Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 783: Anh, ăn!

Bé trai dùng ánh mắt nhìn người ngu ngốc nhìn luật sư An.
Luật sư An bị nhìn đến hơi ngượng ngùng.
Nhưng nhớ lại phản ứng của ông chủ và Oanh Oanh lúc trước đối với tảng đá màu xanh này.
Dùng một ánh mắt thật chắc chắn nhìn chằm chằm vào bé trai nói:
- Yên tâm, cam đoan khiến cậu thích.
Cho dù số lượng không đủ, nhưng lấy ra một tảng cho bé trai HI một chút cũng không có vấn đề gì lớn.
Luật sư An không để ý tới mấy người uống rượu chơi bài, ngược lại tiếp tục đi sâu vào trong mỏ, lúc trước anh bận rộn ở bệnh viện hồi lâu, vừa thôi miên lại dụ dỗ đe dọa, tin tức cần thiết đều đã moi ra được, lúc này không cần phải túm lấy đầu lưỡi gì nữa.
Vài năm trước, cho dù ở nơi nào khắp cả nước, các khu vực khai thác mỏ cơ bản đều dùng từ “Loạn” để hình dung, nhưng vài năm nay đã nhận được cải thiện rất lớn.
Dĩ nhiên, nơi này loạn hay không loạn cũng không có ảnh hưởng gì đến luật sư an, sau lưng anh có đi theo một tay đánh huy chương vàng.
Đi đến chỗ sâu trong mỏ, bên trong xuất hiện cái động, nơi này không thuộc về khu vực khai thác gì, nhưng hai bên hầm đều trang bị cố định một vài dụng cụ đi xuống.
- Phía dưới, lấy cái gì?
Bé trai đi đến bên hầm ỏi.
Đây rất giản dị, không giống như mỏ quặng.
- Đào ra chỗ khác, khiến cho chỗ này bị rạn nứt, con chủ mỏ cho người đi xuống kiểm tra một chút, người ta mang theo một tảng đá màu xanh đi lên, kết quả tưởng phần mộ tổ tiên bốc khói đụng phải mạch phỉ thúy.
- Ha ha, thật đúng là phần mộ tổ tiên bốc khói, thiếu chút nữa nổ tung.
- Con chủ mỏ mang theo một vài công nhân đưa thiết bị vào đi thẳng xuống, sau đó không có một ai đi lên.
- Theo sau, ông chủ lại phái người xuống, lần này có người đi lên, đi xuống tám, đi lên bốn, một người trong đó chết bất đắc kỳ tử, ba người khác sau khi đi lên đã phát điên.
- Mỏ quặng xảy ra chuyện, thường đều tương đối mẫn cảm, bản thân chủ mỏ phát bệnh tim, đưa đi bệnh viện, chuyện ở đây tạm thời được che giấu.
Trong cuộc sống có rất nhiều cong cong quẹo quẹo, đen có trắng có, sáng có tối có, luật sư an lười phổ cập khoa học cho bé trai, quan trọng nhất vẫn là thừa dịp “Khoảng trống” này làm xong chuyện, bằng không đến lúc đó cho dù là đội ngũ quan chức hay đội ngũ tư nhân tiến vào đây, nhóm người mình muốn làm gì đều sẽ không ít phiền toái.
Luật sư An vẫy vẫy hai tay, máu thịt biến mất đi, biến thành hai tay xương trắng, anh nhìn tay xương trắng nõn không tì vết của mình, lại nhìn phía dưới, chép chép miệng.
Lấy đôi tay tinh xảo như vậy đi leo núi.
Thật đúng là giậm chân tức giận.
- Phải đi xuống sao?
Bé trai đi đến bên người luật sư An hỏi.
- Vô nghĩa, khẳng định phải đi xuống.
- Được.
Bé trai gật gật đầu.
Giơ tay ôm lấy thắt lưng luật sư An.
- Này!
Luật sư An còn chưa kịp nói từ thứ hai, chỉ cảm thấy chân mình lập tức rời mặt đất, sau đó trời long đất lở một phen, tiến vào trạng thái rơi tự do cấp tốc.
Bé trai ôm luật sư An.
Tung người nhảy xuống.
Thức thời đến không thể thức thời hơn!
Hầm này cũng không tính là quá sâu, nhưng đó là đối với mỏ quặng, thật ra rơi xuống mất lúc lâu, đợi đến lúc sắp rơi xuống đất, bé trai phát lực eo, rời khỏi luật sư An rồi hạ xuống đất trước, lập tức dang hai tay ra, luật sư An rơi vào trong lòng bé trai.
- Được rồi.
Bé trai hất đầu xuống dưới.
Ý bảo luật sư An xuống dưới.
Luật sư An rời khỏi vòng ôm, chỉnh lại quần áo của mình.
Dưới hầm có không ít nước, không đầy tới mắt cá chân, cũng may phía dưới còn có một con đường nhỏ cao cỡ nửa người, không cần phải chơi trò hạnh phúc hai chọn một gì đó.
Xoay người khom lưng đi vào trong không lâu, ánh mắt bé trai đột nhiên nheo lại, giơ tay cào cào luật sư An đi trước mặt mình.
- Thoải mái sao?
Luật sư An rất chờ mong hỏi.
Khóe miệng bé trai nhếch nhếch.
Nói:
- Có một hương vị đặc thù.
- Còn rất hàm súc.
Luật sư An tiếp tục đi vào trong, phía trước chợt rộng mở sáng sủa, xuất hiện một cái miệng giếng hình tròn, trong này có một chút sai lệch, nước bên trong cao hơn.
Luật sư An đạp chân xuống, không tới đầu gối, mà ở chỗ tầm mắt có thể nhìn tới, tay cầm đèn pin chiếu xuống, có thể thấy rõ ràng trên vách giếng có thứ phản quang màu xanh.
Ha.
Thật sự tìm được.
Đây là một cảm giác được đến không hề mất công.
Nhưng luật sư An cũng không đắc ý vênh váo, tuy rằng con chủ mỏ và một vài nhân viên là người bình thường, nhưng đây đều là người làm mỏ có kinh nghiệm phong phú, cũng đều trải qua “Sóng gió”.
Trong này.
Khẳng định có vấn đề gì.
Bé trai đi ra từ phía sau luật sư An.
Cậu tương đối lùn, cho nên mực nước đã đến bắp đùi cậu, nhưng mà cậu có vẻ rất bình tĩnh, thậm chí còn chủ động tiến vào trong nước, rất nhanh, cậu nổi lên trên mặt nước, cùng trồi lên còn có một thi thể đàn ông đã trưởng thành.
Thi thể này đã ngâm nước.
Có cảm giác giống như một ổ bánh bao bị ném vào nước sôi.
Ngũ quan đã không nhìn rõ rồi.
Luật sư An kéo thi thể này đến trước mặt mình.
Không hề ghét bỏ vẻ ngoài thi thể và mùi vị làm cho người ta buồn nôn.
Chính là.
Sau khi kiểm tra rồi.
Luật sư An vẫn lắc đầu.
Anh không tìm ra được nguyên nhân cái chết của người này.
Tuy rằng thân thể bị ngâm nước thành khổng lồ, nhưng nếu như có ngoại thương đến chết vẫn có thể tìm được ra chút dấu vết.
Nếu không phải bởi vì ngoại thương đến chết.
Như vậy.
Là không khí nơi này có vấn đề sao?
- Này, cậu đi tới trước xem có thể cậy tảng đá màu xanh trên vách đá kia xuống mang về không.
Luật sư An chỉ huy bé trai.
Đối phương là cương thi.
Tảng đá kia lại là thi độc, xem như là thuốc bổ đối với cương thi.
Vì bảo đảm mục đích, luật sư An vẫn không nguyện ý để bản thân lấy thân đi mạo hiểm, còn nữa, anh cũng tin tưởng năng lực của bé trai.
Bé trai gật gật đầu.
Thân hình cấp tốc di chuyển tới trước.
Nước phía dưới không thể ngăn cản thân hình của cậu.
Lấy cậu làm trung tâm.
Từng gợn sóng lan ra.
Bên cạnh liên tiếp hiện ra thi thể người gặp nạn mặc đồ công nhân.
Luật sư An còn giơ di động lên chiếu sáng cho bé trai.
Nhưng không biết vì sao.
Chức năng đèn pin trên di động đột nhiên xuất hiện vấn đề.
- Má nó, nước vào rồi?
Luật sư An cầm điện thoại về, lấy tay vỗ vỗ, đèn pin điện thoại nhanh chóng khôi phục, nhưng khi lại giơ lên, không thấy bé trai ở phía trước.
- Này!
Luật sư An gọi.
“Tõm tõm!”
Một tiếng trầm đục truyền đến.
Giống như một con cá rơi vào trong nước, rồi sau đó truyền đến một loạt tiếng bọt nước văng lên.
Ngay sau đó.
Lại là “Tõm tõm” “Tõm tõm” liên tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận