Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 468: Vợ bạn không thể lừa gạt!

Đây là ông lão đã gây ra vụ án giết người liên hoàn, cũng là người đã chôn thi thể của các nạn nhân ở nơi chôn thi thể nạn nhân trong vụ án mười sáu năm trước.
Mà sau đó, hàng năm ông ta liên tục giết người, sau đó lại ăn thịt người. Hẳn là ông lão này đã bị Quỷ Ngọc khống chế, trở thành khôi lỗi hiến tế tế phẩm cho Quỷ Ngọc hàng năm.
Nhưng loại vật như "Quỷ Ngọc" này, nếu mình dám lấy nó làm chứng cứ báo cáo với cấp trên, đoán chừng cấp trên sẽ không nói hai lời trực tiếp khiến mình phải từ chức, sau đó cho mình đi gặp bác sĩ tâm lý trị liệu.
Nhưng hiện tại, sau khi có chứng cớ này, tội lỗi của lão đạo có thể hóa giải một nửa.
Về phần lão đạo bị phát hiện và bị bắt được ngay trong hiện trường phát hiện án, cùng với một thời gian ngắn sau đó, lão ta thừa nhận mình là hung thủ, cũng có thể khai rằng sau đó hung thủ dự định giết lão, lão tự vệ phản kháng. Sau khi giết hung thủ.
Vì lớn tuổi, bị kích thích rất lớn dẫn đến thần chí không thanh tỉnh, từ đó lão mới nói bậy.
Lại thêm hiện tại lão đạo đang ở trong trại tạm giam không ngừng kêu mình oan uổng, nguyên nhân chính bản thân lão đánh đổ lời khai đã được giải thích thông. Quan trọng nhất là một năm trước lão đạo mới bắt đầu ở lại định cư Thông Thành, rất khó có thể nói lão ta có dính líu tới vụ án giết người liên hoàn kéo dài từ mười sáu năm trước ở Thông Thành.
- Đúng rồi, điều tra giúp tôi xem, vào ngày vụ án phát sinh năm 2016, bản thân Lục Phóng Ông ở nơi nào.
- Tôi nhớ lúc ấy, căn cứ phạm vi hoạt động của lão ta, hẳn là lão ta đang ở Dung Thành. Ah, lão đại, anh chờ một lát.
Nói xong, tiểu Tào lấy di động ra bắt đầu tìm kiếm, đại khái chừng năm phút sau, anh ta đưa di động cho Trương Yến Phong:
- Lão đại, tìm được rồi, chính là ngày này, đây là video livestream của lão, ngày đó lão đang tham gia một đám ma, còn livestream lại đây này.
- Livestream của lão khá hot trên mạng, cái bình đài livestream này sẽ giữ lại lịch sử đăng livestreams của các streamer có danh tiếng.
- Điều này có nghĩa, khi vụ án phát sinh Lục Phóng Ông đang ở Dung Thành, không ở Thông Thành, lão hoàn toàn không có cơ hội gây án.
- Hai thi thể có quan hệ với lão đã phát hiện ra lúc trước, có thể giải thích không? - Trương Yến Phong hỏi.
- Một người là tiểu tử trẻ tuổi Tứ Xuyên, tới Thông Thành làm việc, thời trung học cơ sở cậu ta từng được Lục Phóng Ông giúp đỡ.
- Còn có một người là người đã chết năm ngoái.
- Thời gian tử vong của anh ta đúng lúc là ngày thứ hai sau khi Lục Phóng Ông đi máy bay đến Thông Thành.
- Vì cảnh sát cho rằng ông ta là hung thủ vụ án giết người liên hoàn, cho nên những chứng cớ này được làm phụ chứng. Nhưng nếu bỏ đi tất cả cái nhìn phiến diện, chuyển sang cái nhìn khách quan, hai chứng cứ này thật ra chỉ là vừa khớp và gò ép, chân đứng không vững.
Trương Yến Phong gật đầu: - Cậu trở lại cục sửa sang chứng cứ tổng hợp về Hạ Xuân Hoa chúng ta mới lấy được, sau đó báo cho tổ chuyên án.
- Lão đại, thật ra tôi vẫn rất tò mò, vì sao anh phải kiên trì lật lại bản án cho lão già kia vậy?
- Chúng ta làm cảnh sát, không thể bỏ qua người xấu, nhưng cùng với đó chúng ta cũng không thể hàm oan cho một người tốt!
- Dụng cụ pháp lý nằm trong tay chúng ta, nếu chúng ta không điều tra chuyện này cho rõ ràng, oan uổng người tốt, như vậy cuộc đời người tốt ấy cùng với người nhà người tốt ấy đề bị hủy diệt.
- A, lời này rất quen tai, trước đây khi đội trưởng Trương của chúng tôi còn sống cũng thường nói như vậy.
- Lão đại, anh rất giống Trương lão đại, thực sự, rất nhiều người trong số chúng tôi đều cảm giác như thế.
Trương Yến Phong sửng sốt, sau đó cười cười, không đáp lại.
Sau khi thả tiểu Tào xuống xe ở một giao lộ.
Trương Yến Phong trực tiếp lái xe đi về phía phòng sách.
Hiện tại dưới cái nhìn của anh ta, phòng sách chất chứa một đám phần tử khủng bố!
Dự định cướp ngục.
Đĩ mẹ mày.
Đây là chuyện điên cuồng cỡ nào!
Nhất là đầu năm nay, ở Thông Thành mới có một tên buôn ma túy vượt ngục thành công trên đường bị chuyển từ tơi tạm giam tới toà án, cũng vì đó, nó đã khiến dư luận xôn xao. Nếu lại có thêm một người vượt ngục thành công, giới cảnh sát Thông Thành còn mặt mũi nào gặp người nữa?
Có thể giải quyết vấn đề thông qua pháp luật thì cứ thông qua pháp luật đi.
Bất cứ lúc nào.
Cũng phải tin tưởng vào pháp luật!
Đây là niềm tin của Trương Yến Phong.
Vừa suy nghĩ tới việc bản thân đã lấy được đầu mối, đoán chừng độ khó khi lật lại bản án, xe của Trương Yến Phong đã lái đến trạm thu phí của đường cao tốc.
Xe cảnh sát không cần phải trả phí khi qua đường cao tốc, sau khi thanh cản hạ xuống, rất nhanh nó lại kéo lên lại.
- Chào anh, rất vui vì có thể phục vụ cho anh, chúc anh thuận buồm xuôi gió!
Trương Yến Phong nghiêng đầu, nhìn thu phí viên một chút.
Chỉ thấy nam thu phí viên này ngồi thẳng tắp ở chỗ kia, trên mặt hiện lên nụ cười mỉm cứng đờ, cười đến anh ta cảm thấy trong lòng sợ hãi.
Thậm chí, anh ta còn nghĩ lầm rằng cương thi thân thích của ông chủ nhà mình.
Vừa chạy đến trạm thu phí này lập nghiệp.
- Chúc anh thuận buồm xuôi gió!
Nam thu phí viên tiếp tục mỉm cười, rất cứng nhắc mà làm ra thủ thế "hẹn gặp lại" với Trương Yến Phong, cứng ngắc như người máy.
Mà khi xe của Trương Yến Phong lái đi rồi.
Anh ta lại cứng nhắc xoay trở về, chờ đến khi chiếc xe kế tiếp đến.
Sau khi thẳng tắp xoay trở về, tiếp tục trưng ra nụ cười mỉm cứng nhắc, giống hệt như đã được khắc theo tiêu chuẩn lên.
Sau khi lái ra ngoài, lão Trương cắn một điếu thuốc theo bản năng, không châm lửa, chỉ cắn như vậy.
Là người trong thể chế, anh ta hiểu vị mặt cương thi kia là thế nào.
Nhất định là lãnh đạo yêu cầu như vậy, bên trong lại có cameras, phục vụ kiểu phải "mỉm cười nhiệt tình" như vậy đã được quy định đến sít sao, chỉ cần hơi không cẩn thận một chút bị cameras giám sát quay được, sẽ rơi vào kết cục bị phê bình, bị phạt tiền.
Đây là ban ngày.
Nếu buổi tối đi qua trạm thu phí này, đoán chừng sẽ bị hù tới đột phát bệnh tim.
Rất nhiều người cảm thấy làm nhân viên công vụ rất tốt, nhưng trên thực tế Trương Yến Phong rất rõ ràng, đa số nhân viên công vụ cơ sở đều rất khổ.
Nhất là khi đụng phải loại lãnh đạo bản thân chỉ biết ở trong văn phòng bật điều hòa, không ăn mĩ vị nhân gian lại thích tác yêu tác quái.
Lại càng là "hưởng thụ" dục tiên dục tử.
Vừa chụp vào cái mông lãnh đạo đã có thể tạo ra một đống lớn “quy định mông” mà người thường không thể tưởng tượng nổi.
Tỷ như trước kia anh ta đã từng nghe ông chủ nhà mình nói, bên phía Cáp Nhĩ Tân cấm thờ cúng lễ bái tiền âm phủ.
Cảm giác như tiết thanh minh đốt chút tiền giấy là đầu sỏ gây nên ô nhiễm môi trường vậy.
Ông chủ nhà mình còn cảm thấy đám quỷ sai ở Cáp Nhĩ Tân thật đáng thương, vì cái quy định này mà bọn họ thiếu đi rất nhiều thu nhập.
Sau hai mươi phút, xe lái đến cửa phòng sách, ngừng lại.
Trương Yến Phong xuống xe, anh ta cảm giác như mình sắp đi ngăn cản phần tử khủng bố chế tạo sự cố.
Chẳng qua, anh ta thấy cửa phòng sách có một chiếc Cadillac đang đậu. Sau khi đẩy cửa phòng sách ra, đi vào, anh ta phát hiện một người đàn ông trung niên mặc quần áo tinh xảo, cẩn thận tỉ mỉ ngồi ở chỗ kia, đang trò chuyện với luật sư An.
Hơn nữa trông có vẻ như hai người đang trò chuyện rất tập trung, rất có ý như chỉ hận hai bên gặp nhau quá trễ.
Mặc dù chưa quen thuộc, nhưng Trương Yến Phong biết anh ta là ai. Anh ta là cha tiểu loli, cũng chính là bạn nối khố của ông chủ nhà mình, Vương Kha.
Lúc này.
Luật sư An nhiệt tình mời Vương Kha cùng uống cà phê hòa tan quá thời hạn ông chủ mình "trân quý nhất".
Vương Kha uống đến mặt trầm xuống.
Nhưng trông luật sư An mời nhiệt tình như vậy, không giống như đang chọc ghẹo bản thân mình, anh ta chỉ có thể đón ý nói hùa luật sư An, uống hai ngụm.
Vương Kha là người xuất thân từ cô nhi viện, sau khi dựa vào sự nỗ lực của bản thân để phát đạt, trên phương diện sinh hoạt, anh ta chưa từng khiến bản thân mình phải chịu khổ. Người sợ khổ sợ nghèo khi còn bé, sau khi lớn lên thường sẽ hết sức thỏa mãn bản thân mình trên phương diện này.
Tỷ như đi mua kem hộp hoặc mua những món điểm tâm khác, thông thường bản thân không thể ăn được nhiều, nhưng bọn họ vẫn sẽ mua về không ít. Đây chỉ đơn thuần là hưởng thụ loại cảm giác thỏa mãn rằng, hiện tại tôi kiếm được nhiều tiền rồi, tôi có thể mua nổi.
Cũng bởi vậy, rốt cuộc cà phê này của luật sư An ngon dở thế nào, Vương Kha có thể phân biệt được.
Nhưng nhìn “ly siêu to khổng lồ” của luật sư An, lại nhìn anh ta không ngừng uống từng ngụm lớn.
Vương Kha chỉ có thể liều mình bồi quân tử.
Khi Trương Yến Phong đi qua, nghe được hai người bọn họ đang nói chuyện về một ít vấn đề tính nết con người.
Vương Kha là bác sĩ tâm lý, trên phương diện này anh ta là bậc đàn anh, hơn nữa anh ta còn là người đàn ông có thể khiến người như Lâm Khả nảy sinh tâm tình đặc biệt không muốn xa rời.
Luật sư An cũng am hiểu ảo thuật, thật ra đây cũng là một loại trong chuyên ngành tâm lý, vì thế hai người có thể có cùng tiếng nói.
- Trên thực tế, tính cách của con người mang theo tính phổ biến cực mạnh, cho dù mình cảm giác mình rất đặc biệt, rất khác biệt, nhưng loại khác biệt và đặc biệt này thông thường đều là giả tượng.
- Ví dụ như.
- Người không thích tiếp nhận sự vật mới, không muốn nhận thức mới.
- Tỷ như, sau khi bản thân quên chưa trả lời tin nhắn của người khác, cũng biết nếu đợi rất lâu sau mới trả lời tin nhắn có vẻ không tốt lắm, vì thế mới kiên quyết không nhắn lại luôn.
- Lại ví như sau khi cực kỳ nhiệt tình gia nhập một số nhóm, vui sướng bắt chuyện với mọi người, lập tức tắt thông báo tin nhắn của nhóm.
- Những ví dụ này đều là bản tính chung trong lòng mọi người, mà phải làm thế nào mới có thể lợi dụng đặc điểm bản thân mình cho là đặc biệt này, cưỡng ép hóa giải phòng ngự tâm lý của anh ta, biến đặc biệt thành bình thường, biến trắc trở thành đơn giản… chuyển hóa trong này đòi hỏi rất nhiều cách thức và sức lực.
- Nói đúng, đến, cụng ly!
- Sùng sục sùng sục... ...
Cà phê hòa tan hết hạn bị tiêu diệt một cách nhanh chóng.
Có người nói Oanh Oanh đã liên lạc với đại lý doanh nghiệp cà phê hòa tan, đặc biệt yêu cầu thu mua cà phê quá thời hạn trên tay bọn họ.
Luật sư An đã điên cuồng mê luyến mùi vị của cà phê hòa tan quá thời hạn.
Mấy hôm trước, Oanh Oanh không mua được cà phê quá thời hạn, để cà phê không quá hạn lên, luật sư An còn mắng ông chủ, nói ông chủ keo kiệt, không cho anh ta uống cà phê tốt.
- Lão Trương, anh đã về rồi. - Luật sư An chào hỏi lão Trương.
Luật sư An ngồi xuống bên cạnh.
- Đã có manh mối mới trong vụ án của lão đạo, có hy vọng lật bàn, không cần cướp ngục nữa, trực tiếp thoát tội cho lão đạo là được. Anh là luật sư, tôi tới để dặn anh trước, chúng ta mau bàn ra chiến lược cụ thể đi.
- Được.
Luật sư An trực tiếp đáp ứng.
Chuyện tối hôm qua lão Trương không tham dự nên không biết.
Chính vì cứu lão đạo.
Đã đưa tới hư ảnh một đầu thần thú.
Nếu không phải ông chủ nhà mình mở auto.
Kết cục sau cùng thực sự rất không ổn.
Hôm nay, nếu bọn họ đã có hy vọng có thể dùng phương thức chính đạo giúp lão đạo thoát tội, đương nhiên luật sư An rất hoan nghênh.
- Vậy các người nói chuyện phiếm đi, tôi đi lên thăm con gái một lát.
Vương Kha đứng dậy cáo từ, sau đó trực tiếp đi lên cầu thang.
Một lát sau.
Sau khi nghe được lão Trương nói phát hiện mới, luật sư An vỗ mạnh đầu một cái.
Kinh hô:
- Xong đời rồi!
- Làm sao vậy? - Trương Yến Phong có chút không biết vì sao.
- Không nên để anh ta đi lên! Aiz, bởi vì nói chuyện với anh, tôi quên mất tại sao mình phải ngồi ở chỗ này nói chuyện với anh ta lâu như vậy.
- Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
- Ông chủ đang ngủ trên tầng.
- Ngủ thì thế nào?
- Vấn đề là Lâm Khả đang ngủ trên cùng một giường với ông chủ.
- Anh kêu cha cô ấy nhìn thấy hình ảnh này sẽ có cảm giác gì?
- Hí... ...
Trương Yến Phong cũng hít sâu một hơi.
Tục ngữ nói.
Vợ bạn không thể lừa gạt.
Đương nhiên con gái của bạn lại càng không thể lấn.
Con gái vị thành niên của bạn lại càng càng không thể lấn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận