Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 784: Lão An cụt một tay (1)

Luật sư An nghiêng người sang, nhìn về phía bên cạnh, đèn pin chiếu sang, anh nhìn thấy một thứ màu đen giống như túi da rắn rơi xuống trên mặt nước.
Sau đó.
“Túi da rắn” này đột nhiên vỡ ra, từng con trùng mềm màu đen thô như chiếc đũa bơi ra bốn phía trên mặt nước.
Đồng thời.
Trong thi thể người khổng lồ kia.
Không ngừng có con trùng mềm này xuất hiện.
“Tõm tõm!” “Tõm tõm!”
Không ngừng có túi da rắn rơi xuống.
Số lượng con trùng mềm màu đen bốn phía càng ngày càng nhiều.
Chúng nó bắt đầu tụ tập, chúng nó bắt đầu chen chúc, sau đó cùng nhào về phía luật sư An.
Trong lúc nhất thời.
Đủ loại suy nghĩ bay loạn trong đầu luật sư An.
Nhưng vẫn lập tức làm ra quyết định.
Thân hình xoay qua.
Chạy!
Bởi vì phía dưới có nước không sâu, cho nên luật sư An khó chạy nhanh được, hơn nữa, anh cũng có thể cảm thấy trên da mình đã bị con trùng mềm màu đen này bò lên.
Cảm giác ngứa ngáy vô cùng lập tức truyền đến.
Thân hình luật sư An lảo đảo, rồi sau đó thuận thế ngã vào trong nước.
Cảm giác ngứa bắt đầu biến mất, luật sư An có thể cảm giác được trên thân mình có thêm một tầng “Dầu trơn” thật dày, đây đương nhiên không phải là dầu trơn chân chính, mà là biểu hiện sâu đen chất đống lên.
Nhưng mà.
Khiến luật sư An thở phào một hơi dài nhẹ nhõm chính là.
Dường như những sâu này chỉ có thể ở trên mặt nước, lại không thể đi sâu xuống dưới.
Là vì sức nổi?
Lần này thật sự rất chật vật, nhưng đây cũng không có cách nào, thứ nhất là sâu tới số lượng nhiều lắm, thứ hai chúng nó dù sao cũng không phải quỷ, luật sư An có rất nhiều biện pháp đối phó với quỷ, nhưng “Vũ khí sinh vật” này, luật sư An thật sự có phần bó tay chịu trói, vả lại anh cũng không dám lấy thân mình đi đánh cược.
Phải biết rằng ông chủ đã cacbon hóa nằm trên giường, nếu như anh lại xảy ra điều gì ngoài ý muốn, cũng nằm xuống đó hôn mê, vậy hiệu sách để ai tới chủ trì?
Lão đạo sao?
Nghẹt thở.
Bởi vì mực nước thật sự không cao, luật sư An chỉ có thể để cho lưng mình cố hết sức dán chặt dưới đất, rồi sau đó bắt đầu thử di động.
Cũng may, số lượng trùng mềm màu đen phía trên mặt nước kia cũng không di chuyển theo mình.
Luật sư An cũng khó mà nhận biết phương hướng vào lúc này, chỉ biết mình phải nhanh chóng rời khỏi đây càng xa càng tốt.
Cuối cùng, cảm thấy trên mặt nước chỗ mình không có trùng mềm tụ tập nữa, luật sư An nổi lên trên mặt nước, nhanh chóng hít thở, đồng thời lại chuẩn bị sẵn sàng lần nữa chìm xuống.
Chính là.
Lúc anh nổi lên thở.
Rõ ràng nhìn thấy một bóng người nho nhỏ đang ngồi trước mặt mình!
- Này!
Luật sư An gọi.
Nếu như là bé trai, để cho cậu ta xua đuổi lũ trùng mềm này đi như vậy mình có thể an toàn, cũng không phải luật sư An luôn thích lấy người ta làm bè, tính toán người ta, ngược lại luật sư An nên là người có quan hệ tốt nhất với bé trai ở trong hiệu sách.
Bé trai là cương thi, đám trùng mềm này khẳng định không chui được vào làn da cậu ta, tổn thương đến cậu ta có thể cơ bản không đáng kể.
Nghe được tiếng kêu của luật sư An.
Bé trai xoay người.
Luật sư An nhìn thấy trong tay bé trai đang cầm một tảng đá màu xanh to cỡ cái tô.
Mà trên mặt bé trai cũng sáng xanh, mặt mê say.
Trời.
Trên đầu cậu.
- Cậu tỉnh táo chút, tỉnh táo một chút!
Luật sư An kêu.
Giống như kêu một kẻ nghiện: Cậu phải khống chế may mắn của cậu đó!
Bé trai nhìn luật sư An, trên mặt hiện lên nụ cười quỷ dị, giơ tay bẻ một mẩu đá màu xanh cỡ móng tay.
“Rắc!”
Bé trai ra tay rất nhanh, giữ chặt lấy cằm luật sư An, đầu ngón tay phát lực, khiến luật sư An há miệng ra.
Từ đầu luật sư An vốn không nghĩ tới bé trai sẽ ra tay với mình, cho nên vốn không hề đề phòng!
- Hu... ... ưm ưm... ...
Luật sư An giãy giụa.
Bé trai lại dùng bàn tay kia cầm mẩu đá màu xanh đút về phía miệng luật sư An.
Đồng thời.
Hạ thấp giọng chậm rãi nói:
- Này.
- Thứ tốt.
- Anh ăn.
Hiện giờ trong lòng luật sư An rối mù.
Một phần là hơi vui mừng.
Mẹ nó chứ.
Không phí công thương cậu ta!
Đều con mẹ nó hút trên đầu, đều có dáng vẻ quỷ, lại còn nghĩ tới chia đồ ăn ngon cho mình.
Thằng nhóc này.
Có lương tâm đó!
Về phương diện khác lại là:
Trời hạn gặp má mưa.
Ông đây không phải là cương thi.
Ăn thứ này sẽ chết đó!
Luật sư An bắt đầu điên cuồng giãy giụa.
Nhưng lực lượng trên thân thể anh thật sự không bõ bèn gì với bé trai, hơn nữa mắt thấy bé trai đã sắp nhét mẩu đá màu xanh kia vào trong miệng anh.
Luật sư An còn chưa ăn, nhưng đã sợ tới mức mặt tái mét rồi!
Lập tức.
Hai tay của anh làm ấn.
Đánh thẳng về phía bé trai.
“Rầm!”
Thân thể bé trai lảo đảo, ngã sấp ra sau, luật sư An lại ngã vào trong mặt nước.
Nhưng rất nhanh.
Một bàn tay lại thò vào trong nước, túm lấy gáy luật sư An, một lần nữa tóm lấy anh.
Trên mặt bé trai không hề có vẻ tức giận..
Vẫn là vẻ mặt say mê.
Đúng lúc này.
Cho dù có người cho cậu mấy bạt tai.
Đoán chừng cũng sẽ HI với người ta, không để bụng!
Thật ra.
Cũng không trách bé trai có định lực kém.
Phải biết rằng lúc trước Châu Trạch và Oanh Oanh chỉ cầm một tảng đá nhỏ thay phiên hít hai cái, thích thì thích nhưng không đến mức mất đi thần trí.
Nhưng mà.
Bé trai lại cầm một tảng cực lớn mà hít, vả lại hít lâu như vậy, đã sớm choáng váng.
Lúc này.
Bé trai không cầm mẩu đá nhỏ nữa, cầm thẳng lấy tảng đá màu xanh to bằng cái tô kia, định nhét vào trong miệng luật sư An.
Trong lòng luật sư An thật sự khóc không ra nước mắt.
Giống như nhà nuôi vật cưng, con mèo nhỏ nhà bạn đưa con chuột đến trước mặt bạn, bạn sẽ bị dọa nhảy dựng lên, nhưng vẫn thấy cảm động, nó vì yêu mình.
Nhưng nếu như con mèo nhà bạn cố tình giữ bạn lại, nhét con chuột này vào trong miệng bạn?
Bạn còn cảm động sao?
“Rầm!”
Đúng lúc này.
Cũng không biết chỗ nào đột nhiên chấn động.
Trên đỉnh đầu.
Một tảng nham thạch vĩ đại rơi xuống, vừa đúng nện lên trên đầu bé trai.
“Rầm!”
Bé trai bị nện xuống.
Luật sư An cuối cùng lại lần nữa khôi phục tự do.
Nhưng mà.
Hòn đá phía dưới nhanh chóng bị hất lên.
Bé trai lại một lần nữa đứng dậy.
Ánh mắt đảo quanh bốn phía.
Vẫn đi tìm người có ấn tượng tốt trong lòng cậu!
Luật sư An lao người về trước, nhào lên trên người bé trai, liều mạng, ngón tay trỏ xương trắng đâm thẳng vào chỗ mi tâm của đối phương.
“Shh... ...”
Luật sư An trơ mắt nhìn xương tay vốn trắng nõn không tì vết của mình chậm rãi biến thành màu đen, nhưng không buông ra, đợi đến khi hơn phân nửa bàn tay đều biến thành màu đen, trong mắt bé trai cuối cùng khôi phục tỉnh táo.
Thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Luật sư An thu tay về.
Sau đó dùng sức bắt đầu vung.
Máu thịt trên tay xương trắng bắt đầu khôi phục.
Nhưng từ ngón tay trỏ đến lòng bàn tay lại máu thịt rữa nát hơn phân nửa, cũng bắt đầu có xu thế lan ra.
Luật sư An lấy ra mấy lá bùa lấy từ chỗ Hứa Thanh Lãng dán lên trên người mình, tốc độ thối rữa chậm lại một chút, nhưng vẫn không có cách nào ức chế chân chính!
Bé trai hơi nghi ngờ nhìn luật sư An, nhưng nhanh chóng nghĩ đến điều gì, trong lúc nhất thời, sắc mặt cậu hơi âm trầm, bởi vì cậu rõ ràng, mới vừa rồi cậu đã hoàn toàn sa vào, gần như mất đi tất cả thần trí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận