Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1444: Phơi nhiễm (1)

Bàn tay của luật sư An ném lên trên.
Ngẩng đầu há miệng.
Tiếp lấy đậu phộng.
- Anh Anh à, còn có gì ăn không, tôi có chút đói.
Chỉ lo chạy bộ mà thôi, cơm cũng không ăn.
- Trong tủ lạnh có hoành thánh, tôi đi làm một chén hoành thánh cho anh được không.
- Vất vả rồi vất vả rồi.
Luật sư An chào Oanh Oanh một cái.
Người ta phục vụ ông chủ đó là chuyện cam tâm tình nguyện, còn làm đồ ăn cho anh ta là nể phần mặt mũi bạn bè cùng chiến tuyến bình thường rồi.
Trên căn bản tính khí của nữ cương thi như thế nào, trong lòng luật sư An trong lòng cũng là biết rõ, anh ta cũng không dám thực sự xem Oanh Oanh như người giúp việc mà sai khiến.
Oanh Oanh vào phòng bếp.
Luật sư An dựa vào quầy bar tiếp tục bóc đậu phộng.
Chiếc xe Audi ở đối diện kia vẫn lẳng lặng đậu ở chỗ đó, đã sớm tắt máy.
- A, làm màu.
Luật sư An lắc đầu một cái, xoay người lại lần nữa cầm ly siêu khủng lên,
Lại “ừng ực ừng ực” uống mấy ngụm lớn.
Kết sỏi trình độ + 1+ 1+ 1.
- Ồ, lão Trương về rồi. - Luật sư An nhìn thấy xe của lão Trương, đồng thời xoay người gọi với vào bên trong phòng bếp:
- Oanh Oanh à, làm thêm hai chén nữa, lão Trương trở về rồi.
- Được rồi.
Chân mày Châu Trạch nhíu lại, xuống xe.
Lúc vừa mới chuẩn bị đẩy mở cửa tiệm sách để đi vào, lại dừng bước, quay đầu nhìn về phía sau lưng một cái.
Chiếc xe Audi kia vẫn an tĩnh đậu ở chỗ đó, nhưng vào lúc Châu Trạch quay đầu nhìn sang, xe lại khởi động, rất nhanh thì lái đi.
- Sao vậy, ông chủ?
Lão Trương đưa tay chống giữ cửa lại, nhìn thấy Châu Trạch còn chưa tiến vào thì có chút hiếu kỳ mà hỏi.
- Há, không có chuyện gì.
Châu Trạch lắc đầu một cái, đi vào tiệm sách.
- Ồ, ở đây này. - Châu Trạch nhìn về phía luật sư An.
Luật sư An đứng dậy làm động tác chào quân đội, nói:
- Ngày hôm nay trở về sớm.
- Ông chủ, hoành thánh đã xong rồi, tối nay cũng ăn thêm chút gì đó đi.
Oanh Oanh dùng mâm bưng ba chén hoành thánh đi ra.
- Thật là trùng hợp nha.
Lão Trương theo thói quen mở miệng, hoàn toàn quên mất lần này anh ấy cũng không phải ngẫu nhiên mà đi ngang qua.
Cứ như vậy, ba người ngồi vào bàn ăn hoành thánh, Châu Trạch để cho lão Trương kể lại trọn vẹn sự kiện một lần.
Chờ sau khi ăn hoành thánh xong.
Luật sư An đặt chiếc thìa xuống, nói:
- Ông chủ, anh cứ yên tâm đi, cứ giao chuyện này cho tôi.
Quân tử thì không dám nói, nhưng đối với luật sư An mà nói, kéo bè kết phái, cơ bản chính là sở trường của anh ta đi.
Có thể đoán được, trong tương lai không xa, nhất định luật sư An có thể quy tụ được những vị sơn thần thổ địa sắp sinh trong địa giới Thông Thành, tất cả đều thu đến bên người anh,.
Về phần nếu như không phục tùng không phối hợp mà nói, vậy thì ha ha rồi.
Ông chủ nhà mình, ngay cả Diêm La cũng đã từng giết, còn lo lắng này một chút chuyện này sao?
Vào lúc này, Oanh Oanh cầm một cái hộp đi tới, đặt ở trước mặt Châu Trạch, nói:
- Ông chủ, điện thoại di động mới.
Chiếc điện thoại di động trước đó của Châu Trạch đã sớm rơi mất ở trong rừng già rồi, hôn mê thời gian một năm, đương nhiên cũng không sử dụng đến điện thoại di động.
Ngày hôm nay vừa tỉnh lại, Oanh Oanh làm xong bữa tối, sau đó đã đến một tiệm bán điện thoại di động ở ngay trên Nam phố để mua một cái điện thoại di động đời mới nhất cho ông chủ nhà mình.
Châu Trạch cười một tiếng, vừa bóc mở hộp vừa nói:
- Chú ý đến bên chỗ địa ngục một chút, tôi cảm thấy đợi đến lúc Âm Dương Chi Lộ mở ra, sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
Sau khi Cửu Thường Thị chỉnh đốn lại địa ngục xong, nhất định sẽ lại mở ra Âm Dương Chi Lộ lần nữa, mà đám bộ đầu và quỷ sai với số lượng lớn đang lưu lạc ở bên ngoài này, chắc chắn cũng sẽ gặp phải trận đại thanh tẩy.
Lúc trước khi Thập Điện Diêm La còn tại vị, âm ti không quản gì cả, lười biếng cả chính trị, nhưng những chuyện vẫn hành âm dương cơ bản vẫn sẽ duy trì.
Mà nhìn thủ đoạn của Cửu Thường Thị, mấy cái tên thái giám chết bầm này hoàn toàn là chỉ quan tâm đến sự thoải mái của bản thân chứ không hề để ý đến những người khác.
- Tôi đã rõ rồi, ông chủ.
Châu Trạch gật đầu một cái, cầm điện thoại di động mới ở trên tay, có pin, mở máy.
- Ông chủ, đây là sim điện thoại mà tôi vừa mới xin cấp lại cho anh.
Oanh Oanh đưa sim điện thoại tới.
Châu Trạch cắm thẻ sim vào điện thoại.
Còn may là anh chỉ mới ngủ mê man một năm, chứ không phải là mười năm hoặc là hai mươi năm, nếu không, rất có khả năng, khi đối mặt với loại sản phẩm điện tử như thế này sẽ đặc biệt có cảm giác lạc lõng giữa thời đại.
- Ông chủ, vừa mới rồi anh có trông thấy cô ta không? - Luật sư An mở miệng hỏi.
- Người nào?
Không phải là Châu Trạch đang giả ngu, lúc xuống xe dường như đã cảm ứng được, nhưng thực sự là anh không cố ý đi phân tích là khí tức của người nào.
Luật sư An nhún vai một cái.
Tuy nói coi như việc cấp dưới mà lại can thiệp vào đời sống cá nhân của cấp trên là chuyện đại kỵ, nhưng dù sao ông chủ nhà mình cũng đã hôn mê lâu như vậy, những chuyện này, chắc chắn anh ta sẽ không giấu giếm.
- Chính là vị viện trưởng Lâm kia, mấy tháng này, mỗi tuần cô ta đều đến tiệm sách, chúng tôi đã từng hỏi qua là có chuyện gì không, cô ta nói không việc gì, chiếc Audi mới vừa rồi đã đậu ở cửa kia, chắc là của cô ta đi.
- Há, vậy sao.
Phản ứng của Châu Trạch có vẻ hơi bình thản.
Đợi sau khi tín hiệu kết nối wifi tốt hơn, bắt đầu đăng nhập vào Wechat của mình.
- Ngày mai tôi sẽ gọi đám người Nguyệt Nha trở về, nếu như ông chủ anh đã tỉnh lại, chúng ta sẽ tụ tập ăn một bữa được không? Ngay mai, máy bay của hai người Lâm Khả sẽ đáp xuống Thông Thành. - Luật sư An đề nghị.
- Anh cứ xem mà sắp xếp đi
- Được, ông chủ.
Lúc này, Châu Trạch đã đăng nhập vào Wechat, ngược lại thì tin nhắn chưa đọc cũng không có bao nhiêu, đời này, cho tới nay, anh thêm bạn tốt ở trên Wechat rất ít, cũng không đi follow bất kỳ ai.
Một nhóm Wechat duy nhất.
Vẫn là “lão đạo gợi cảm đang online chia bài” đã được thiết lập từ rất lâu trước đó.
Chẳng qua là.
Ngược lại vẫn có một hình đại diện Wechat với số tin nhắn chưa đọc tới 99+
Bạn cần đăng nhập để bình luận