Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 748: Hút khô! (1)

Bằng không trận “Tạo hóa” này Châu Trạch thật sự nguyện ý đưa cho bé trai.
Dù thế nào đi nữa cậu ta da dày thịt béo.
Nếu ra ngoài ý muốn.
Vậy ngoài ý muốn thôi.
- Tôi thấy cũng không cần thiết, tình huống phía dưới còn chưa hoàn toàn rõ ràng, quá mạo hiểm không đáng giá, thật sự không được, chờ bắt được tên sau màn kia, xử lý chấm dứt, tôi lại đến làm nó.
- Lão Hứa à, có thể bố trí chút trận pháp chặn cửa động này lại được không?
Có thể ngăn cản được chút nào hay chút đó, dù sao cũng là chỗ tốt.
Hứa Thanh Lãng hơi khó xử lắc đầu:
- Tôi đi đâu tìm con rùa già chứ?
Tay chân gãy này chỉ là phụ trợ thêm vào, con rùa già kia mới là mấu chốt chân chính, hiện giờ muốn tìm một ít sơn tinh hồ quái ra thật sự hơi khó khăn, phải nhìn vận khí và cơ duyên.
Phùng Tứ lắc đầu, đi đến bờ sông, hai tay khép ấn, trong lúc nhất thời, mọi người chỉ cảm thấy gió nơi này dường như chậm lại một chút.
- Ngăn chặn, nhưng không ngăn được bao lâu.
Phùng Tứ nói.
- Thôi, cậu đã làm tốt lắm rồi.
Luật sư An vỗ vỗ bả vai Phùng Tứ, nhắc nhở:
- Trước làm chính sự đi.
Ý ở ngoài lời.
Đừng vội chụp phân ngựa, làm xong chính sự trước rồi nói.
- Còn phải chờ một chút, đoán chừng cần thời gian nửa ngày mới có thể xác định.
- Mọi người đói bụng không?
Lúc này Thúy Hoa mở miệng hỏi.
Sau đó vẻ mặt chờ mong nhìn mọi người.
Hy vọng mọi người phối hợp với mình nói “Đói!”.
- Thúy Hoa, điều trị thân thể giúp Châu tiên sinh một chút, trên người anh ấy còn có một vài nội thương.
Phùng Tứ nhảy vọt sang vấn đề này.
- Được, Tứ gia.
Thúy Hoa nhìn về phía Châu Trạch, lại chỉ lều trại bên cạnh.
Lúc này Châu Trạch mới nhớ ra, Thúy Hoa này còn là một con bò sữa lớn siêu cấp.
Lúc trước đã từng chữa trị thương thế cho đám con khỉ ở trong hiệu sách, luật sư An cũng đã từng nói, đây là một nhũ mẫu trời sinh.
Lúc trước An Bất Khởi bị đuổi giết đến sắp treo.
Vẫn là Thúy Hoa cho anh ta sữa kéo về.
Tuy rằng cảm thấy thân thể mình không có vấn đề gì lớn, nhưng có spa miễn phí không làm cũng uổng, dù sao cũng đang tốn thời gian ở đây.
Châu Trạch chui vào lều trại, nằm xuống trên giường.
Sau khi Thúy Hoa đi vào Oanh Oanh cũng vào theo.
- A, tôi không có hứng thú với ông chủ của cô.
Thúy Hoa đoán được tâm tư của Oanh Oanh, oán hận nói.
Ở trong mắt của cô, trên đời chỉ có Tứ gia tốt.
Đàn ông khác đều là bùn nhão, thúi không ngửi được.
Ánh mắt Oanh Oanh cố ý quét qua quét lại một lần trên người Thúy Hoa.
Lạnh như băng mà nói:
- Cô nghĩ nhiều.
- Xí!
Thúy Hoa tức.
A a a a a!
Người phụ nữ nào mà không thích đẹp, cô vốn định dùng thi thể thiếu nữ mười sáu tuổi kia, nhưng Tứ gia cố tình không cho, để cho cô lựa chọn thân thể của bà cụ già này, kể cả bản thân Tứ gia cũng bỏ qua thân thể đàn ông không chọn lại đi chọn thân thể phụ nữ trung niên.
Oanh Oanh quỳ xuống bên người Châu Trạch, giúp Châu Trạch kê gối đầu.
Thúy Hoa cũng ngồi quỳ xuống dưới, hai tay đặt thẳng lên chỗ ngực Châu Trạch.
Rồi sau đó.
Một dòng nước ấm trực tiếp chảy vào trong cơ thể Châu Trạch.
Ông chủ Châu cảm thấy giờ phút này cơ bắp và linh hồn của mình đều được thả lỏng.
Đây giống như người trẻ tuổi thức đêm hút thuốc say rượu luôn không cảm thấy gì.
Nhưng chờ lớn tuổi rồi vấn đề còn sót lại sẽ tính sổ với bạn.
Lúc này Thúy Hoa đang giúp Châu Trạch thanh lý tai họa ngầm trong thân thể.
Thấy ông chủ nhà mình thư thái như vậy.
Oanh Oanh ở bên cạnh khẽ nhíu mày.
Lại ngẩng đầu liếc nhìn Thúy Hoa.
Oanh Oanh không hâm mộ chuyện cô ta biết làm dưa chua.
Dù sao hiệu sách có Hứa nương nương ở đó, vóc người đẹp mắt lại tay nghề tốt, nếu ngày nào đó ông chủ thật sự bắt đầu cong móc câu cá, Oanh Oanh cũng có thể cam chịu làm thiếp cho ông chủ.
Từ xưa đến nay, tập tục yêu thích đồng tính nam vẫn luôn thịnh hành, nhất là ở trong nhà cao cửa rộng hay nhà phú quý, thậm chí có lần còn thành phong trào tươi tốt.
Nhưng Thúy Hoa vừa biết vẽ tranh, lại biết chữa thương.
Điều này khiến cho Oanh Oanh có cảm giác thất bại.
Luôn cảm thấy mình rất vô dụng.
Lúc này.
Oanh Oanh cảm thấy có một cánh tay đặt lên bắp đùi mình.
Oanh Oanh cúi đầu, thấy ông chủ đang nhìn cô.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Trong lúc nhất thời.
Phiền não gì đều không còn.
Thúy Hoa ở bên cạnh bĩu môi.
Mẹ nó chứ.
Bà đây đang nghiêm túc chăm chỉ phục vụ anh.
Anh lại còn ăn trong bát nhìn trong nồi.
Coi bà đây phục vụ chỉ là nước sao?
Lập tức.
Thúy Hoa quyết định tăng cấp bậc phục vụ lên.
Quá tập trung vào.
Rất nhanh.
Cô đã mở miệng nói:
- Trong cơ thể anh còn có một thiếu hụt, thôi, hôm nay bà đây tâm tình tốt, giúp anh bổ sung một chút!
Lúc này bàn tay Châu Trạch còn đang vuốt ve trên đùi Oanh Oanh.
Mới đầu không nghe rõ ý tứ của Thúy Hoa.
Nhưng rất nhanh.
Anh đã sửng sốt.
Lập tức kêu lên:
- Dừng lại!
Nhưng Thúy Hoa đã bắt đầu.
Châu Trạch chỉ cảm thấy cảm giác vốn là dòng suối nhỏ chảy xuôi trong cơ thể mình đã biến mất, biến thành một dòng thác lũ cuồn cuộn về xuôi!
Mới đầu Thúy Hoa rất vui vẻ.
Trên mặt còn treo nụ cười đắc ý.
Ý là bà đây làm tốt chứ?
Nhưng sau đó.
Sắc mặt của cô đã thay đổi.
Đây là tình huống gì.
Bà đây cũng bị ép khô!
Lúc này Thúy Hoa muốn rút tay mình về.
Nhưng hai tay của cô lại giống như bị dán chặt ở trên ngực Châu Trạch, vốn không rút ra được, giống như bị từng tầng băng vải cột chặt ở đó.
- A a a a a!!!!!!!
Thúy Hoa bị sợ tới mức kêu to lên.
Cô chỉ cảm thấy lực lượng trong linh hồn mình đang bị điên cuồng rút ra đâm vào trong cơ thể Châu Trạch.
Bản thân đã lập tức không khống chế nổi.
Lều trại lập tức bị vén lên.
Phùng Tứ và luật sư An thò đầu vào.
- Tứ gia, Tứ gia, cứu em, cứu em, cứu em với!!!!!!
Thúy Hoa hét lên.
Cô vốn bảy mươi tuổi.
Lúc này thoạt nhìn có dáng vẻ gần như thành chín mươi tuổi.
Vẻ mặt già nua.
Nhưng Thúy Hoa chỉ cảm thấy bản thân phát hiện thứ kia giống như động không đáy, mình đã bị hút nhiều như vậy rồi, nhưng kể cả một chút bọt nước đều không gợi lên được.
Châu Trạch định đứng lên, lại không thể động đậy, chỉ cảm thấy trên dưới toàn thân vô cùng cứng ngắc.
Anh cũng chưa nghĩ đến.
Thúy Hoa lại có thể cảm ứng được vị trí kia.
Đó chính là tên ngu ngốc cứng đầu đang ngủ say.
Tên ngu ngốc cứng đầu cạn kiệt nghiêm trọng, trực tiếp rơi vào ngủ say vĩnh cửu.
Đây đâu phải lực lượng của một mình Thúy Hoa có thể bổ sung được?
Cho dù Thúy Hoa bị ép khô hết, đoán chừng tên ngu ngốc cứng đầu trong ngủ say đều sẽ không vì vậy mà có bất cứ phản ứng gì, kể cả chép miệng đều không làm được.
Luật sư An lập tức thò tay xương trắng của mình ra, túm lấy một bàn tay Thúy Hoa.
Một tay của Phùng Tứ Nhi cũng túm lấy tay kia của Thúy Hoa.
Hai người liếc nhìn nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận