Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1465: Ăn vụng! (2)

Ở ngay trước mặt, là một hàng cây ăn quả, cây ăn quả không cao lắm, nhưng trái cây ở bên trên đều rất lớn, chính là cái loại lớn đến mức khoa trương ấy.
Ở sâu bên trong một chút, cây cối rậm rạp, khiến người ta có cảm giác giống như đi vào rừng rậm nguyên thủy.
Không riêng gì trên đất.
Trên vách tường.
Trên trần nhà.
Cũng hoàn toàn bị cây cối bao trùm.
Đi vào trong thêm một đoạn nữa, Châu Trạch lại còn nhìn thấy một cái ao.
Cái ao không quá lớn, cũng chỉ bằng diện tích phòng khách trong nhà của người bình thường mà thôi, bên trong có một cái mai rùa đang lộ ra ở trên mặt nước.
- Ông chủ, anh tới rồi.
Cô gái da đen, trên đầu đội mũ rơm, cười tủm tỉm đi tới, hơi cúi người với Châu Trạch.
Châu Trạch nhớ lúctrước cô gái da đen vẫn luôn thử đủ loại phương thuốc dưỡng da làm trắng đẹp.
Bây giờ nhìn lại.
Hiệu quả thực sự rất rõ ràng.
Cô gái da đen đã trở nên…
Càng đen hơn.
Lúc này, mai rùa ở trong ao cũng từ từ nổi lên, lộ ra một “con rùa” mặt người.
Con rùa cười mang theo nịnh nọt, đang nhìn mình, dường như bắp thịt của nó có hơi căng cứng, chuyện này là bởi vì sau khi biết Châu Trạch tỉnh dậy, cô gái da đen đã cố ý huấn luyện con rùa này phải nên mỉm cười với ông chủ như thế nào.
Không còn cách nào khác.
Cô gái da đen hiểu rõ, vận mệnh sau này của người nhà mình, thật ra thì, tất cả đều buộc ở trên người Châu Trạch.
Nhưng người đàn ông của mình, lúc trước đã từng mang tro cốt đời trước của ông chủ đi trộn cơm, chú em chồng nhà mình cũng đã từng giống như một tên 258 vạn* đến cửa đập phá.
(*258 vạn: tiếng lóng, ý chỉ một kẻ kiêu ngạo và hống hách)
Cô ta thực sự rất mệt tâm mà…
Mấy chiếc lá chuối tây lớn bị đẩy ra.
Deadpool từ bên trong đi ra.
Đúng vậy.
Anh ấy không còn là kiểu bị trồng trong đất như trước đây nữa.
Hơn nữa.
Nhìn dáng vẻ, dường như đã rất lâu cũng không bị trồng xuống rồi.
Deadpool mặc một chiếc quần ở nhà rộng rãi, chân mang giày cao su Giải Phòng màu xanh lá cây, bên hông buộc một sợi dây lưng quần được buộc bằng dây gai.
Nói thật, hiện tại, có lẽ những bác nông dân ở nông thôn chân chính cũng không giống bác nông dân như Deadpool ở trước mắt này đi.
Trên mặt Deadpool mang nụ cười thật thà.
Nhất là lúc nhìn về phía Châu Trạch.
Lại càng lộ ra nụ cười chân thành hơn.
Còn gật đầu với Châu Trạch một cái.
Cô gái da đen ở bên cạnh thì đã gấp đến độ muốn giậm chân rồi, sao người đàn ông nhà mình lại bỗng nhiên im ru không nói được một tiếng nào rồi chứ?
Đã quên trước đó cô ta đã dạy thế nào rồi sao?
Deadpool nhìn cô gái da đen một chút, sau đó lại nhìn về phía Châu Trạch, tiếp tục lộ ra nụ cười thật thà.
Cha, người đã về rồi sao?
Châu Trạch cũng cười cười, gật đầu một cái.
Con ngoan, cha đã trở lại.
- Nơi này, làm rất tốt.
Châu Trạch chắp hai tay ở sau lưng, cái tư thế này, chính là tư thế mà lúc lãnh đạo đi thị sát xí nghiệp hay dùng đấy.
- Ông chủ, anh đi sang đây này.
Cô gái da đen có vẻ hơi hưng phấn, còn mang theo chút thần bí, tỏ ý Châu Trạch đi theo cô ta.
Châu Trạch đi theo, phần đất đai ở phía trước, bắt đầu trở nên hơi cứng hơn một chút.
Loại khô cứng này khiến cho Châu Trạch cảm thấy rất quen thuộc, đất đai ở địa ngục, phần lớn đều là là cảm giác này đi.
Mặc dù cảm giác trên đất có thay đổi, nhưng thực vật ở bên trong lại có vẻ tươi tốt hơn, loại tươi tốt này, không mang đến cho người ta loại cảm giác sức sống bừng bừng, ngược lại lại xen lẫn một loại tử khí nồng đậm.
- Trước mặt trồng hoa Bỉ Ngạn sao?
Châu Trạch vừa đi theo cô gái da đen đi vào trong, vừa hỏi.
- Không phải vậy đâu rồi, ông chủ, anh tới xem thử một chút là biết ngay thôi, thứ này, thế nhưng nhà chúng tôi phải hao tốn hơn nửa năm mới trồng ra được đấy.
- Anh ta trồng?
- Đúng vậy đấy, trên phương diện trồng trọt này, thật ra thì anh ấy còn có thiên phú hơn nữa đấy.
Lúc nói những lời này, trên mặt cô gái da đen mang theo ánh sáng nhu hòa.
Có lẽ, cũng chỉ người phụ nữ thực sự thích bạn, mới tình nguyên thu hết ánh sáng của mình lại, cam tâm tình nguyện lựa chọn đứng ở sau lưng bạn đi.
Vẫn duy trì sự thần bí như trước.
Châu Trạch tiếp tục cùng đi vào trong.
Sau đó.
Cây cối mà anh động chạm trên đường, đều khiến cho người ta có một loại cảm giác lạnh lẽo đến thấu xương, trong hoàn cảnh thiên nhiên đơn thuần, thì không cách nào trồng ra được thứ này được.
Rốt cuộc.
Cô gái da đen cũng dừng bước, phía trước xuất hiện một cây liễu, trên thân cây liễu này mang theo những đường vân cổ quái, có chút giống như là phù văn.
Tay của cô gái da đen đặt ở trên thân cây liễu.
Giống như là cảm ứng được linh khí vậy.
Vô số cành nhánh rậm rạp chằng chịt của cây liễu này bắt đầu nhanh chóng co rúc lại.
Hoàn toàn để lộ ra thứ mà chúng đang giấu ở bên trong.
Cây dây leo màu đen, cành lá màu đen, dây leo màu đen.
Cây cối dựng đứng cao vút, ở xung quanh, thậm chí còn xuất hiện khoảng chừng mấy dòng suối nhỏ, đây là biểu hiện của việc âm khí bị ngưng tụ ở nơi này mà không cách nào tự do thoát ra được.
Phảng phất như có một bàn tay vô hình, đang không ngừng cướp đoạt âm khí ở bốn phía, đồng thời, còn khóa chặt lấy tất cả mọi thứ, không buông tha một chút mảy may nào.
Mà ở trong thảm thực vật toàn thân đen như mực này.
Điểm xuyến một chút tia sáng màu xanh lam.
Giống như là từng viên thủy tinh màu lam.
Tản ra ma lực khiến người ta si mê.
- Đây là?
Châu Trạch không nhận ra loại thực vật này, cho dù là ở trong địa ngục, anh cũng chưa từng thấy giống loài thực vật tương tự như vậy.
Cô gái da đen cẩn thận bẻ gãy một cành liễu, xếp lại, sau đó, chậm rãi cẩn thận lấy một viên tinh thể màu xanh lam trong cây cối màu đen vây ở chung quanh kia, mang theo thành kính, đưa đến trước mặt của Châu Trạch.
Móng tay trên bàn tay trái của Châu Trạch dài ra, dùng móng tay kẹp lấy viên tinh thể màu xanh lam này.
Lúc này.
Một cơn ớn lạnh khiến người ta phải rùng mình theo móng tay lan khắp toàn thân Châu Trạch.
Cơn ớn lạnh này khiến cho ông chủ Châu cũng phải theo bản năng mà hít ngược một hơi khí lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận