Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1379: Hầu Tử lốp xe dự phòng ngàn năm (2)

Trước đó, hai kẻ này cũng có thể được tính là một nửa người mà anh ta đặt vào mắt.
Kết quả hai kẻ này lại không hề có động tĩnh, không hiểu sao lại lòi ra một kẻ khổng lồ như vậy.
Anh ta là Diêm Vương, là một trong những chúa tể chí cao vô thượng của âm ti.
Từ ngàn năm nay.
Lại có mấy kẻ dám không chút khiêm tốn mà bước đến trước mặt anh ta như vậy.
Còn lộ ra ý định khiêu chiến với anh ta?
- Lúc ông nội tôi đây xuất đạo, anh sao, còn đang chơi bùn đấy.
Lão Hầu Tử cười “ha ha” một tiếng.
Thân người từ từ cong xuống.
Hai vuốt khỉ thật lớn chụp lên trên mặt đất.
Giống như là một vận động viên điền kinh đang thực hiện động tác chuẩn bị.
Đây là đang chuẩn bị, phát động tấn công.
Một tay của Sở Giang Vương vẫn còn đang áp chế long mạch như trước, tay còn lại thì đang đặt ở trước mặt mình, chờ đợi.
Anh ta không biết là.
Câu “Tôi không nhớ ông” mới vừa rồi kia.
Đã chọt đau vảy ngược của lão Hầu tử lốp xe dự bị này.
Mặt lão Hầu tử hướng xuống.
Khóe miệng nhếch một cái:
- Anh sẽ phải nhớ tôi.
...
- Chậc chậc, lão Hầu Tử ngạo mạn a.
Trên đỉnh núi, những người còn lại của tiệm sách ở phía tây, duy chỉ có luật sư An ở phía đông.
Bởi vì phần lớn người và thú ở trong tiệm sách, đều thích nhìn dáng vẻ của Diêm Vương gia, duy chỉ có luật sư An, chung thủy một mối tình với lão Hầu Tử, vì để quan sát tốt hơn, cho nên vị trí của mọi người trong nhà cũng có sự khác biệt.
Luật sư An buông ống nhòm xuống.
- Tách!
Mở lon bia ra, uống một hớp.
- Ừng ực ừng ực…
Chờ uống xong rồi.
Đã ghiền.
Thiếu sót duy nhất chính là không có bắp rang.
- Anh biết ông ta?
Lúc này.
Một giọng nói quen thuộc bỗng nhiên vang lên từ sau lưng luật sư An.
Luật sư An bị dọa đến mức run lên một cái.
Lúc này mới phát hiện, không biết từ lúc nào cái vị thích xách pin kia đã xuất hiện ở bên cạnh mình rồi.
Thành thật mà nói.
Đứng cùng một chỗ với loại cường giả tiện tay là có thể giết chết bạn như thế này.
Loại cảm giác rợn da gà này thật sự không tốt chút nào.
Giống như là bạn đang làm việc trong một nhóm lớn, sếp tổng bỗng nhiên xuất hiện lại bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh bạn vậy.
Trong phim tình cảm, dường như sếp tổng luôn không có chuyện gì để làm, chỉ thích tiếp cận đến bên cạnh nữ nhân viên bé nhỏ, chờ đợi bàn luận về một cuộc tình yêu không môn đăng hộ đối mà thôi.
Trên thực tế, trong trường hợp bình thường, trong một năm, ngoại trừ những lúc mở cuộc họp lớn ra, những thời gian còn lại, số lần bạn có thể nhìn thấy sếp tổng ở khoảng cách gần thực sự có thể đếm trên đầu ngón tay đấy.
- Không quen biết nha, nhưng từ nhỏ tôi đã thích xem «Tây Du Ký», luôn có một loại tình cảm đặc biệt với khỉ.
- Anh rất thú vị.
Người đàn ông trung niên cười một tiếng.
Đứng ở bên cạnh luật sư An.
Dường như cũng đang cùng nhìn về tình cảnh “đại chiến” ở phía trước.
Đáng tiếc.
Luật sư An không biết được thân phận thực sự của vị ở trước mắt này.
Nếu như biết rõ vị này là Sở Giang Vương.
Nếu là biết được vị này là một trong những chúa tể hiện tại của địa ngục.
Hơn nữa đối phương còn nói ra loại lời thoại “anh rất thú vị” này.
Rất có thể.
Luật sư An có thể bắt được trở thành chính thất ngay lập tức.
Nhưng bây giờ.
Anh ta chẳng qua chỉ mỉm cười đồng tình với câu trả lời của đối phương, nói:
- Vốn dĩ tôi còn nghĩ anh rất cao, nhưng ai biết được, lại có một vị cao hơn nữa tới, có buồn không?
Có vẻ, ngay từ đầu người đàn ông trung niên không hiểu được ý của luật sư An.
Mất một lúc.
Mới hiểu được luật sư An vẫn không biết thân phận của anh ta.
Lập tức nói ngay:
- Ừm.
- Không có chuyện gì đâu, ngược lại anh đã đã cao hơn tôi rất nhiều rất nhiều rồi, lần sau vẫn còn có cơ hội.
Vào lúc này mà luật sư An còn an ủi người ta.
Cũng không biết được, lúc này, pháp thân của người ta đã đứng ở ngay trước mặt rồi.
- Anh rất thú vị.
Người đàn ông trung niên lại nói.
Lời này, đã nói hai lần.
Nếu như không phải là cảm thấy anh còn có chút thú vị, đã sớm mở đầu anh ra sưu hồn rồi.
Bởi vì chắc chắn là anh đang giấu giếm gì đó.
Nhân sinh.
Có lẽ luôn tràn đầy một thứ được mang tên “ngoài ý muốn” như vậy.
Nếu như lúc này Sở Giang Vương thực sự mở đầu của luật sư An ra.
Một vài bí mật – những thứ đủ để khiến cho người ở địa vị như anh ta đây cũng phải cảm thấy khiếp sợ - sẽ được công khai rồi.
Nhưng anh ta lại không làm vậy.
Trong mắt anh ta.
Luật sư An rất thú vị.
Trên thế gian này, kiến hôi nhiều đến mức đếm không xuể, nhưng kẻ có thể khiến cho anh ta cảm thấy thú vị, lại không được mấy người.
- Anh là người của âm ti sao?
Luật sư An do dự một chút, vẫn đi thăm dò một chút.
Anh ta có thể cảm giác được, dường như đối phương không có ác ý gì với anh ta.
Sở Giang Vương gật đầu một cái.
- Lúc trước tôi cũng vậy.
Sở Giang Vương lại gật đầu một cái, tỏ ý bản thân biết rõ.
- Thật hoài niệm tháng năm ban đầu khi còn công tác ở âm ti nha, đó là quãng thời gian có ý nghĩa nhất, và cũng là quãng thời gian phong phú nhất trong đời tôi đấy.
- Đó là đoạn thời gian tràn đầy đam mê và nhiệt huyết nhất.
- Đó là đoạn đường tràn đầy tín ngưỡng và vinh quang nhất.
- Cho dù là hiện tại.
- Có khi nằm mơ về đoạn thời gian đó.
- Tôi vẫn sẽ làm ướt gối nằm trong giấc mơ.
- Sao anh ngủ được?
- Đừng để ý những tiểu tiết này.
Sở Giang Vương cười một chút.
Anh ta không thèm để ý đến chiến cuộc ở trước mặt.
Như thể anh ta lại càng thích nói chuyện phiếm một chút với tên nhóc đã mang anh ta đi chơi gái này hơn.
Hơn nữa.
Anh ta còn nhớ.
Lúc trước, khi ở tiệm đồ nướng.
Tên nhóc này đã đánh giá như thế nào về cao tầng của âm ti.
Thật là một tên nhóc thú vị.
- Nếu như...
- Nếu như cái gì?
- Nếu như sẽ cho anh một cơ hội, được quay trở về âm ti một lần nữa, anh có đồng ý không?
- Ôi đệt chứ, anh hai à, chức quan của anh rất lớn sao? Trên hông là đai màu gì vậy?
Dám nói loại lời thoại thế này, ít nhất phải là phán quan đi, hơn nữa màu sắc của đai chắc chắn không thấp.
- Anh trả lời trước đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận