Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1285: Thái Sơn pháp chỉ! (2)

Mẹ nó chứ.
Anh ta cũng không biết là làm sao.
Nhưng lúc này chỉ có thể nắm chặt một chút thời gian cuối cùng tiếp tục ra bên ngoài xúi giục rồi:
- Tôi không chăm sóc cho nó, tôi ngại trên người nó quá thúi, thực sự, thúi chết người, ngoại trừ lão đạo sẽ dọn dẹp nó một phen, tôi cũng không thèm tự rước họa vào thân!
Chân.
Lại dừng lại.
Canh Thần ở bên cạnh nhìn thấy một màn quỷ dị này, có chút dở khóc dở cười, đây gọi là chết cũng không thể chết một cách thống khoái.
Lão đạo?
Người đó.
Đạo nhân lớn tuổi?
- Anh còn... quen biết lão đạo nhân đó?
Lão Hầu Tử lại hỏi.
Đạo nhân? Lão đạo?
Trong chốc lát.
Luật sư An phảng phất cảm thấy như bản thân đã được đả thông hai mạch nhâm đốc.
Lúc này nếu như có lồng tiếng mà nói.
Hẳn là “Keng” một tiếng.
Chân tướng chỉ có một!
Nghĩ thông suốt, nghĩ thông suốt, nghĩ thông suốt!
Thần sắc của luật sư An lập tức biến đổi, ngược lại anh ta vẫn luôn lật mặt, nhưng vào lúc này anh ta lại cảm thấy bản thân còn cần thêm một chút biến hóa nữa, cần có một chút trang nghiêm, cần một chút xíu nghiêm túc, cần thêm một chút xíu cao quý, tốt nhất là phải có cái loại cảm giác phong tiêu tiêu hề Dịch thủy hàn* mới được!
(* “Dịch thủy ca” miêu tả trạng thái Kinh Kha trên đường đi ám sát Tần Thủy Hoàng.
“Phong tiêu tiêu hề, Dịch thủy hàn,
Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn”
Dịch nghĩa: Gió thổi hiu hắt, nước sông Dịch lạnh, tráng sĩ một khi ra đi, sẽ không quay về nữa)
- Càn rỡ, cái tên lão đạo cũng để cho ông gọi sao?
- Ông có thể giết tôi.
- Ông có thể làm nhục tôi.
- Ông có thể tùy ý đùa cợt tôi.
- Nhưng ông không thể có bất kì bất kình gì với ngài ấy!
- Ngài ấy là đạo nhân, nhưng tuyệt không già!
- Ngài ấy soi chiếu cùng nhật nguyệt, ngài ấy vĩnh viễn tồn tại cùng vạn cổ!
- Ngài ấy là ánh sáng lương thiện nhất trong âm dương, hào quang của ngài ấy, sẽ vĩnh viễn soi chiếu nhân gian và địa ngục!
- Ông.
- Không được phép khinh nhờn ngài ấy.
- Dù cho hiện tại ông có giết chết tôi, thậm chí là tế luyện hồn phách của tôi.
- Tôi cũng không cho phép ông có bất kì bất kính nào đối với ngài ấy!
- ... - Canh Thần.
Giờ khắc này.
Canh Thần quanh quẩn cảm giác lúc trước bản thân bị An Bất Khởi chỉnh cho bị đầy đến Phong Ấn Chi Địa làm kẻ giữ cửa, dường như thực sự không oan chút nào, loại khứu giác chính trị này của người ta, thật đúng là nổ cho anh ta không còn manh giáp nào.
Tuy nói anh ta cũng không biết được bí mật thật sự của tiệm sách, nhưng anh ta có thể xác nhận lời vừa rồi luật sư An nói cực kì thúi.
Lão Hầu Tử thu chân về.
Xoay người.
Đưa lưng về phía luật sư An cùng Canh Thần.
Trên mặt của ông ta.
Lộ ra nụ cười.
Cho dù biết rõ trong những lời này có chút không chân thật, cho dù biết rõ trong đó có lẽ là toàn bịa chuyện.
Nhưng ông ta vẫn đều lựa chọn không quan tâm, lựa chọn coi thường.
Ông ta hưởng thụ loại cảm giác này.
Hưởng thụ cảm giác lại có người ca ngợi ngài ấy.
Một ngàn năm trôi qua rồi.
Bầu trời của địa ngục cũng đã sớm thay đổi rồi.
Đã rất lâu rồi, không có ai ca ngợi ngài ấy, đại nhân… của tôi.
Luật sư An dè đặt bò dậy.
Sau đó lại từ từ ngồi dậy.
Cuối cùng.
Anh ta dò xét đứng dậy.
Nhìn bóng lưng của lão Hầu Tử.
Ngập ngừng một chút.
Cuối cùng vẫn quyết định lại đánh cuộc một lần nữa, đưa ra kết luận.
- Ca ngợi......Thái Sơn.
Lão Hầu Tử - người đang đưa lưng về phía luật sư An – lúc này đã chảy ra hai hàng nước mắt.
Miệng luật sư An lộ ra khẩu hình “ồ”.
Nếu như không phải là tình huống hoàn cảnh không cho phép, anh ta thật sự muốn khoa chân múa tay “Oh Yeah!” một phen.
Mẹ nó chứ.
Muốn sống.
Vẫn phải là dựa vào suy nghĩ đấy!
Cùng lúc đó, luật sư An còn thị uy tín mà liếc mắt nhìn sang Canh Thần ngốc không hiểu tình huống ở bên cạnh.
Ha ha.
Loại cảm giác thoải mái khi ôm bắp đùi này, loại người như anh vĩnh viễn không lĩnh hội được.
- Anh... Các anh tới nơi này... Là vì làm gì... - Lão Hầu Tử đặt câu hỏi.
Tới theo đuổi thần tượng nha.
Tới thăm nữ thần đã chết của tôi một chút nha.
Xem thử rốt cuộc nữ thần của tôi có được chôn cất ở nơi này hay không.
Dù là không nhìn thấy thi thể của cô ấy, chẳng qua là chỉ được thấy một ngôi mộ chôn quần áo và di vật của cô ấy một lần thôi cũng được rồi.
Trước đó, tên khốn kiếp của đội chấp pháp kia đã nói với anh ta rằng thi thể của cô ấy đã bị đại đầu lĩnh của đội chấp pháp lấy đi rồi, vốn dĩ anh ta còn cho là đời này không còn hy vọng nhìn thấy những thứ liên quan tới cô ấy nữa rồi.
Nhưng Canh Thần lại nói với anh ta, lúc đội chấp pháp bị trừng phạt, Đại đầu lĩnh bị trấn áp, vị đai tím kia để lộ ra đồ đạc của cô ấy, có thể là di thể, cũng có thể là phần còn sót lại...
Trái tim vốn dĩ đã xao động của luật sư An, lúc này lập tức không ổn định!
Nhìn thấy luật sư An vẫn chưa nói gì.
Canh Thần liền mở miệng nói:
- Là tới để xem...
Luật sư An lập tức cắt đứt lời Canh Thần đang nói.
Nói lời chính nghĩa, vang vọng mạnh mẽ:
- Là tới xem thử một chút, rốt cuộc trên thế gian này, có còn những nhân nghĩa sĩ vẫn còn trung thành với Thái Sơn hay không!
- Là tới xem thử một chút, ngày xưa đi theo ở Phủ Quân dưới quang huy những người làm, rốt cuộc có còn hay không quên đại nhân dạy bảo cùng ân đức!
Cơ thể lão Hầu Tử run lên.
Ông ta liên tưởng tới một màn mà mình đã nhìn thấy lúc ám vào cơ thể Hầu Lượng Lượng kia, dường như, tất cả mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của Phủ Quân!
Nếu không.
Cõi đời này.
Làm sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy được?
Giọng nói có chút run rẩy nói:
- Anh là phụng mệnh...
- Phải!
Luật sư An lập tức đứng thẳng người.
Hai tay liều mạng lục lọi ở trong quần áo của chính mình.
Nơi đó đâu rồi.
Nó đâu rồi?
Nó đâu mất rồi?
Mẹ nó chứ, cũng quên mất cái thứ đó rồi, lần trước khi tắm còn nhìn thấy mà, bản thân anh ta còn mắng nó cản trở nữa, không quăng nó ở trong nhà vệ sinh nữa.
Không được, không được nha.
Phải tìm được, phải tìm cho bằng được!
Sớm biết thì lúc trước đã lấy thêm mấy tấm rồi, làm gì ngại bẩn chứ, tôi ngại bẩn cái gì chứ!
Tìm được rồi!
Luật sư An rút ra một tấm bùa nhiều nhăn nheo thậm chí còn ướt mất một nửa.
Anh ta căng cứng cả người.
Anh ta duỗi thẳng lưng của mình.
Anh ta hắng giọng một cái.
Trầm giọng nói:
- Thái Sơn Pháp Chỉ ở nơi này, nhìn thấy bùa như nhìn thấy bản tôn của Phủ Quân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận