Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 897: Có quỷ (1)

Lão Trương có chút không thể hiểu được lối suy nghĩ của Luật sư An, bởi vì có nhiều chuyện, Luật sư An chẳng qua là đưa ra được suy đoán ở trong lòng của mình, lại không nói ra.
- Chúng ta, còn phải chờ đến bao lâu?
Luật sư An nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói: - Sắp rồi, đợi trời tối hẳn.
- Sau đó thì sao?
- Sau đó lên sân thượng.
- Còn phải lên sân thượng?
- Mặc dù tên nhóc đó chết không có gì đáng tiếc, nhưng nếu một chậu nước dơ tát đến trên đầu Lão Đạo, người trong tiệm sách, không phải đều là người nhà sao? Tôi dù sao cũng phải vì người nhà của mình mà nắm bắt điều tra mọi chuyện chứ sao.
- Lời này của anh nói là lạ, cảm giác như rơi vào trong sương mù.
- Không, lão Trương, ông biết không, tôi chưa bao giờ bội phục ánh mắt của chính mình giống như hiện tại!
Cuộc sống đại học thực sự rất tốt nha.
Luật sư An đang cắm trại ở trên sân thượng cảm khái như vậy, đã là ban đêm, nhưng dõi mắt nhìn xuống dưới, tiếng người vẫn huyên náo như cũ.
Tuy nói mấy năm nay theo việc đại học không ngừng khuếch trương chiêu mộ cùng với doanh nghiệp tư nhân, sinh viên đã càng ngày càng không đáng giá, nhưng ở trên đời có thể có được bốn năm sắp tới, không buồn không lo thả bay chính mình, vốn là một chuyện rất trân quý cũng rất xa xỉ.
- Cho nên, tại sao cậu ta phải nhảy lầu chứ?
Sống khỏe mạnh, không được sao?
Hay là, có nguyên nhân khác?
Luật sư An từ trong túi lấy ra 1 tấm bùa, đây là lá bùa do Hứa Thanh Lãng vẽ, trong một đoạn thời gian rất dài, Hứa Thanh Lãng vì luyện tập vẽ bùa, từng vẽ ra rất nhiều bán thành phẩm cấp rất thấp rất gân gà.
Những lá bùa này, cơ bản đều thải ra một đống lớn, dù sao giá của lá bùa thành phẩm vốn cũng không thấp, nhưng bán giấy vụn lại không bao nhiêu tiền.
Lão Đạo giống như là đứa bé thu gom nhặt được báu vật, Luật sư An lúc ấy chẳng qua là tượng trưng tìm đi một vài lá bùa bản thân có hứng thú mà thu thập lại.
Lá bùa này, công dụng rất đơn giản, trình độ nhất định mà nói, so với gân gà còn gân gà hơn, thuần túy chỉ là dán lên trán của chính mình lên điên cuồng áp chế sự sống của bản thân, làm cho bản thân biến thành bộ dáng của “Bệnh nhân” hoặc là “vận xui quấn thân”.
Lúc cầu quỷ nhập vào người ngược lại có thể dùng cái này, thuận lợi cho quỷ nhập vào người sáng tạo ra một hoàn cảnh tốt đẹp.
Trước ở nơi đó của Câu Tân ngược lại có cái loại thuốc nước màu đen, hiệu quả so với lá bùa thì tốt hơn nhiều, nhưng lần trước cho ông chủ đã uống đã dùng hết rồi, không có cách nào đồ cao cấp dùng không nổi, chỉ có thể miễn cưỡng chụp hàng nhái của lão Hứa tới để cho gần đủ số thôi.
Luật sư An cầm bùa dán lên trên trán của mình, còn phải khống chế bản thân không được phản kháng, lảo đảo, lung la lung lay.
Lão Trương ở bên cạnh nhìn thấy một trận kia thì sợ hết hồn hết vía, rất sợ Luật sư An cứ như vậy té xuống, vạn nhất thực sự mơ mơ hồ hồ mà té chết, chuyện cười đó có thể sẽ lớn lắm.
Luật sư An ngược lại không thực sự té xuống, đôi mắt của anh ấy vẫn luôn nheo lại nhìn xuống toàn cảnh bên dưới, sau đó, ở bên dưới tất cả đều bình thường.
Luật sư An cắn răng, rất bất đắc dĩ, sau đó liếc nhìn lão Trương ở bên cạnh, có chút bất mãn nói: - Đồng nghiệp của ông đều đi rồi chứ ?
- Đều đi rồi nha.
- Vậy ông cũng đi xuống đi, đừng đợi ở chỗ này.
- Tôi? Lão Trương chỉ chỉ chính mình.
- Ông đứng ở chỗ này giống như là Hạo Nhiên chính nghĩa, thứ gì dám ra đây?
- A được.
Lão Trương đi xuống, vừa đi xuống lầu còn vừa suy nghĩ Hạo Nhiên chính nghĩa là thứ gì.
Sau đó, Luật sư An mới một lần nữa đứng vững thân hình, lần nữa tập trung tinh thần, thân thể lại bắt đầu chậm rãi lay động, sau đó, cúi đầu xuống phía dưới dò xét nhìn xuống.
Con búp bê ở phía dưới còn đang không ngừng mà tung bay, nhưng lại bắt đầu rung lên bày ra một tư thế quỷ dị, phảng phất không còn là nó lúc lay động theo gió, mà là nó đang ngồi trên xích đu đang đung đưa qua lại.
- Hì hì hi...
- Ha ha ha...
Tiếng cười của trẻ con truyền tới, thanh thúy êm tai, mà phía dưới ở trước mắt, thoáng cái biến thành một tòa Tửu Trì Nhục Lâm, vô số mỹ nữ đi qua lại trong đó, quần áo rất thiếu, xuân quang vô hạn, đủ loại tư thế, tràn đầy câu dẫn. Luật sư An chợt cảm thấy miệng khô lưỡi khô, mẹ, trong đầu anh ta đang muốn thứ này đây!
Anh ta theo bản năng giơ chân lên, đạp xuống phía dưới.
Phía dưới, con búp bê trên mặt mang theo hai mảnh ria mép trên mặt lộ ra một vệt nụ cười ý vị thâm trường. Có điều rất nhanh nó liền ngây ngẩn, bởi vì nó không nhìn thấy người ở phía trên kia bước hụt một bước mà té xuống, mà là chuyển hướng một phen, lại bước trở về.
- Tê á!
Luật sư An kéo lá bùa ở trên trán mình xuống, muốn vỗ tay, lại phát hiện bản thân hiện tại chỉ có một cánh tay, có chút bất đắc dĩ vỗ vỗ bắp đùi của mình,
- Ba ba ba!
- Người anh em, rốt cuộc tìm được cậu rồi!
...
Lão Đạo đi chăm sóc cho Hầu Tử, lão không phải là một người yếu ớt, nhân sinh của lão, bắt đầu từ lúc sinh ra cho tới hiện tại đã bảy mươi, đi cũng không dễ dàng.
Tâm lý không thoải mái cuối cùng vẫn là không thoải mái, có điều lão còn có thể kiên trì được, nên làm gì thì làm thứ đó, cũng sẽ không chỉnh cho bản thân đến cơm nước không màng ngày càng tiều tụy.
Sau khi kéo số điện thoại của người phụ nữ kia vào danh sách đen xong, bà ta lại đổi số di động gọi đến mấy cuộc, Lão Đạo chỉ có thể tắt điện thoại di động, rốt cuộc thế giới cũng thanh tĩnh.
Kênh tin tức TCTV bắt đầu phát sóng tin tức, tốc độ rất nhanh, đồng thời, video phỏng vấn trên Weibo bắt đầu không ngừng được xào nóng, mấy cái Weibo đầu tiên nhất, vốn là bình luận trong đó chỉ có mấy chục gọi là đại V, thoáng cái lên nhảy lên Top 5 tìm kiếm.
Mạng Internet chính là một cái tràng danh lợi càng khoe khoang hơn, nhìn như tốt đẹp, lại càng đơn giản, càng dễ dàng phủ một tầng che lên trên công danh lợi lộc hơn.
Ở đây, lưu lượng có thể hóa thành tiền bạc chảy xuôi, tiền bạc cũng có thể thiêu đốt thành lưu lượng sôi sùng sục; rất nhanh, video các phóng viên của trạm video nhỏ phỏng vấn các bà thím này bắt đầu không ngừng xuất hiện trong tầm mắt của rất nhiều người dùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận