Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1721: Pháp thú chi giác! (2)

Lần đầu tiên khi Lưu Sở Vũ tới tiệm sách, hình tượng lúc đó, có thể nói là Hứa nương nương phiên bản ăn mày đi.
Tức là bây giờ đã bình thường hơn không ít, nhưng vẫn có chút nữ tính.
- Ha ha.
Lưu Sở Vũ không dám phản kích lại lời giễu cợt của luật sư An, tự mình nói:
- Tạm được đi, lúc không có chuyện gì làm, thích xem phát sóng trực tiếp, xem người ta ca hát một chút nhảy múa khiêu vũ một chút trò chuyện một chút, vân vân.
- Một tầng làm đẹp một tầng bộ lọc, một tầng làm mờ lại thêm một tầng gì đó rồi lại gì đó, cảm giác như số tầng còn nhiều hơn cả mười tám tầng địa ngục, có gì hay mà xem?
- Vẫn còn có một vài người dáng vẻ không tệ, cho dù không có bộ lọc chắc cũng sẽ rất đẹp, trong số những người tôi theo dõi còn có một vài người che mặt phát sóng trực tiếp, có nghĩa là không muốn để lộ mặt mình sợ bị người quen phát hiện được, cũng không muốn ảnh hưởng đến cuộc sống của mình.
- Dẹp đi, rất xinh đẹp thì việc phải che mặt?
- Mong muốn của mỗi người, không giống nhau.
Lưu Sở Vũ rất nghiêm túc nói:
- An ca, bình thường anh không xem phát sóng trực tiếp sao?
- Lúc trước đấy, không chỉ xem, tôi còn từng đầu tư vào website phát sóng trực tiếp, một website nhỏ, cũng chỉ đầu tư mấy trăm vạn để chơi đùa thôi.
- Vẫn là An ca biết chơi.
Lưu Sở Vũ vội vàng dâng lên một câu nịnh nọt.
- Biết chơi cái rắm, lúc ấy cảm thấy đầu tư vào Website này, vậy những nữ streamer ký hợp đồng với website này, còn không vào nằm trong tay cả sao?
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Luật sư An đưa tay vỗ bả vai của Lưu Sở Vũ một cái, thành khẩn nói:
- Những người như các anh đấy, vẫn luôn thực sự cho rằng những tầng công hội này, quản lý này, cổ đông này, vân vân của cái nghề phát sóng trực tiếp này, tìm được streamer đều là cận thủy lâu thai tiên đắc nguyệt*, chắc chắn đám streamer phải bị quy tắc ngầm mới có thể thăng cấp được sao.
(*lâu đài ở cạnh bờ nước sẽ được ánh trăng chiếu sáng trước, ý chỉ việc ở gần thì sẽ được ưu tiên)
- Yên tâm đi, đều là của các người, không ai tranh với các người đâu, chúng tôi thực sự không có hứng thú với đám hoạt náo viên đó đâu.
- Ầy… dọa người đến như vậy sao?
- Ha ha, không thực sự nhìn thử một phen, căn bản là anh không thể phân biệt được rốt cuộc là barbie hay là xe tăng hạng nặng đâu.
- Giọng bà nội, đổi một tấm card âm thanh tốt thì cũng có thể trực tiếp biến thành tiểu loli trong phát sóng trực tiếp đấy.
- An ca, anh đang nói Lâm Khả sao?
- Là chính anh nói đi.
Lúc này.
Thang máy tới.
Luật sư An cùng Lưu Sở Vũ đi vào.
Một lát sau, cửa thang máy mở ra, bên trong, là một cái nhà kho biệt lập.
Bên trong có vẻ hơi trống trãi, bởi vì chỉ có một thứ được bọc lại bằng màng nhựa ở ở khu vực trung tâm.
- Tôi rất ngạc nhiên nha, An ca, không phải Trương lão đầu ở ngay phòng bên cạnh anh sao, anh muốn tới đây sao lại không gọi ông ta mà lại gọi tôi chứ?
- Bây giờ người ta đang cực kì thương tâm, tôi mới không muốn tiếp xúc với chuyện xui xẻo đó đâu.
- Vậy bây giờ…
- Ô kìa, ô kìa nha, cũng không biết tôi còn có thể nhìn thấy được mặt trời ngày mai hay không nữa, trong lòng tôi đây, liền muốn tới sờ Vương tọa bảo bối này thêm một cái nữa, nếu không lỡ như thật sự làm sao đó rồi, tôi lại chưa ở bên nó đủ vốn, thì cho dù tôi có đi rồi, cũng sẽ ra đi không được an lành.
Lưu Sở Vũ như có điều suy nghĩ mà gật đầu một cái.
- Bảo bối, tôi tới rồi, tôi tới rồi đây.
Luật sư An chủ động đi lên.
Vén tấm màng nhựa bọc ở bên trên lên.
Lúc Vương tọa bạch cốt xuất hiện ở trước mắt luật sư An.
Luật sư An kích động xoa xoa tay, trong đôi mắt cũng bắt đầu phát sáng lên:
- Bảo bối, mới hai ngày không gặp, tôi nhớ em đến sắp nổ tung rồi, em có nhớ tôi không?
- Ông!
Vương tọa bạch cốt – thứ vẫn luôn bất động – đột nhiên lại run lên một cái.
- Oa nha, anh có trông thấy không, có nhìn thấy không!
Luật sư An lập tức chỉ vào Vương tọa bạch cốt, nhìn về phía Lưu Sở Vũ,
- Nó cảm ứng được tôi, nó cảm ứng được tôi, mẹ nó chứ, An Bất Khởi tôi quả nhiên là mệnh trời ban, lại có thể sinh ra cộng hưởng với nó.
- Ha ha ha…
Luật sư An cười cười.
Giọng cười bỗng bắt đầu từ từ nhỏ dần xuống.
Nụ cười trên mặt cũng dần dần cứng ngắc.
Vương tọa bạch cốt này, rung chuyển càng ngày càng lợi hại, lại còn đang phát sáng lên, một luồng khí tức không ổn dần dần xuất hiện.
Luật sư An bỗng nhiên phát rét cả người.
Mà lúc này.
Lưu Sở Vũ – người nịnh bợ chậm nửa nhịp – vẫn chạy tới:
- An ca, thực sự đấy, nó thực sự giống như là nhớ anh đến sắp nổ tung đấy.
- … - Luật sư An.

Hiện tại, trong lòng luật sư An đang rất tủi thân.
Anh ta chỉ muốn trải qua một đêm không ngủ đầy bất trác tràn đầy không xác định ở nơi này, nhìn thêm mấy lần sờ thêm mấy cái với đại bảo bối của mình mà thôi.
Ai biết được.
Lại xảy ra loại tình huống này.
Luật sư An có chút ai oán mà quay đầu nhìn lướt qua Lưu Sở Vũ đang đứng ở sau lưng tự mình.
Chuyện này.
Người tôi mang theo cũng không phải là lão đạo mà…
- Ầm!
Vương tọa bạch cốt phát ra một tiếng nổ ầm, sóng khí cuồn cuộn xông ra.
Mặc dù tình huống nổ tung đáng sợ nhất cũng không xuất hiện, nhưng mà luồng sóng khí lúc này vẫn mang theo một sức công kích đáng sợ, giống như một chiếc xe tải đang gào thét trực tiếp xông thẳng về phía bạn vậy.
- Ha... Haha...!
Hai tay của luật sư An đè xuống một phen, từ khi vừa mới bắt đầu lúc Vương tọa bạch cốt bắt đầu xuất hiện tình trạng bất thường thì anh ta cũng đã chuẩn bị rồi, lúc này, yêu khí bắt đầu tràn ra bên ngoài.
Chỉ nghe một tiếng vang trầm muộn.
Luật sư An lảo đảo lui về phía sau mấy bước, lồng ngực có chút khó chịu, quần áo trên người đều bị gió giật xé toạc.
Về phần Lưu Sở Vũ, thì đã trực tiếp bị hất tung ra ngoài, hung hăng va chạm lên trên vách tường của nhà kho, sau khi rơi xuống, lập tức nôn ra mấy ngụm máu tươi.
Nhục thân của quỷ sai, thông thường đều là người bình thường, thậm chí sẽ còn có khuyết điểm thiếu dinh dưỡng dẫn tới sức khỏe kém hơn một bậc, kết quả của Lưu Sở Vũ thê thảm như vậy, thực sự rất bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận