Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 934: Meow! (1)

Cô gái da đen lại càng co rúc ở trên ghế sô pha, chiếc lá rụng bao trùm lấy cơ thể bên trong, giống như là được ôm vào trong ngực.
Tiểu Hầu Tử “phốc” một tiếng, phun đậu phộng còn ngậm ở trong miệng ra ngoài.
Hứa Thanh Lãng há to miệng.
Trên mặt có chút tái nhợt mệt mỏi.
Lộ ra một vệt gọi là tâm tình tuyệt vọng.
Khẽ nói:
- Đây không phải là phân thân hình chiếu của Giải Trãi.
- Đây là anh ta.
- Đây là anh ta.
- Là tinh hồn của anh ta!
Lúc này, cảm giác của mọi người trong tiệm sách.
Giống như là thổ phỉ trong Hắc Vân trại năm đó định bắt một con “dê béo” làm bữa ăn ngon, kết quả lại bắt được Ngụy hòa thượng của Độc lập đoàn.
Cũng giống là một chiếc tàu săn cá voi.
Bọn họ bắt được một con cá lớn.
Cũng không phải Cá Voi.
Mà là một con Godzilla!
Thân thể lão Trương bắt đầu lay động.
Lại đứng lên một cách chậm rãi.
Trong lúc mơ hồ.
Có thể nghe được bên trong xương cốt truyền tới tiến ma sát và va chạm giòn vang.
Một loại cảm giác thật vi diệu đang trào ra.
Ít nhất đối với mọi người của tiệm sách thì chính là như vậy.
Thật ra thì, thật sự có loại áp lực như quan uy này, có thể bạn khi bạn gặp bí thư của thôn ở cửa thôn nhà mình sẽ không có cảm giác đặc thù, nhưng nếu cao hơn nữa mà nói, đối với người bình thường, thực sự sẽ có một loại uy áp vô hình.
Giống như khi người đó đứng lên.
Trời ở trên đỉnh đầu.
Cũng bị đẩy lên.
Một cách tự nhiên.
Mọi người cũng tương đối trở nên “biến lùn” .
Cũng may trong tiệm sách đều không phải là người bình thường thuần túy gì đó, tuy nói mọi người cảm thấy hô hấp có chút khó khăn, ngực có chút khó thở, nhưng cũng không đến mức trực tiếp bị dọa sợ đến quỳ mọp xuống, nạp đầu tiện bái. (đưa đầu bái lạy một cách dễ dàng)
Nếu là trước đây.
Có lẽ sẽ có thể như vậy đi.
Lúc trước, lần đầu tiên luật sư An nhìn thấy hình chiếu phân thân Giải Trãi xuất hiện, thật ra thì thực sự rất chật vật.
Nhưng có hào quang chiến tích ông chủ nhà mình hai dùng tay xé xác Giải Trãi ở phía trước.
Lực uy hiếp của Giải Trãi, cái loại hào quang này, ở trong mắt mọi người trong tiệm sách, rõ ràng liền giảm đi không ít.
Cảm giác giống như là nữ thần trên TV, lại hi lý hoa lạp* mà tiêu chảy trong cái hố ở cách vách nhà bạn. (hi lý hoa lạp: hình tượng sụp đổ hoàn toàn)
Ừm, có nên nói ra lời thô tục không chứ.
Lão Trương đứng lên.
Anh nhìn chằm chằm Châu Trạch.
Mang theo uy nghiêm vô thượng.
Có đôi lúc.
Đứng ở vị trí cao quá lâu, thông thường đều sẽ xem bản thân trở thành “Thần”, cũng chính là cái loại vĩ nhân đã thoát khỏi quần chúng nhân dân kia.
Giải Trãi cảm thấy.
Lúc anh ta đứng lên.
Người trước mắt.
Nên quỳ xuống rồi.
Nhưng người trước mắt, chẳng qua là rất bình tĩnh mà nhìn anh ta.
Thuần túy không có chút sợ hãi nào.
Thậm chí.
Giải Trãi còn có thể nhìn thấy khóe miệng của đối phương đang từ từ co giật.
Đây là.
Đây là! ! ! !
Anh ta lại đang nín cười! ! ! !
- Một cái rất lớn nha, so với lúc trước cũng phải lớn hơn nha, Thiết hàm hàm.
- Đúng... rồi...
- Nhiều lần đều đến tặng đồ, hơn nữa lần sau lại lớn hơn lần trước, người không biết, còn nghĩ đến đám người các anh lúc trước là anh em tốt đấy.
- Trước... đây... không... cảm... thấy... anh ta... khả... ái... như... vậy...
Thật sự là quá khách khí.
Quá khách khí rồi.
Tới thì tới thôi, thứ nhất là tặng đồ;
Tới một lần là được rồi, còn Tam Cố Mao Lư rồi. (tam cố mao lư: ba lần đến thăm nhà tranh, lấy từ điển tích trong Tam quốc diễn nghĩa, về việc Lưu Bị 3 lần tới nhà mời Gia Cát Lượng trợ lực)
Phía bên phóng sách, ngoại trừ luật sư An có chút suy đoán được doanh câu đã thức tỉnh ra, trong lòng những người còn lại, thật ra thì đều không có ý kiến gì.
Nhưng phía bên ông chủ Châu.
Một là gần đây thực lực đại tăng.
Vừ mới hành hung Hoa Hồ Điêu chính là minh chứng tốt nhất.
Thứ hai là còn có một Thiết hàm hàm trong tay.
Thiên hạ mình ta bành trướng!
- Meow!
Hắc Miêu kêu một tiếng.
Trong tiếng kêu.
Mang theo chút run rẩy.
Hiển nhiên.
Chỉ là một Khí Linh.
Nó sợ hãi vị khủng bố ở tước mắt này.
Nhưng nó vẫn ở chỗ cũ tiếp tục điều khiển trận pháp, ngăn cách mọi thứ bên trong trận pháp liên lạc với thế giới bên ngoài.
Lúc trước lão đầu đã làm ra một kết Giới, ngăn cách phân thân của Giải Trãi ở bên trong cơ thể Trần cảnh quan liên lạc với bản tôn, trước mắt, trận pháp này, cũng có hiệu quả tương tự.
Nguyên lý giống như việc Hứa Thanh Lãng dung hợp với một bộ phận của Hải Thần lúc trước.
Nói trắng ra là.
Nguyên lý chính là lừa gạt bản tôn của đối phương, cưỡng ép dung hợp phân thân của anh ta, từ đó dùng phương thức lên xe trước mua vé bổ sung sau tạo thành một loại thực tế trước, buộc đối phương nắm lỗ mũi thừa nhận sự tồn tại của bạn. (ý chỉ là chịu khổ mà vẫn phải chấp nhận, tương tự câu “ngậm bồ hòn làm ngọt”)
Cho nên.
Chỉ cần trận pháp không bị phá.
Ông chủ Châu cùng với vị kia ở bên trong cơ thể của anh.
Không ngồi không!
Hơn nữa, cũng không sợ sau này bản tôn Giải Trãi tự mình tới, loại cấp bậc này, không nói trước có thể xuất hiện một cách bình thường ở dương gian hay không, coi như thực sự liều mạng tới, cũng không có khả năng một chút động tĩnh cũng không có.
Khi đó, không chỉ đơn giản là phủ kín đường như vậy.
Mà là mưa gió chớp động, chung quy lại, nhất định là một cảnh tượng hoành tráng, đến lúc đó, dĩ nhiên là làm theo trái tim làm theo trái tim.
- Là anh?
Giải Trãi cúi đầu, nhìn lại chính mình một chút.
Lại nhìn Châu Trạch một chút.
Khóe miệng lộ ra một nụ cười.
Nói:
- Trùng hợp như vậy sao?
Đúng.
Rất khéo.
Vừa ẩn nấp không được mấy giờ, đã trực tiếp bị phát hiện.
Có thể nói là.
Lúng túng quá đi.
Có chút giống như dự định kêu gọi một thành viên ở bên trong tổ chức xã hội đen đầu hàng làm tai mắt của mình.
Kết quả tìm được lão đại của tổ chức này chuẩn bị đi kêu gọi anh ta đầu hàng.
- Các người càn rỡ, dám săn phân thân của bổn tọa, hôm nay, bổn tọa lấy một luồng Tinh Hồn chí thân, nhất định phải mang các người ra công lý!
Lời nói ra nhã nhặn.
Lại kèm theo một loại cảm giác bị áp bách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận