Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1618: Tạo người (2)

Sát khí hung mãnh giống như từng nhánh đại quân đang tấn công, đang phát động công kích về phía Châu Trạch.
Chẳng qua là, Châu Trạch lại không có hứng thú ở đây so đấu sát khí với luồng sát khí này, trực tiếp đóng các giác quan của bản thân lại, khiến cho những luồng sát khí kia không cách nào tiến vào được.
Diện tích của hồ nước cũng không lớn, cũng chỉ tầm mười mét vuông bề mặt, phần đáy cũng nắm được rõ ràng rồi, độ sâu khoảng chừng hai mét, bể bơi trong phòng tắm nhỏ thông thường cũng có thể lớn bằng nó, cũng chỉ không sâu bằng nó mà thôi.
Nhưng, cái hồ nước này, lại được Canh Thần tôn sùng là thần tích.
Có lẽ thật sự là do mỗi lĩnh vực có sự đặc thù của chuyên ngành đi, lúc ông chủ Châu ngồi ở nơi này, ngoại trừ cảm nhận được sát khí mênh mông, ngược lại thật sự là không còn cảm giác gì khác nữa.
- Nhắm… mắt...
Giọng nói của Doanh câu truyền tới từ đáy lòng.
Châu Trạch nghe vậy, chậm rãi nhắm hai mắt.
- Tương… tác… với… sát… khí…
Châu Trạch không nghi ngờ gì, không do dự, buông bỏ phòng ngự.
- Ầm!
Trong giây lát.
Sát khí trong hồ bắt đầu xông vào trong cơ thể của Châu Trạch.
Cũng may.
Đầu tiên là thuộc tính giống nhau, nhưng thuộc tính phẩm chất của sát khí cương thi trong cơ thể của Châu Trạch vẫn cao hơn một chút.
Thứ hai, cuối cùng là khí lực cương thi, chống sốc.
Cho nên, tình tiết máu chó kiểu như tẩu hỏa nhập ma thật sự chưa từng xuất hiện, nhưng cũng khiến cho cơ thể của ông chủ Châu không khống chế được mà run lẩy bẩy, giống như một người bình thường bị người ta dùng dùi cui điện làm cho choáng váng vậy.
- Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng, sau, sau, đây...
Cho dù là không hề dùng miệng, nhưng cho dù chỉ là nói chuyện ở trong lòng, suy nghĩ của bạn cũng sẽ bởi vì sát khí va chạm kịch liệt mà gián tiếp sinh ra khoảng dừng.
- Nhớ… đến... một… người…
Châu Trạch biết.
Đây chính là sách hướng dẫn sử dụng cho hồ nước này.
Chẳng qua là, lời hướng dẫn này, thật sự không phải là chuyện người bình thường có thể làm được.
Chỉ là, luồng sát khí nào đi vào cơ thể, cho dù là cương thi thông thường căn bản cũng không chịu được, hoặc là trực tiếp nổ tung, hoặc là sẽ tẩu hỏa nhập ma rồi.
Thậm chí, bạn còn có thể nói, đây là phương thức thao túng được thiết kế riêng làm theo yêu cầu cho Doanh câu đi, dĩ nhiên, có lẽ khi thiết kế lúc trước, cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, dù sao cũng không cần mở rộng sản xuất, chỉ cần để bản thân thuận tiện làm việc là được rồi.
Trực tiếp duỗi tay ra đi vào, là có thể thao túng vận hành, đơn giản nhanh nhẹn thuận tiện, chuyện kiểu này rất Doanh câu đi.
Từ từ.
Trong ao nước.
Bắt đầu có một người từ từ nổi lên.
Lão đạo cách đó có chút xa, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng bên trong hồ nước có một người nổi lên.
Người nổi lên.
Là Oanh Oanh.
Đôi chân tròn trịa nhưng không quá cỡ, dung nhan xinh đẹp đáng yêu, cộng thêm bộ phận cao vút đầy kiêu ngạo ở nằm ở vị trí dưới cổ và trên rốn.
Oanh Oanh đã từng nói, toàn thân cao thấp trên người ông chủ, cô ấy đều rõ như lòng bàn tay.
Thật ra thì, như nhau thôi.
Châu Trạch mở mắt ra, nhìn Oanh Oanh vừa nổi lên ở trong hồ.
Chắc chắn là cơ thể được ngưng tụ từ hồ nước màu chocolate cũng phải có màu sắc tương tự, nhưng lại rõ ràng như vậy, quá rõ ràng, phảng phất như thể tất cả tất cả mọi chi tiết đều đang hiện ra một cách hoàn mỹ từ bên trong nơi này.
Đạo lý trong chuyện này tương tự như trong thực tế vậy, khi rất nhiều người nhìn người da đen, luôn cảm thấy bọn họ đều giống nhau mà thôi.
Nhưng trên thực tế, có lẽ khi những người màu da khác nhìn người da vàng, cũng cảm thấy dáng vẻ của mọi người đều giống nhau vậy.
Vào lúc này, Châu Trạch cũng đã hiểu sự miêu tả và mô phỏng trước đó của Canh Thần, quả thật là không có lửa làm sao có khói, lúc ấy, thật sự có thể nhìn đến cực kì thực tế cực kì chi tiết.
Chẳng qua là.
Một khắc sau.
Một màn khiến cho người ta khiếp sợ xuất hiện.
Đây là Châu Trạch hoàn toàn bất ngờ.
Oanh Oanh trong hồ nước thế mà lại cũng mở mắt ra.
Nhìn Châu Trạch:
- Anh Anh Anh...

Ngay cả giọng nói này, cũng đều giống y như đúc.
Ngoại trừ màu da này, thì những chỗ khác, đều có thể thể hiện ra một “Oanh Oanh” hoàn mỹ ở trong đầu của Châu Trạch.
Không trách được trước đó Canh Thần đã nói, con rối được tạo nên từ hồ nước này, có linh hồn.
“Con rối”, vẫn luôn có nghĩa là bắt chước và điều khiển.
Mà năng lực của cái hồ này, khiến cho đồ mà nó chế tạo ra, đã thoát khỏi tiêu chuẩn rộng rãi của “con rối”.
Đương nhiên, việc sử dụng cái hồ này cực kì hạn chế, Canh Thần nói có vẻ như cái hồ này đã bị phá hỏng, nhưng trên thực tế, là chính bản anh ta căn bản là không cách nào thao túng và sử dụng nó được.
- Phốc!
Châu Trạch rút bàn tay từ trong hồ ra.
Oanh Oanh nằm bên trong hồ cũng không bị hòa tan, mà tiếp tục được duy trì, nhưng đã mất đi tính linh hoạt, chẳng qua chỉ là bắt đầu nhẹ nhàng chìm chìm nổi nổi theo chất lỏng ở bên trong hồ nước mà thôi.
Châu Trạch lại thử dùng tay của mình đụng chạm vào hồ nước, lại cố ý chạm vào Oanh Oanh một cái, nhưng dường như chuyện này đã phá vỡ sự cân bằng nào đó, khiến cho cơ thể Oanh Oanh bắt đầu dần dần tan ra.
Mím môi một cái.
Châu Trạch đã hiểu đại khái.
Nếu như Canh Thần nói sau khi tiến vào nơi này, nhìn thấy “dáng vẻ” của anh, chắc hẳn là trước đó đã có một người nào đó mà anh không biết, đã dùng loại phương thức nào đó thao túng cái hồ này, tương tự với khi anh “chế tạo” Oanh Oanh vậy, chế tạo ra một anh khác.
Bởi vì không thực sự làm khảo sát “thời gian”, nhưng lúc trước anh động vào hồ nước mới dẫn tới hiện tượng Oanh Oanh bắt đầu hòa tan, có thể đoán ra được, xác suất lớn là bộ thân thể này có thể cất giữ được một thời gian rất dài.
Nếu như bạn không đi động vào hồ nước này mà nói, rất có thể bộ thân thể này vẫn luôn như vậy.
Canh Thần tiến tới gần hồ nước, hơn nữa, với thân phận con rối sư của anh ta, sau khi nhìn thấy cái hồ này giống như là trông thấy tín ngưỡng vậy, làm sao có thể nhịn được mà không tiến lên sờ một chút được chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận