Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1097: Ngoan, tôi hiểu rồi (1)

Ngay sau đó.
Ở vị trí đỉnh đầu của đứa trẻ sơ sinh.
Xuất hiện một vết nứt màu đen.
Một luồng khí tức khổng lồ tràn ra từ bên trong vết nứt màu đen.
Anh ta.
Còn có hậu chiêu!
An Bất Khởi cũng kêu lên một tiếng, nhưng so sánh với tiếng mà đứa trẻ sơ sinh người ta mới thét lên, có vẻ hơi yếu thế hơn rất nhiều, có chút cảm giác như Corgi đối đầu với Đại Kim Mao, thua người không thua trận vậy. (chỉ chó lớn lông vàng)
Nhưng luật sư An vẫn rất chậm rãi nhích lại sau lưng ông chủ nhà mình, vào lúc này, sau lưng ông chủ, mới bến cảng ấm áp thật sự của anh ta.
- Ông chủ, lúc trước tôi cũng có lúc mồm nhanh hơn não vậy nha.
Châu Trạch giơ tay lên, tỏ ý luật sư An có thể ngậm miệng.
Ông chủ Châu lo lắng luật sư An tiếp tục chọc cho thù hận bộc phát, không cần chờ đối phương xuất thủ, chính anh cũng sẽ không nhịn được bẻ gãy luật sư an đem đi tế trời trước.
Cùng lúc đó.
Móng tay của Châu Trạch bắt đầu ra sức.
Chẳng qua là.
Lớp da bên ngoài của đứa trẻ sơ sinh giống như có một tầng ngăn cách bảo vệ vậy, căn bản là móng tay của Châu Trạch không cách nào đâm xuyên qua được, riêng điểm này, mới vừa rồi lại không phát hiện, khó trách mới vừa rồi đối phương lại không có chút sợ hãi nào như vậy.
Cùng với dị biến không ngừng phát sinh và tiến triển.
Một luồng khí tức xa lạ bắt đầu hạ xuống!
- Canh Thần, anh như thế này là...
Ánh mắt luật sư An đã xuất hiện vẻ hoảng sợ.
Vừa dứt lời.
Một luồng ánh sáng màu đen giáng xuống.
Sáp nhập vào bên trong cơ thể của đứa trẻ sơ sinh.
Cơ thể của đứa trẻ sơ sinh vẫn không lớn lên, hoàn toàn ngược lại, lại còn co nhỏ lại một chút, nhưng ở bên cạnh đứa trẻ sơ sinh, lại xuất hiện hình bóng của một người đàn ông trưởng thành.
Giống như dùng bút lông trực tiếp vẽ lên, xương cốt, kết cục, chi tiết, tất cả mọi thứ, đều rất rõ ràng.
Tiếp theo.
Trong lúc mơ mơ hồ hồ còn có một luồng uy áp kinh khủng!
- An Bất Khởi, không nghĩ tới sao, chuyện lúc trước anh muốn mà không làm được, tôi lại làm được.
Giọng nói của Canh Thần, vẫn rất vững vàng như trước, cho dù là bây giờ, anh ta vẫn không làm cho người ta có cảm giác anh ta là nhân vật phản diện.
Càng giống như là.
Nhân vật chính theo phe chính nghĩa muốn bắt đầu lật bàn!
Châu Trạch lặng lẽ lui về phía sau, vẻ mặt, có chút nghiêm túc.
Một lẽ đương nhiên, luật sư An cũng đồng thời lui về phía sau theo Châu Trạch, cũng may, ông chủ chẳng qua chỉ lui về phía sau, không phải là nhanh chóng tránh qua, nếu không luật sư An sẽ thực sự bị dọa tè ra quần đó.
Thân thể Canh Thần, từ từ kéo dài ra, lúc này, thậm chí bạn còn có thể nghe được âm thành giòn vang của xương khớp, nhưng không cách nào cảm nhận được hình thể của anh ta một cách cụ thể.
Đây hẳn là một loại truyền công.
Có chút tương tự với việc thông qua liên hệ nào đó, mượn được lực lượng của một vị cường giả thời xưa, rất tương tự với Hải Thần bên trong cơ thể Hứa nương nương, chỉ không biết là, người mà cái vị trước mắt đang mượn lực lượng là ai.
Phải biết, thân phận của anh ta thế nhưng là đào phạm của âm ti, những nhân vật lớn kia, ai dám chen vào vũng nước đục này?
- Anh lại thực sự làm giao dịch với bọn họ? Đám người các người như vậy, lần bỏ trốn này, là để đem bọn họ ra ngoài?
Luật sư An chợt nhận ra thứ gì đó, kinh hô:
- Chết tiệt, anh có biết là anh làm như vậy sẽ mang đến tai họa gì cho dương gian hay không!
Đứa trẻ sơ sinh (Canh Thần) cười như không cười nhìn luật sư An ở sau lưng Châu Trạch, nói:
- Anh đang đề cập đến tai họa dương gian với tôi?
Đây cũng không phải là chuyện mà An Bất Khởi anh sẽ đi quan tâm.
Châu Trạch + 1
- Ông chủ, lúc trước, sau khi con hàng này bị âm ti trách phạt, đến Phong Ấn Chi Địa – vùng nghèo nàn nhất ở phía tây của âm ti – làm lính canh cửa, nhưng nhìn bộ dạng hiện tại của anh ta, rõ ràng là biển thủ rồi.
- Canh Thần, thân là lính canh, dù là anh không đặt mệnh lệnh của âm ti trong mắt, hẳn là anh cũng nhớ được chức trách của mình, anh làm như thế, vậy thì thật sự là tội ác tày trời rồi!
Đứa trẻ sơ sinh vẫy tay xuống, một luồng lực đạo kinh khủng giống như dung nham phun trào!
Hai tay của Châu Trạch dang rộng.
Mười móng tay cộng thêm phù chú tự thân cùng xông lên.
Triệt tiêu luồng sức mạnh đáng sợ kia đến không còn chút gì.
Nhưng cơ thể của Châu Trạch vẫn bị thổi bay và bắt đầu lui về sau.
Chờ luồng sức mạnh đó tiêu tán gần hết.
Châu Trạch mới buông hai cánh tay xuống, hỏi luật sư An ở sau lưng:
- Rốt cuộc là cái quái gì?
- Sau khi ở bên trong cơ thể của ông chủ anh ngã xuống, mấy cự bá làm loạn tranh bá ở địa ngục, đệ nhất Thái Sơn Phủ Quân thu dọn toàn bộ địa ngục trước đó, đã tốn công sức rất lớn mới có thể trấn áp đám cự bá làm loạn này được, đó là nơi phong ấn đám cự bá đó.
- Cho dù là tiến vào thời đại âm ti có Thập Điện Diêm La, cho tới bây giờ canh gác và phong ấn ở những nơi đó cũng chưa từng buông lỏng.
- Không trách tên khốn Phùng Tứ kia lại nói chuyện nghiêm trọng đến như thế, cái này con mẹ nó, chẳng khác gì là đám người này không chỉ biển thủ, còn mang 'đầu đạn hạt nhân' tới dương gian!
Đứa trẻ sơ sinh đi tới trước mặt Châu Trạch.
Giọng nói của anh ta không còn mang giọng sữa nữa, ngược lại trở nên có chút thô cuồng, anh ta mở miệng nói:
- Bộ đầu anh, có thể tránh ra, giống như vừa rồi anh mới vừa sinh lòng trắc ẩn với tôi vậy, để báo đáp lại, lần này, tôi bỏ qua cho anh.
- Nhưng An Bất Khởi anh ta.
- Phải chết!
- Tôi đệt cả nhà anh, chính anh không tuân theo quy tắc, cưỡng ép lén đưa linh hồn của vợ con mình xuống địa ngục, tôi đã tố giác anh đấy nhưng tôi không thẹn với lương tâm!
- Coi như lúc trước Phùng Tứ đánh tan linh hồn vợ và con gái anh, cũng chính bởi vì anh quá lắm chuyện, vong hồn của vợ và con gái anh, bởi vì có liên quan tới anh, dính sát khí của địa ngục quá nặng, nghiệp chướng nặng nề rồi, căn bản là không thể vào luân hồi! Chỉ có thể trở thành cô hồn du đãng giống như súc sinh vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận