Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1458: Tự chui đầu vào lưới (1)

Luật sư An cầm lấy ly siêu khủng, ngồi ở đối diện Châu Trạch.
- Ừng ực ừng ực ừng ực...
Châu Trạch phảng phất như đang nhìn thấy.
Ở trên đầu của luật sư An.
Không ngừng nhảy lên “Kết sỏi + 1+ 1+ 1+ 1...”
Loại chuyện như sỏi thận này, loại bỏ tình huống ngoài ý muốn mà nói, thật ra thì có liên quan đến thói quen ăn uống và sinh hoạt, có thể nhận thấy một cách rõ ràng, ở chung quanh bạn, những người già có xác suất mắc sỏi thận cao hơn, cơ bản đều là đã sống khó khăn quá lâu rồi, nói chung, người đã quen ăn thịt cá, dễ mắc ba cao*, thì sẽ không dễ mắc sỏi thận.
(*huyết áp cao, mỡ máu cao, đường huyết cao)
Châu Trạch cũng từng nghĩ có nên đề nghị luật sư An đừng đi phẫu thuật lấy sỏi thận ra như vậy hay không, kiên trì tiếp tục giữ vững như vậy, nói không chừng còn có thể kết thành Kim Đan, vũ hóa thành tiên đấy.
Ai biết được những vị thần tiên Kim Đan Kỳ trong truyền thuyết kia.
Ban ngày thì ngự kiếm phi hành, phong lưu tiêu sái trên bầu trời.
Biết đâu buổi tối khi nằm ở trên giường lại bị sỏi thận chơi cho đau đến mức không muốn sống đi.
Ánh mặt trời sau buổi trưa, mang theo sự ôn nhu thuộc về nó, có người đang ngủ trưa, có người thì đang tiếp tục đổ mồ hôi như mưa, ánh mặt trời rất bình đẳng, đó là bởi vì nó ở rất cao rất cao.
Nhưng khi nó rơi xuống, cho dù là những thứ bình đẳng hơn nữa, cũng sẽ không còn ngang hàng nữa.
Hưởng thụ sự thoải mái của buổi chiều, đang lúc Châu Trạch chuẩn bị kêu Oanh Oanh tới để cho anh ngủ trưa, bỗng nhiên lại có một luồng quỷ khí bốc phát từ phía tây.
Vị trí rất xa, hẳn là ở bên trong khu nội thành, nhưng lại cách tiệm sách rất xa rất xa.
Luật sư An đặt ly siêu khủng của mình xuống, có chút bất đắc dĩ nói:
- Lại có lệ quỷ nào đang muốn chết sao? Muốn bị sét đánh à.
Một năm qua, sự kiện về lệ quỷ nhiều hơn những ngày bình thường rất nhiều, nhưng mà, kiểu trực tiếp phát tán quỷ khí đến loại phạm vi như thế này, tuyệt đối là có một không hai đi.
Đây đã không gọi là lớn lối nữa rồi, đây được gọi là tự sát.
Bất cứ ai cũng biết là ngẩng đầu ba thước có thần minh, làm cương thi, làm yêu quái, hay làm quỷ, thật ra thì đều có một loại cảm ứng, lúc ngẩng đầu ngắm nhìn trời cao, luôn có thể có được một loại cảm giác kính sợ sâu sắc.
Giống như là khi chơi đùa điện thoại trong giờ học vậy, thỉnh thoảng sẽ ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ một chút, rất sợ bóng dáng của chủ nhiệm lớp bỗng nhiên xuất hiện ở nơi đó.
Về điểm này.
Ông chủ Châu có quyền lên tiếng nhất.
Dù sao.
Anh cũng đã từng bị sét đánh qua không chỉ một lần.
Phùng Tứ cầm trong tay một ly cocktail, lúc trước còn ngồi ở bên chỗ quầy bar, vào lúc này cũng bưng ly rượu đi qua.
Nói:
- Không phải là lệ quỷ, ngược lại có vẻ giống như quan sai.
Ngay sau đó.
Phùng Tứ lại bổ sung thêm một câu:
- Đây là đang liều mạng.
Châu Trạch cùng luật sư An nghe vậy, rất nhanh thì đã hiểu rõ.
Sau khi Cửu Thường Thị chỉnh lý âm ti xong, phái ra số lượng lớn phán quan và tuần sứ bắt đầu trận đại thanh tẩy đối với tầng lớp cơ sở quỷ sai và bộ đầu ở dương gian.
Cũng có thể nói là đang… thanh toán.
Ở dương gian, người người tham gia kỳ thi hằng năm của quốc gia, nhiều như cá diếc sang sông.
Tình hình công việc làm ăn không tốt? Thi công chức đi.
Muốn dễ tìm được vợ sao? Thi công chức đi.
Muốn sống cuộc sống yên ổn? Thi công chức đi.
Thất tình nên tâm trạng không tốt? Thi công chức đi.
Âm phủ cũng tương tự như vậy, quỷ sai là nhóm có số lượng đông đúc nhất, ở trong thời gian rất lâu, đều được âm ti coi như một loại vật phẩm tiêu hao.
Hơn nữa, ở trong địa ngục, chuối tiêu lớn hay kiwi gì đó thật sự khó tìm, nhưng muốn tìm muốn đi làm quỷ sai sao, đó thật đúng là nhiều như biển rồi.
Cho nên.
Dưới sự dẫn dắt của loại phương châm đi đầu như thế này.
Việc dọn dẹp phương trận.
Dĩ nhiên là cần phải mạnh tay bao nhiêu thì cứ việc mạnh tay.
Có kẻ vi phạm pháp lệnh, giết!
Có người lén lút sử dụng mánh lới, giết!
Có kẻ cấu kết trong ngoài, giết!
Có kẻ dối trên gạt dưới, giết!
Thật sự cho rằng phái ra nhiều phán quan và tuần sứ như vậy đi lên đây, là để mở phiên tòa hội thẩm nói chuyện bằng chứng với các người sao?
Đơn giản chỉ là để khi giết người sẽ thuận tiện hơn một chút mà thôi.
Phùng Tứ đã tới Thông Thành từ rất sớm, thật ra thì cũng là vì cái mục đích này, có anh ta ở đây, quản lý khu vực này, có thể có tác dụng che chở cho nơi này được bình an.
Dù sao.
Trong bốn chuyện xử phạt trên, thật ra thì tiệm sách cũng không thoát được chuyện nào cả, hơn nữa còn đều là tội phạm nghiêm trọng!
- Đây là bộ đầu ở vùng khác bị truy đuổi đến Thông Thành của chúng tôi sao? - Luật sư An có chút ngoài ý muốn nói.
Phùng Tứ ở địa giới Thông Thành, khu vực này, hơn nữa mấy thành phố ở khu vực lân cận đây, tự nhiên đều thuộc về phạm vi thế lực của Phùng Tứ.
Coi như là một vị phán quan vừa mới lên chức, cho dù có là người dựa vào “nhan sắc” là có thể trực tiếp thăng từ đai đỏ lên thẳng đai vàng.
Đoán chừng cũng không có mấy tên đồng nghiệp dám không nể mặt mũi như vậy.
Về điểm này, luật sư An – người đã từng lăn lộn trong chế độ - tự nhiên cũng là rõ ràng.
Cho nên, chỉ có thể là có tuần sứ hoặc là phán quan ở vùng khác, một đường đuổi giết mục tiêu của mình mà chạy tới Thông Thành mà thôi.
- Đi xem một chút?
Người Phùng Tứ hỏi là luật sư An.
Nhưng hướng mà ánh mắt của anh ta nhìn tới, lại là Châu Trạch.
Châu Trạch lắc đầu một cái, anh lười.
Phùng Tứ đang cố gắng làm quen với phương thức sống chung với Châu Trạch, trên bản chất anh ta là cùng một loại người với luật sư An, chẳng qua chỉ là những góc cạnh ban đầu của luật sư An đã sớm bị mặn hóa rồi mà thôi, mà Phùng Tứ vẫn còn đang trong giai đoạn nhảy nhót trên ruộng muối trắng sáng như tuyết đi.
- Ha, khí tức càng ngày càng gần nha, như thế là đã chạy tới nơi này của chúng ta rồi. - Luật sư An đứng lên, trận náo nhiệt đưa tới tận cửa như thế này, không xem không được mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận