Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 895: Tham vọng của tiểu An tử (1)

- Gần đây đi.
- Ồ, nóng lòng như thế sao, cũng được cũng được.
Con ngươi của luật sư An đảo một vòng, giống như là đoán được gì đó, nhưng cũng không phải là quá xác định.
- Trước tiên giải quyết chuyện này cho tốt. Châu Trạch nhắc nhở.
- Yên tâm đi, tôi đi sắp xếp trước, chỉnh người sao, giải quyết dục vọng của chính mình trước, cảm giác tài cao sảng khoái như vậy, giống như là những sách tiểu thuyết ở trong tiệm kia, phải bị người giẫm lên mặt tích lũy giá trị thù hận mà thành, chờ đến lúc đánh lên mặt lại, mới đủ thoải mái.
Luật sư An cầm điện thoại di động lên, gọi điện thoại.
- Này, các anh đều đã chết rồi hay sao? Nếu như chưa chết, xem tin tức từ các group công tác, đều hành động cho lão tử! Hiện tại những công ty khác đều đang cắt thưởng cuối năm, các anh có phải là cũng muốn bị tôi cắt hay không!
Bla bla nói một chuỗi sau đó, luật sư An quơ quơ di động, nói:
- Chờ xem kịch vui đi.
Nói xong, luật sư An lại khoác lên bả vai của lão Trương.
- Đi, lão Trương, chúng ta đến hiện trường xem xem.
- Bây giờ?
- Đúng, bây giờ.
- Anh đang hoài nghi gì?
- Nói nhảm, tên thiểu năng lúc trước còn muốn giả vờ đáng thương mua điện thoại Apple mới.
- Anh nói cho tôi, cậu ta lấy đâu ra can đảm mà tự sát?
- Không phải là tôi xem thường loại bạch nhãn lang ích kỷ này.
- Anh kêu bọn họ đi liếm đế giày của người khác, bọn họ có thể hăng say hơn bất kỳ người nào khác.
- Nhưng anh muốn bọn họ đi chết.
- Nha nha, bọn họ dám cái rắm!
Đại học, là một nơi tràn trề thanh xuân, chỉ có khi rời khỏi đại học bạn mới có thể cảm nhận được sự tốt đẹp của nơi này.
Mùa hè, ở những nơi khác bạn cũng đã khó có thể nhìn thấy nhiều tiểu tỷ tỷ tiểu muội muội mặc quần cực ngắn váy cực ngắn hoặc là mang tất chân như vậy rồi; cũng không được trải qua loại ngày tháng chơi game không sầu không lo ở trong ký túc xá.
Bất quá, tuy nói đã xảy ra vụ án nhảy lầu tự sát, nhưng trong khu dạy học, cũng không gây ra quá nhiều gợn sóng.
Bây giờ, một vài trường học học sinh hơi nhiều một chút, bất luận đại học hay là trung học, hàng năm chết một hai người, thực sự rất khó gây ra được bao nhiêu sóng gió.
Mọi người nên cúp cua thì vẫn cúp cua, nên đến thư viện thì vẫn đến thư viện, hết thảy đều như cũ.
- Sắp mùa đông rồi, lại đều mặc ít như thế, chậc chậc, cái chân này, cái mông này, ngực này...
Luật sư An đi rất chậm, anh ta có một loại cảm giác muôn hoa như bản thân dấn thân vào trong muôn hoa, đang tiến hành tuyển tú.
Đáng tiếc chính mình còn chưa kịp đổi xe mới, nếu không thật muốn đặt ánh mắt dừng lại ở phía trước một chút.
Cho dù là trong mùa đông khắc nghiệt, nhưng những cô gái trẻ tuổi thích đẹp, thật đúng là có rất nhiều nha có rất nhiều nha.
- Anh có thể nhanh lên một chút được hay không? Lão Trương ở trước mặt thúc giục.
- Há, được.
Luật sư An lấy khăn giấy ra, xoa xoa khóe miệng của mình, trong lòng cũng ở tự trách sao hôm nay bản thân lại kích động như vậy?
Trước tuy nói là đều ở Giang Yển bận bịu chuyện bệnh viện điều dưỡng, nhưng anh lại không cần đi bàn chuyện, mỗi ngày sau khi làm xong chuyện cùng với phân phó kế hoạch, cũng thường thường đến Dung Thành vui chơi, không đến nổi nghẹn đến thành như vậy nha.
Làm sao Luật sư Luật sư An có thể dự liệu được, vừa rồi ở tiệm sách anh ta vừa liền uống một cốc siêu to có cho thêm nguyên liệu, hiệu quả tu bổ thần kỳ, đang hiện ra!
- Hô...
Luật sư An không thể không đến phòng vệ sinh trong tòa nhà dạy học rửa mặt trước, nhưng lúc nhìn gương, phát hiện mặt của mình vẫn hồng hào như cũ.
Lắc đầu một cái, vẫy vẫy giọt nước ở trên mặt, lúc này Luật sư An mới đi theo lão Trương lên sân thượng.
Tuy nói xảy ra sự kiện nhảy lầu, nhưng bởi vì không chứng cớ chứng minh là mưu sát, khả năng rất lớn là tự sát, cho nên ngoại trừ vị trí sân thượng phù hợp với tình huống có bố trí một vài đường cảnh giới ra, tòa nhà dạy học vào ngày tiếp theo vẫn được sử dụng bình thường.
Dù sao nhiều học sinh như vậy, cũng không phải là kỳ nghỉ, dù sao cũng phải cân nhắc sự vận hành của trường học.
Luật sư An vượt qua cảnh giới tuyến, lão Trương chỉ chỉ vị trí một nấc thang ở bên cạnh nói: - Chính là chỗ này rồi.
Tôn Thiết Thành nhảy lầu, chắc là nhảy từ vị trí này, nơi này còn lưu lại vết chân của cậu ta, hẳn là mang đôi giày thể thao.
Luật sư An gật đầu một cái, mũi giật giật, sau đó chạy tới một phía khác, khom lưng đem đầu đưa vào phía sau vách tường, sau đó đưa tay đi vào tùy ý huơ huơ, rất nhanh, lấy ra hai cái Ba con sói đã được sử dụng.
- ĐM...
Luật sư An nắm lấy cái Ba con sói này ném ở trên mặt đất, dùng sức vung tay.
Lão Trương đi tới, quan sát vết tích ở phía trên một chút, nói: - Hẳn là đã rất lâu.
Khẳng định không phải là ngày hôm qua.
- Học sinh bây giờ, thật sự là đặc biệt cởi mở.
Luật sư An cắn môi một cái, đi bên cạnh vị trí mà Tôn Thiết Thành nhảy lầu, nhắm hai mắt.
Trong đầu, bắt đầu hiện ra hình ảnh của cậu ta và Lão Đạo ngày hôm qua.
Đối phương hẳn không phải là muốn tìm cái chết, điểm này là chắc chắn, hẳn là hắn chỉ là muốn gọi cho Lão Đạo, coi Lão Đạo là Thánh Mẫu người ngốc nhiều tiền, muốn tiếp tục bán thảm, muốn một khoản tiền.
Nếu là như vậy, trừ phi là sau khi cúp điện thoại, hắn thực sự không cẩn thận trượt chân rớt xuống, nếu không, thì hắn sẽ không tự sát.
Nếu quả như thật sự là trượt chân rơi xuống, vậy nếu như không phải là trượt chân té xuống, đó chính là mưu sát rồi.
- Đã xem giám sát chưa? - Luật sư An hỏi.
- Tra xét rồi, mỗi cái camera trong tòa nhà dạy học này đều đã kiểm tra qua, đêm đó Tôn Thiết Thành đại khái là vào khoảng ở rạng sáng được ba phần đã đi lên, sau khi cậu ta đi lên, không có ai vào tòa nhà dạy học này nữa.
- Học sinh muốn thức đêm đọc sách hoặc là tự học mà nói, cơ bản đều ở trong thư viện hoặc là ở trong phòng kí túc. Hơn nữa, những người tận mắt nhìn thấy quá trình nhảy lầu lúc đó cũng chứng thật nói, bọn họ trước nhìn thấy Tôn Thiết Thành đứng ở vị trí bên rìa, sau đó tự mình nhảy xuống, không nhìn thấy ở trên sân thượng còn bóng dáng của người nào khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận