Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 218: Giới bóng đá

Người đàn ông trung niên cũng không tức giận, tiếp tục uống ly rượu cocktail trong tay mình, đây là một phần rượu cocktail 98, sau khi người đàn ông đi vào phòng sách còn cố ý hỏi giá. Ông ta cảm thấy nếu mình chỉ uống trà đá các thứ thì quá lỗ, gọi món này ngược lại cũng đáng với cái giá tiêu phí thấp nhất kia, kể ra cũng không thiệt thòi.
Thật ra, ông ta là một người tính toán tỉ mỉ sống qua ngày, người như vậy có thể chấp nhận chịu chi đi vào hắc điếm tiêu phí thấp nhất một trăm đồng này, thực sự khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Ngay cả chính ông ta cũng chẳng hiểu vì sao, sau khi đi làm ngang qua nơi này trùng hợp nhìn thấy bên trong đang mở trận đấu bóng, sau đó thần xui quỷ khiến ông ta đi tới ngồi xuống.
- Mới đầu hiệp hai thôi mà, không tới mức đó chứ? - Châu Trạch nói.
Ông chủ Châu không phải người mê bóng đá, nhưng hơn nửa trận thi đấu trước anh vẫn đang xem, thật ra hai đội này có tới có lui, chỉ có điều vận khí của đội Thông Thành không tốt, bị đội của giải bóng đá ngoại hạng Trung Quốc đá vào hai quả, thế nhưng bọn họ vốn có cơ hội hòa nhau.
- Không giống nhau, không giống nhau. – Người đàn ông trung niên nhấp một ngụm rượu, giải thích như thể bản thân mình là chuyên gia vậy: - Thật ra, giải bóng đá ngoại hạng Trung Quốc đá với giải Liên đoàn bóng đá Trung Quốc, ngay từ đầu khó tránh khỏi sẽ có chút không thích ứng.
- Bởi vì căn cứ theo quy định của liên đoàn bóng đá, liên đoàn bóng đá Trung Quốc không thể thuê cầu thủ nước ngoài, tất cả cầu thủ đều là cầu thủ Trung Quốc. Thế nhưng giải ngoại hạng Trung Quốc lại có thể thuê cầu thủ nước ngoài, hơn nữa mấy năm nay càng ngày càng nhiều nhà đầu tư đầu tư cho giải ngoại hạng Trung Quốc, từ đó những cầu thủ nước ngoài bọn họ thuê được cũng càng ngày càng mạnh, thậm chí mấy ngôi sao bóng đá hạng A đang tuổi trẻ trung phơi phới cũng có thể thuê được.
- Cho nên, cho dù là thi đấu hay là huấn luyện, giải bóng đá ngoại hạng Trung Quốc đều sẽ dựa vào rất nhiều kinh nghiệm bên ngoài, lần này không cho cầu thủ nước ngoài thi đấu trái lại sẽ khiến bọn họ cảm thấy có chút không quen, mà bởi giải Liên đoàn bóng đá Trung Quốc vốn không được thuê cầu thủ nước ngoài ngay từ đầu, cho nên bình thường bọn họ đá như thế nào hiện tại bọn họ cứ đá như thế ấy, trái lại có thể phối hợp rất tốt.
- Thế mới nói, hơn nửa trận đầu chính là thời điểm quan trọng, mà sau nửa trận này, giải bóng đá ngoại hạng Trung Quốc cũng có thể thích ứng với tình huống không có cầu thủ nước ngoài tham gia thi đấu. Lại thêm thực lực của thành viên trong đội ngũ giải bóng đá ngoại hạng Trung Quốc vốn đã cao hơn giải Liên đoàn bóng đá Trung Quốc, thường là hiệp sau bọn họ sẽ đá tốt hơn hiệp đầu.
- Vấn đề hiện tại là cơ hội tốt nhất của giải Liên đoàn bóng đá Trung Quốc, cũng chính là nửa trận đầu kia, thế nhưng bọn họ đã bị dẫn trước hai không, do đó hiệp sau bọn họ lại càng không có cơ hội, hơn nữa giải bóng đá ngoại hạng Trung Quốc này luôn bảo vệ ngôi quán quân trong FA cúp Trung Quốc, bọn họ sẽ không phớt lờ.
Người đàn ông trung niên phân tích một lượt, thế nhưng lại chỉ nhận được một cái gật đầu yên lặng của Châu Trạch, đột nhiên ông ta cảm thấy có chút chưa đã nghiền, tiếp tục nói: - Ông chủ, tin tưởng tôi đi, trận này bọn họ không thể trở mình được nữa đâu. Cậu xem đám người trẻ tuổi kia kìa, bọn họ chỉ là mù quáng cổ vũ mà thôi.
Châu Trạch từ chối cho ý kiến, vừa lúc Hứa Thanh Lãng mới tự pha chế cho mình một ly rượu xong, Châu Trạch biết thời biết thế giao cho người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên cười ha hả nhận lấy ly rượu, cũng không khách khí.
Dường như uống rượu hơi nhiều rồi, thỉnh thoảng người đàn ông trung niên lại lấy tay đấm đấm cái chân đã què của mình.
- Trước kia ông là vận động viên sao? - Châu Trạch hỏi.
- A, ừm. – Người đàn ông trung niên lộ ra vẻ mặt hồi ức: - Trước đây tôi cũng đá bóng, chỉ có điều tôi không nổi danh như mấy người Fan Zhiyi hay Hác Hải Đông, tôi chỉ là một thành viên trong đội dự bị thôi, lại còn đá trong một đội bóng không mấy nổi danh. Hiện tại đội bóng ấy đã giải thể rồi.
- Thật đáng tiếc.
- Không có gì đáng tiếc cả, vận khí của tôi không tốt thôi. – Người đàn ông trung niên chỉ chỉ ly rượu, nói: - Ông chủ, nếu cậu miễn phí cho tôi ly này tôi sẽ nói cho cậu nghe một bí ẩn trong giới bóng đá.
- Được.
- Sảng khoái lắm. - Người đàn ông trung niên thở dài, nói: - Khi tôi còn trẻ, đang ở thời kỳ đỉnh cao, lúc ấy là những năm hơn 2000, giới bóng đá rất loạn, cũng rất đen, không giống như bây giờ. Hiện tại cậu cũng biết, mấy người giàu có đều đầu tư vào câu lạc bộ bóng đá, người nhiều tiền đãi ngộ cũng tốt hơn, con mẹ nó bọn họ có thể dễ dàng kiếm được mấy trăm hay hơn ngàn vạn.
Châu Trạch gật đầu, ra hiệu mình đang nghe.
Lúc này, hiệp hai của trận đấu cũng bắt đầu, trong phòng sách vẫn còn một số ít khách đang xem, phần lớn khách lúc trước đều đã tính tiền rời đi ngay khi nghỉ giữa hai hiệp.
- Khi đó chúng tôi đều đá rất tệ, không phải vấn đề nằm ở chuyện chúng tôi có muốn đá thắng hay không, mà là từ trên xuống dưới đều là như vậy, không nói tới lão đại ở phía trên, chỉ riêng giám đốc cùng với quản lý đều chơi như vậy, bản thân tôi chỉ là một cầu thủ nho nhỏ, còn có thể làm sao được?
- Lúc đầu tôi còn thấy rất kỳ quái, mặc dù trình độ của tôi không thể tính là một cầu thủ giỏi nhưng tổng giám đốc vẫn giữ tôi lại, phát tiền lương cho tôi, mục đích ông ta làm vậy là vì cái gì, thật ra trong lòng tôi cũng biết rõ.
- Chân ông đã cà nhắc vì lẽ đó sao? - Châu Trạch hỏi.
Người đàn ông trung niên gật đầu: - Ha ha, ông chủ, cậu đừng hiểu lầm, không phải tôi cự tuyệt chuyện dàn xếp tỉ số nên mới bị đánh thành cà nhắc như vậy, cmn tôi cũng buồn bực muốn chết.
- Tôi còn nhớ rõ trận đấu kia, lúc đó chúng tôi đá với một đội bóng trung hạ, thật ra loại thi đấu này cũng là trận dễ dàn xếp tỉ số nhất, nguyên nhân là vì tất cả mọi người đều nằm ở tầng lớp trung hạ, cho dù hai đội có đá ra kết quả thế nào cũng chẳng có gì lạ, mà người bên ngoài cùng lắm cũng chỉ cảm thấy hơi ngoài ý muốn một chút thôi, không giống như mấy trận tranh giành giải quán quân, bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm.
- Trong trận đấu ấy, nhà cái báo rằng chúng tôi phải đá sao để thua trận này.
- Nói luôn cho cậu biết, bình thường khi nhà cái “dàn xếp tỉ số” sẽ không thể mua hết tất cả cầu thủ trong đội, có thể là mua bên này một người bên kia một người, nhiều nhất cũng chỉ có hai người mà thôi. Nhất là nếu có thể mua được hậu vệ trung tâm thì chuyện trở nên dễ dàng rồi, muốn để lọt một quả hay thả một quả là chuyện quá dễ dàng. Không thể nào mua hết tất cả mọi thành viên trong đội, thứ nhất là vì chi phí quá lớn, thứ hai là vì nhiều người biết dễ tiết lộ tiếng gió, xảy ra vấn đề.
- Đúng lúc, trong trận ấy cầu thủ người nước ngoài của đội tôi phát huy rất tốt, giống hệt như đã hít thuốc lắc vậy, chỉ mới vào trận được mười phút đã đá vào hai quả.
- Thường thường nhà cái không dám mua cầu thủ nước ngoài, bởi vì cầu thủ nước ngoài có thể bị thay đổi bất kỳ lúc nào, chờ sau khi bọn họ trới quốc nội lại thông báo với cánh truyền thông rằng mình bị đau này đau nọ, không ra sân được, lúc đó phải làm sao bây giờ?
- Không giống như người bản thổ chúng tôi, dù là căn nguyên hay tất cả mọi thứ đều ở trong nước, nhà cái cũng dễ khống chế hơn, không cần lo lắng chúng tôi trở mặt.
- Trong trận ấy, tôi đã để lọt một trái lại còn tặng cho người ta một quả penalty, cuối cùng vào phút thứ tám mươi, tôi còn thả cho bọn họ vào trong, để bọn họ có thể xoay ngược tình huống, thật sự là mệt chết người.
- Trước khi cuộc tranh tài kết thúc, một hậu vệ như tôi còn dứt khoát chạy lên tuyến trên, dù sao thì tôi cũng chẳng cần phòng thủ làm gì.
- Ai biết chuyện lại trùng hợp một cách kỳ lạ, không ngờ trong đội tôi có một tiền vệ tài giỏi, có thể dẫn bóng xuyên qua hàng phòng vệ của đối phương tới thẳng trước mặt tôi.
- Lúc đó tôi vô cùng bối rối, thế nhưng bóng đã tới trước mặt tôi rồi, nếu như tôi không đá thì thật là quá giả, sau đó ta liền sút tượng trưng một cái, cố ý đá nhẹ, bóng bay rất chậm, chính là cú đá mà thủ môn chỉ cần dùng chân cũng có thể chặn bóng lại.
- Nhưng con mẹ nó, có lẽ thủ môn của đối phương quá khẩn trương, không ngờ anh ta lại ngã xuống ngay lúc ấy. Lại sau đó quả bóng mà ngay cả bà nội tôi cũng có thể chặn được cuối cùng lại bay vào lưới.
- Khi tôi nhìn thấy quả bóng bằng cao su đang chậm rãi bay vào lưới, tôi vô cùng tuyệt vọng.
- Sau trận đấu ấy, người của nhà cái tìm được tôi, đánh què chân tôi. Aiz, tôi vốn chẳng phải minh tinh bóng đá gì, đương nhiên, vào thời điểm đó, minh tinh bóng đá cũng làm giả tỉ số. Nếu lúc ấy tôi cũng là cầu thủ có chút danh tiếng, bọn họ đã không dám làm như vậy với tôi, ai kêu khi ấy tôi chỉ là một cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ chứ. Cái chân này chính là một cái giá lớn, bởi vì lần dẫn bóng ấy của tôi làm hại nhà cái lỗ hơn chục triệu. Mà vào thời ấy, hơn chục triệu là một số tiền rất lớn đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận