Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 323: Phòng nô! (1)

- Được rồi, nói tới căn biệt thự kia đi.
Châu Trạch bất tri bất giác uống hết nước trong ly trà nguội trên tay. Chẳng còn cách nào, hắn thật sự cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Thật ra, theo lý thuyết, vật bồi táng của Oanh Oanh vốn không có nhiều như vậy, cho dù có bán hết toàn bộ cũng không thể nào mua được nhiều căn hộ như thế. Hơn nữa, tất cả căn hộ cô ấy mua đều ở khu cao cấp xa hoa.
Nếu đặt ở mười lăm năm trước thì còn có khả năng. Thế nhưng mấy năm nay, giá phòng Thông Thành đã sớm thay đổi, giá dâng cao tận trời. Thêm nữa, Thông Thành tiếp giáp với Thượng Hải, chỉ cách một con sông Trường Giang, vì thế cũng chịu ảnh hưởng rất lớn.
Theo Châu Trạch biết, từ những năm trước đây đã có không ít người Thượng Hải đến Thông Thành mua nhà. Bọn họ mua nhà không phải để ở, mà để cung phụng bài vị tổ tiên nhà mình, đợi tới tiết thanh minh mới về tảo mộ.
Một nhà một bài, toàn bộ khu dân cư có lẽ người chết còn nhiều hơn cả người sống.
Đây cũng là chuyện không có cách nào khác. Sau khi giá dương trạch bị đẩy lên cao, giá âm trạch cũng không ngừng nước lên thì thuyền lên, âm trạch hơi khá một chút thậm chí còn đắt hơn cả dương trạch thông thường.
Đương nhiên, Bạch phu nhân đã làm miếu thần ở Thông Thành hai trăm năm, nếu bà ấy nhàn rỗi buồn chán sưu tầm một số đồ cổ này nọ, cũng không kỳ quái chút nào.
Sau khi Bạch phu nhân xuống địa ngục, đương nhiên không thể mang mấy thứ này xuống theo, mà người biết chuyện duy nhất chắc chắn chỉ có Oanh Oanh. Cũng bởi vậy, giá trị con người Oanh Oanh thật là thâm bất khả trắc.
- Bộ biệt thự liên hợp kia nằm ở khu dân cư Hoàng Kim Hải Ngạn sông Bắc Hào, 1 đơn vị 4 tòa nhà.
- Chỉ có điều, năm năm trước có một gia đình chết đi, là người mẹ dẫn theo hai đứa con uống thuốc độc tự sát. Sau đó, ngôi biệt thự này vẫn luôn để trống không dùng, giá niêm yết vẫn là một phần ba giá nhà phụ cận thậm chí càng thấp hơn, nhưng vẫn không thể nào bán được như trước.
- Đây cũng là chuyện không có cách giải quyết. Hạng người có thể chịu tốn một khoản tiền lớn như vậy để mua biệt thự, có người nào không hỏi thăm vài câu trước khi mua nhà đâu? Hơn nữa, kẻ có tiền lại càng mê tín, chí ít cũng sẽ điều tra một chút xem trước đây căn nhà này có xảy ra chuyện gì không. Dù gì nhà ở khu hoàng kim lại có giá tiền như vậy, nói không có chuyện gì xảy ra cũng chẳng ai tin, đúng không?
- Cô ấy đã trả tiền chưa? - Châu Trạch hỏi.
- Tiền thì trả rồi, nhưng công ty chúng tôi cảm thấy chúng tôi có nghĩa vụ cung cấp một lượng thông tin nhất định cho khách hàng vip của chúng tôi. Đồng thời, chúng tôi cũng sẽ cung cấp kiến nghị nhất định của chúng tôi cho khách vip.
- Mặc dù hiện tại, giá qua tay của căn nhà này rất thấp, nhưng từ mặt mua đi bán lại... Không đúng, nếu cân nhắc trên phương diện đầu tư, sau khi mua được rồi, muốn bán ra thật sự khó khăn vô cùng. Trừ phi mình nguyện ý hạ giá cực thấp, nếu không đừng mơ có thể bán được trong thời gian ngắn.
Dưới cái nhìn của giám đốc này, đương nhiên Bạch Oanh Oanh mua nhà là vì đầu tư, nào có ai mua nhiều căn hộ như thế để tự ở đâu?
Nhưng dưới cái nhìn của Châu Trạch, có thể lúc trước Oanh Oanh mua phòng ở là vì tích trữ, chờ sau khi cô ấy mua được 2, 30 căn phòng lại lấy ra đánh mặt Hứa Thanh Lãng.
Nhưng lúc này, căn nhà có ma này.
Có thể Oanh Oanh thật sự có ý định mua lại cho mình ở.
Nhà có ma càng nhiều.
Lại càng an tĩnh không ầm ĩ, hơn nữa còn kèm theo khí lạnh miễn phí.
Ở nhà có ma thật sự là được lợi lớn.
Về phần liệu quỷ trong căn nhà ấy có làm khó Bạch Oanh Oanh hay không?
Đối với người bình thường, có thể đây là một vấn đề.
Nhưng đối với Bạch Oanh Oanh và Châu Trạch.
Gõ bảng đen à?
Đó là quỷ sao?
Đó là công trạng đi động đấy! Là tặng phẩm được tặng kèm khi mua nhà!
Cho nên, trong nhà có ma lại càng là bảo bối!
Lùi một vạn bước mà nói.
Cho dù dương trạch có tốt hơn, cho dù phong thuỷ có tốt hơn.
Nếu để Oanh Oanh và mình vào ở.
Cũng có thể trực tiếp so sánh với lâu đài cổ của Bá tước Dracula, thậm chí còn có thể bình chọn danh sách thập đại quỷ ốc thế giới.
- Nếu đã đưa tiền rồi thì mấy người cứ làm thủ tục đi. - Châu Trạch có ý muốn đáp ứng giúp Bạch Oanh Oanh.
- Ách... Vậy được rồi. Như vậy đi, ba ngày sau tôi lại tới một lần nữa, để ký tên hợp đồng.
Giám đốc lắc đầu. Anh ta không thể hiểu nổi thế giới của người có tiền, nhưng tiền nhà đã tới tay, ngu sao mà không kiếm. Sở dĩ anh ta cố ý đi qua thông báo một tiếng, cũng ôm tâm lý muốn thả dây câu dài câu cá lớn.
Nhìn người đi rồi.
Lão đạo chống gậy đi tới, có chút cực kỳ hâm mộ nói:
- Ông chủ, hay là ông chủ thu cả lão Hứa và Oanh Oanh luôn đi, như vậy ông chủ có thể lập tức trở thành trùm bất động sản Thông Thành.
Châu Trạch bưng ly trà đã uống xong.
Làm bộ muốn đổ xuống sàn.
Nhưng trong ly lại không có nước trà.
Dù thế, bên trong lại có lá trà.
- Đừng đừng đừng! - Lão đạo lập tức trưng ra khuôn mặt tươi cười xin tha.
Deadpool còn đang ở trên tầng trên, đầu mọc cỏ dài.
Thân thể của lão cũng chưa cử động lưu loát.
Không thể làm nổi công việc quét tước thật sạch sẽ này đâu.
Châu Trạch đặt ly trà lại trên bàn, duỗi lưng một cái. Vào lúc này, anh cũng lười tính toán với lão đạo.
Giám đốc đi rồi, Châu Trạch lại tiếp tục cuộc sống của mình. Anh cũng không đặc biệt đi nói chuyện nhà cửa cho Oanh Oanh. Mặc kệ mục đích mua nhà của Oanh Oanh là vì cái gì, bản thân mình đã là hạng người một xu cũng ngại trả, thật xấu hổ ưỡn mặt ra nói thêm gì nữa.
Ông chủ Châu chỉ có thể cảm thán, thế giới này người thực sự cần nhà lại không mua nổi một căn nhà, mà có người lại có nhiều nhà tới mức không kịp ở.
Ngay cả cương thi cũng bắt đầu biết mua đi bán lại.
Hết thuốc chữa, thực sự hết thuốc chữa.
... ...
Ba ngày sau, Châu Trạch đang kiểm tra thân thể cho Hứa Thanh Lãng trong phòng ngủ tầng hai. Hứa Thanh Lãng khôi phục không tệ, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu thức tỉnh. Châu Trạch đang suy nghĩ xem có nên đưa cậu ta tới bệnh viện làm kiểm tra toàn diện hay không. Dù sao đi nữa, trong phòng sách cũng không có một số thiết bị chữa bệnh đỉnh cao như trong bệnh viện.
Ông chủ Châu có thể dựa vào kinh nghiệm mà suy đoán ra rất nhiều chuyện, nhưng không thể lấy ra được kết quả kiểm tra đo lường cụ thể, anh vẫn cảm thấy hơi không yên lòng.
Nếu sau khi kiểm tra toàn diện, phát hiện Hứa Thanh Lãng không có vấn đề gì, đến lúc đó cậu ta còn không tỉnh lại, Châu Trạch không thể không trực tiếp dùng móng tay đâm cậu ta, mạnh mẽ kích thích khiến cậu ta thức tỉnh.
Mặc kệ cậu ta có nguyện ý đối mặt với sự thực lão sư phụ mình lại là kẻ thù giết cha mẹ hay không, cũng không thể để mỹ nhân ngủ say, trốn tránh chuyện này mãi được, đúng không?
Quan trọng nhất là.
Gần đây ông chủ Châu ăn thức ăn ngoài tới miệng nhạt tuếch, mà dịch hoa bỉ ngạn lại trân quý như vậy, nếu lấy chúng ra bổ trợ cho việc ăn thức ăn ngoài, ông chủ Châu sẽ cảm thấy thiệt thòi.
Khả năng "phục hồi như cũ" của Oanh Oanh thật không tệ, đã có thể tự mình hành động, bắt đầu hỗ trợ quản lý phòng sách. Ông chủ Châu lại sống cuộc sống sáng sớm rời giường phơi nắng, xem báo chí, uống cà phê.
Ừm.
Sau khi ra ngoài lại cố ý nhìn thoáng qua Deadpool.
Cỏ trên đầu anh ta đã cao ba trượng.
Châu Trạch thực sự cảm thấy lo lắng kho khả năng khôi phục của thằng này. Nhưng anh ngẫm nghĩ lại, nếu như thằng này không khôi phục được, lấy ra làm chậu hoa hình như cũng không tệ.
- Oanh Oanh, có người tìm!
Châu Trạch mới vừa đi xuống tầng, chợt nghe thấy tiếng la của lão đạo.
Oanh Oanh đang dọn dẹp phòng vệ sinh lập tức bỏ lại vật trong tay, chạy ra ngoài.
Ha.
Là giám đốc công ty Liên Gia lần trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận