Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1186: Tìm được! (2)

Lão đạo thấy vậy, lập tức ôm thắt lưng nhanh chóng chạy đi, con chó kia thế nhưng là do ông ta đá tới, cho dù là vô tình, là con chó kia nổi điên trước, nhưng lý do con chó đó nổi điên cũng là bởi vì ông ta đã đập trúng trứng của nó trước…
Nhân lúc đối phương còn chưa kịp phản ứng, chưa chú ý tới mình, lão đạo vẫn là nhanh gọn lách vào trong một con hẻm ở chéo góc trên đường đối diện, ngay cả xe của mình cũng không dám quay lại lấy.
Đi được một đoạn trong hẻm rồi, đoán chừng đám người kia sẽ không đuổi theo gây phiền phức cho mình nữa, lão đạo mới ngồi dựa vào vách tường cũ nát, lấy điện thoại di động ra, gọi đến một dãy số.
Số điện thoại này là của một người bạn cũ cho ông ta, lúc trước khi lão đạo còn phát sóng trực tiếp, quen được không ít thủy hữu*, nhất là ở đến Thông Thành mở truyền trực tiếp sau, còn có một vòng thủy hữu cho mình ở Thông Thành, cái vấn đề xiếc khỉ này, cũng là thủy hữu của ông ta nói vị trí cho ông ta.
(bạn bè cùng bơm* nước trên mạng xã hội (**đăng bài viết vô nghĩa lên trên mạng xã hội, những người đã bày tỏ ý kiến cá nhân dưới cùng một bài viết); hoặc là chỉ những người cùng nghề hoặc người hâm mộ host của một chương trình; hoặc chỉ những người đồng nghiệp hay bị “tuột xích” vào thời điểm quan trọng trong kịch bản)
Vị kia thủy hữu còn rất nhiệt tình, cả số điện thoại của người biểu diễn xiếc khỉ kia cũng đã đưa cho lão đạo, cho là lão đạo muốn mở phát trực tiếp truyền bá về cái này nữa, còn nói chuyện phiếm với lão đạo rất lâu, soát năm cái tên lửa* hy vọng có thể cho anh ta lộ mặt được hay không.
(*quà tặng trong livestream)
Lão đạo gọi đến số điện thoại kia.
Điện thoại vang lên hồi lâu, mới có người nhận.
- Alo, ai vậy!
Giọng nói ở đầu bên kia điện thoại rất già, lão đạo đoán chừng tuổi tác của người đó không khác mình bao nhiêu.
- Lão đệ à, tôi hỏi ông chuyện này.
- Chuyện gì chứ, ông là ai chứ?
- Ông xem thử bên cạnh ông có một cô bé con hay không, có lẽ đang ở ngay bên cạnh ông đó?
- Con gái? Xùy xùy, đâu ra con gái chứ, đùa giỡn không nổi nha, thúi lắm, ông là dắt mối à? Tôi không có tiền.
- Ông xem thử bên cạnh ông có hay không đi, cháu gái nhà tôi muốn đi xem khỉ, thật giống như là đã đi tìm ông rồi.
- A, cháu gái nhà ông đi lạc thật sao?
- Ầy... Coi là vậy đi.
- Há, tôi xem thử một chút, tôi tìm về cho ông, sẽ có phí bồi dưỡng đúng không?
- Không có nha!
- Vậy tôi đây sẽ không tìm giúp ông đâu, coi như con bé có đang ở ngay đây tôi cũng không nói cho ông!
Lão huynh đệ ở đầu bên kia điện thoại bắt đầu nói hăm dọa rồi!
- Lão đệ à, ông đừng manh động đấy!
Lão đạo khuyên.
- Tìm lại con chó đưa trở về còn có tiền đó, tìm người mà bảo không có tiền?
- Đừng hoảng sợ chứ, ông tìm được cô ta, ông muốn làm gì thì làm, không thành vấn đề!
- Phải vậy chứ! Ông chớ lừa gạt lão tử!
- Có đang ở bên cạnh ông không vậy, lão đệ à, ông xem giúp tôi một chút đi!
...
Tro cốt tán đi rất nhanh.
Khánh không thể không thừa nhận, ngay từ đầu bản thân đã có chút sơ sót rồi.
Cô ta không nghĩ tới, trong địa phận Thông Thành “luôn luôn bình an vô sự” trong miệng bộ đầu đó.
Lại sẽ bỗng nhiên xuất hiện một thứ không thể tưởng tượng nổi như vậy.
Cô ta bị lạc mất rồi.
Đây là một chuyện rất mất mặt.
Nhưng cũng may.
Cô ta còn chắc chắn.
Phần tro cốt kia vẫn còn ở trong khu vực này.
Chẳng qua là đã tiến vào một loại trạng thái yên lăng.
Giống như là một con tắc kè hoa, khéo léo ẩn mình.
Nhưng cuối cùng, chẳng qua là tốn thêm một chút thời gian mà thôi, là có thể tìm được nó.
Đi bộ trên con đường mòn đổ nát, chung quanh đều là những kiến trúc cổ rất cũ nát, có một vài nơi chật kín người, lại có một vài nơi là không có ai, thật ra thì, những nơi này cơ bản đều coi như nhà không an toàn rồi, nhưng biết sao được, giá tiền thuê nhà ở đây rẻ, không ít người sẽ lựa chọn đặt chân ở nơi này, cũng có một ít người lại “tê liệt” ở nơi này.
Khánh vừa đi vừa đang cảm ứng.
Cô ta có thể cảm giác được.
Càng ngày càng gần, càng ngày càng gần ...

- Phải vậy chứ! Ông chớ có lừa gạt lão tử!
- Có ở bên cạnh ông không nha, lão đệ à, ông xem giúp tôi một chút đi!
Một lão đầu tuổi gần sáu mươi, trên người mặc áo bông đưa chân đạp người bạn còn đang ngủ ở bên cạnh mình một cái, lại lật tìm mấy chai bia, lúc này mới lảo đảo đi ra phía ban công.
Ở trong góc ban công, hai con khỉ một gầy một mập bị trói hai mắt cá chân bằng dây xích sắt, bị xích ở trong góc đó.
Con khỉ mập hơn trong đó rõ ràng rất có ánh mắt, nhìn thấy lão đầu đi tới, lập tức nhảy nhót lên trên bả vai của lão đầu, bắt đầu ân cần đấm bóp cổ cho ông ta.
Lão đầu tức giận trợn trắng mắt liếc nhìn con khỉ này, có chút buồn bực nhìn mặt đất ở ngoài ban công này, nghi ngờ nói:
- Gặp quỷ rồi, nhiều bụi như vậy sao?
Lần trước quét dọn nhà cửa là khi nào nhỉ?
- Phi phi phi!
Lão đầu vừa khạc nước miếng vừa vung bàn tay, phần bụi này bị động tác của ông ta bốc lên, bay khắp nơi.
Người dựa vào trên ban công.
Trong tay tiếp tục cầm điện thoại di động, nói:
- Tôi nói này, ông không trả tiền thì cũng không biết xấu hổ quá rồi, không trả tiền thì tôi cũng không tìm giúp ông.
- Có ở chỗ của ông hay không nha? - Lão đạo tiếp tục hỏi.
- Tôi...
Lão đầu bỗng nhiên nhìn thấy, ngay lúc ông ta nghiêng đầu nhìn con đường ở dưới lầu, thật sự có một cô bé con mặc váy công chúa trong tay cầm kẹo que, đang một mình đi về phía bên này.
- Hô! ! ! ! !
Lão đầu hưng phấn huýt sáo một tiếng.
Lộ ra nụ cười ấm áp với cô bé con kia.
Đồng thời nói với trong điện thoại trong tay:
- Đưa tiền, tôi tìm được cô bé đó rồi! Đưa tiền tôi lập tức đưa người quay về!
...
Khánh nghe được 1 tiếng huýt sáo.
Cô ta dừng bước lại.
Cô ta ngẩng đầu lên.
Cô ta nhìn nghiêng lên trên vị trí ban công lầu hai ở phía trước.
Cô ta nhìn thấy một lão đầu quần áo rách nát nhưng khuôn mặt lại hiện lên màu hồng, có vẻ tinh thần rất phấn chấn.
Cô ta nhìn thấy con khỉ đang ngồi trên bả vai của lão đầu kia.
Cô ta nhìn thấy lão đầu đó.
Đang mỉm cười đầy ẩn ý với mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận