Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 788: Là mi! (2)

Thân thể Châu Trạch bắt đầu hiện lên màu xanh nhạt, chỗ ngực Châu Trạch lúc trước Hứa Thanh Lãng đặt tảng đá vào không hề có phản ứng, hiện giờ thông qua “Thực vật” làm môi giới, quả thật đã có thể dẫn vào.
Nguyên lý này không khác gì truyền dịch.
Hứa Thanh Lãng đứng bên cạnh, anh không giúp đỡ được gì, chỉ có thể nhìn, hơn nữa phương hướng nhìn tới là bóng dáng màu đen trong vách tường.
Lúc trước luật sư An đã trọng điểm nhắc nhở tới bóng dáng màu đen kia.
Dù sao.
Đúng lúc này.
Bất cứ nhân tố nào không ổn định đều có thể gây thành đại họa, nhưng bởi vì sự tình quá khẩn cấp, rất khó có cơ hội gỡ mìn trước.
Bóng dáng thật nhỏ, chắc không phải người, thoạt nhìn lớn chừng con mèo, nhưng lại không giống với con mèo, nó co rúc ở đó, điều này khiến Hứa Thanh Lãng nghĩ tới con muỗi trong hổ phách.
Nhớ được trước kia xem loạt phim “Kỷ Jura”, trong đó có một phần nói đến các nhà khoa học thu được điều kiện khiến khủng long hồi sinh từ trong cơ thể con muỗi từng đốt khủng long sau đó dưới cơ duyên xảo hợp được hổ phách bọc lại.
Vách tường này rốt cuộc đã tồn tại bao nhiêu năm, đã không thể kiểm chứng, nhưng khẳng định không phải ở thời cận đại, đồ trong đó chắc bị bọc lại rất nhiều rất nhiều năm rồi.
Nếu nó chết rồi.
Vậy mọi chuyện thuận lợi, phiền não gì đều không có.
Nhưng chỉ cần nhìn chỗ quỷ dị của tảng đá màu xanh này.
Muốn thật sự thôi miên mình tin tưởng vật kia đã sớm tèo rồi.
Thật sự khó quá khó đi.
Một đầu dây mây đâm vào trong tảng đá màu xanh, càng không ngừng thăm dò vào trong, lúc trước mặt cô bé ngăm đen tái nhợt, hiện giờ lại như khôi phục chút hồng hào.
Cô thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Một bàn tay tiếp tục làm động tác hướng dẫn.
Một tay kia thì có thể rảnh rỗi lau mồ hôi trên trán mình.
- Như thế nào?
Hứa Thanh Lãng hỏi.
- Vấn đề không lớn, thi độc trong tảng đá này đã thành công tiến vào trong cơ thể ông chủ, bổ sung sức sống cho ông chủ, vả lại tạo thành một vòng tuần hoàn mới trong thân thể.
- Mới đầu thuần túy dựa vào tôi hướng dẫn, lấy năng lực của tôi vốn không có khả năng kiên trì trong thời gian quá dài, hiện giờ những dây mây này đã dựa vào lực lượng trong cơ thể ông chủ đạt được sức sống, tôi sẽ không còn mệt.
Nói cách khác.
Tiếp theo phải dựa vào Châu Trạch và dây mây này.
Quá trình chậm rãi hấp thu thi độc.
Cô bé ngăm đen chỉ cần ở bên cạnh phụ trách giữ gìn một chút là được rồi.
Hứa Thanh Lãng thở phào nhẹ nhõm, cắn môi, cả trái tim cũng cuối cùng chậm rãi hạ xuống.
Chính là.
Rất nhanh.
Trái tim mới vừa hạ xuống này.
Lại “Vụt” phát.
Nâng lên!
Bởi vì Hứa Thanh Lãng khiếp sợ phát hiện, bóng đen vốn ở chỗ sâu trên vách tường màu xanh kia, khi mình đang quan sát Châu Trạch lại lặng yên không một tiếng động tiến thêm ra ngoài không ít.
Tay trái Hứa Thanh Lãng cầm đồng tiền kiếm.
Hơi do dự.
Vẫn lấy lá bùa ra.
Bắt đầu bố trí trận pháp bốn phía nơi này.
Cho dù có tác dụng hay không, cho dù ở dưới tình huống tệ nhất có thể có chút hiệu quả giảm xóc cũng được rồi.
Hứa Thanh Lãng bố trí tổng cộng ba trận pháp.
Một đường trận pháp cuối cùng, càng dùng đồng tiền kiếm của mình làm mắt trận.
Bởi vì lực lượng cá nhân xung đột, khi anh sử dụng đạo pháp, không thể vận dụng lực lượng của hải thần, cho nên, sau khi thả hết át chủ bài ra, một mình anh đứng ở phía sau vách tường, lấy bản thân mình làm đường phòng tuyến thứ tư.
Cô bé ngăm đen nhìn bóng lưng Hứa Thanh Lãng, không nói gì, cô không có tâm tư quan sát thứ gì khác, dù sao ở trên cao, nhưng mà, cô hơi tò mò chính là thời gian dài như vậy, đã có một lượng thi độc khủng bố được dẫn vào trong cơ thể ông chủ, nhưng thân thể ông chủ lại không phát hiện ra biến hóa rõ ràng.
Chỉ biết anh còn đang hấp thu.
Liên tục không ngừng hấp thu.
Nhưng không hồi phục vết thương.
Không hề mọc lại tay đã gẫy.
Thậm chí.
Kể cả làn da bị đốt trọi cũng không hề được cải thiện chút nào.
Nhiều thi độc như vậy.
Rốt cuộc đã chạy đi đâu?
Lúc này, cô bé ngăm đen rất muốn giải phẫu Châu Trạch nghiên cứu thử xem, giống như lúc trước cô nghiên cứu khó khăn lắm mới thu được phân bón và hạt giống, dù sao phải nghiên cứu triệt để đủ loại chi tiết của chúng, sau khi gieo xuống mới có thể bón phân.
Nhưng mà.
Đây hiển nhiên là hy vọng xa vời.
Hứa Thanh Lãng không dám nhìn tình huống của Châu Trạch, mà tiếp tục nhìn chằm chằm vào bóng đen trong vách tường kia, anh có thể nhìn thấy rõ ràng, bóng đen đang di chuyển ra ngoài từng chút một.
Tốc độ rất chậm.
Nhưng luôn di chuyển!
Hiện giờ, tuy rằng không biết đây rốt cuộc là cái quái gì.
Nhưng ít ra có thể xác định một điểm.
Thứ này còn sống!
Hứa Thanh Lãng bắt đầu điều chỉnh hô hấp của mình.
Nói thật ra.
Anh thật sự hơi khẩn trương.
- Một lần này, cho ta mượn lực lượng, càng nhiều càng tốt.
Hứa Thanh Lãng trầm giọng nói.
Trước mỗi lần ra trận, anh đều phải cò kè mặc cả với vị hải thần cách xa vạn dặm kia.
Bên chỗ hải thần không có phản ứng.
Lần trước đó khi đối mặt với thiên lôi.
Hải thần rất không trượng nghĩa trực tiếp rút đi tất cả lực lượng.
Nhưng một lần này.
Hứa Thanh Lãng tuyệt đối không cho phép!
Nhưng anh nhớ được cái đêm mình phong ấn lực lượng hải thần.
Châu Trạch không mở miệng ngăn cản mà ở bên ngoài hộ pháp cho mình.
- Lần này, mày lại đẩy đi, tao sẽ hạ nguyền rủa cho chính mình, cho dù nguyền rủa tao chết đi, không, không thể nguyền rủa chết, sau khi hạ nguyền rủa tao sẽ đi làm chuyện không có tính người, lấy mạng mày theo!
- Cố tình ra một thiên kiếp cho mày!
Đây là uy hiếp.
Bên chỗ hải thần vẫn không có phản ứng.
Cũng không hiểu là khinh thường hay đang suy nghĩ.
Cuối cùng.
Bóng dáng màu đen kia đã tới vô cùng gần vách tường.
Thân thể Hứa Thanh Lãng hơi trầm xuống.
Đang chuẩn bị.
“Rắc rắc... ...”
Vách tường bắt đầu vỡ vụn.
Rồi sau đó.
Một luồng sương khói màu tím từ bên trong bay ra.
Ngay sau đó.
Một móng thịt lông xù từ bên trong thò ra.
Trên mạng có rất nhiều hình ảnh giống vậy.
Ví dụ như móng thịt nhỏ hồng hồng của thú cưng nhà mình.
Thường thường có thể khiến cho người ta nhìn thấy mà cả người hòa tan, kêu to thật đáng yêu.
Móng thịt nhỏ trước mắt này lại không khiến cho Hứa Thanh Lãng sinh ra chút cảm thán thật đáng yêu nào.
Bởi vì kèm theo sự xuất hiện của móng thịt này.
Là một đường sát khí khủng bố đến như thực chất hóa!
Móng thịt đáng yêu thăm dò ra rồi.
Hơi thu lại.
Trong khoảnh khắc.
Hai trong ba đường trận pháp mà Hứa Thanh Lãng bố trí trước đó đều hỏng mất!
Trận pháp thứ ba rung động một lúc.
Đồng tiền kiếm nứt tung bay đi bốn phía!
“Rắc!”
Vết rạn càng lớn.
Thứ bên trong cũng đi ra.
Tốc độ nhanh đến vượt xa tưởng tượng của con người.
Hứa Thanh Lãng mới vừa kịp chìa tay.
Chỉ cảm thấy trước ngực mình truyền đến một lực đáng sợ!
“Rầm!”
Hứa Thanh Lãng bay ra ngoài.
Cùng lúc đó.
Trên thân anh nhanh chóng bao trùm lên từng tầng vảy rắn.
Một bóng dáng mặt rắn thân người màu xanh xuất hiện ở phía sau.
Phát ra một tiếng rít gào phẫn nộ.
Toàn bộ trong hầm.
Yêu khí bắt đầu điên cuồng tàn sát bừa bãi!
Hải thần.
Lần này không nương tay.
Chân chính lấy lực lượng mà thân thể Hứa Thanh Lãng có thể chống đỡ toàn lực ứng phó!
“Bùm!”
Hứa Thanh Lãng bị bắn vào trong nước.
Cả người liên tục lăn lộn.
Đợi đến khi anh lại đứng lên.
Bóng dáng màu đen kia lại một lần nữa xuất hiện.
Lại một lần nữa đánh về phía anh!
Lần này hư ảnh của hải thần xuất hiện ở trước người Hứa Thanh Lãng.
Nhưng mà.
Khi bóng đen vọt tới.
Hư ảnh hải thần chỉ ngăn cản một lúc.
Rồi sau đó đã bị bóng đen xuyên thủng.
Mặt rắn của hải thần quay lại.
Đôi mắt đã mang theo khiếp sợ nồng đậm:
- Là... ... mi... ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận