Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 665: Ngoan, xuống đây! (2)

Cuối cùng.
Một chưởng làm vỡ nát nửa người trên của Diêm La Vương!
Năm vị Diêm La.
Đồng loạt ra tay.
Vậy mà trong nháy mắt năm bị đánh đổ ba!
Chủ nhân U Minh Chi Hải ngày trước trở về.
Người cầm đầu địa ngục hiện nay.
Vậy mà lại yếu đuối và không chịu nổi một kích như thế!
Chuyển Luân Vương Tiết thấy thế.
Trực tiếp biến trận.
Anh ta dự định rời khỏi chiến cuộc này!
Doanh câu bật cười thành tiếng.
Đáp xuống.
Phàm là có binh sĩ âm ty nào dám trở ngại bước chân doanh câu.
Sẽ trực tiếp bị cương khí quanh thân xoắn giết đến hồn phi phách tán!
Anh ta đuổi kịp Chuyển Luân Vương Tiết.
Một tay khoác lên bả vai Chuyển Luân Vương.
Chợt một phát lực.
Sau đó một cước đưa lên!
- Oanh!
Chuyển Luân Vương sụp đổ!
Bảy vị Diêm La.
Đã đổ sáu.
Chỉ còn lại một!
Sụp đổ ở đây.
Không phải trực tiếp thân tử đạo tiêu.
Bởi bọn họ phái ra.
Vẻn vẹn chỉ là pháp thân của bản thân mình.
Nhưng pháp thân này thật ra chính là căn bản của bọn họ!
Càng tôn quý hơn nhiều so với thân thể.
Pháp thân tan vỡ.
Có nghĩa tu vi và cấp độ sinh mệnh… của bọn họ hết thảy đều giảm xuống.
Chẳng lẽ Tống Đế Vương Dư lúc trước không muốn đến báo thù sao?
Anh ta muốn đến.
Nhưng pháp thân của anh ta đã bị doanh câu trực tiếp mượn uy năng của huyết nguyệt phá hủy ngay trong Đế Vương Thành.
Anh ta còn tới thế nào được nữa?
Ngũ Quan Vương Lữ ngược lại không định đi.
Dưới hiệu lệnh.
Tứ tôn hư ảnh lịch đại Thái Sơn phủ quân gào thét mà đến.
Trực tiếp xông về phía doanh câu!
Tứ tôn hư ảnh.
Mỗi người một bên.
Uy thế của Thái Sơn phủ xuống.
Từ bốn phía trực tiếp trói chặt doanh câu lại.
Thân thể doanh câu run lên.
Vậy mà không cách nào giãy thoát ngay lần đầu tiên.
Một là mệt mỏi.
Vốn đã rò rỉ tới sắp thấy đáy.
Dựa vào bộ thân thể này mới có thể lần thứ hai phát uy.
Nhưng nếu muốn khôi phục đỉnh phong.
Cũng chỉ là vọng tưởng mà thôi.
Lại thêm tứ tôn hư ảnh này.
Thật sự bất phàm.
Tiền thân âm ty.
Chính là bọn họ sáng lập!
Lúc trước.
Sở dĩ doanh câu vượt qua bọn họ, tạm thời đối phó đám Diêm La kia trước.
Cũng vì có ý bọn họ khó giải quyết, tạm thời bỏ qua.
Mà bây giờ.
Doanh câu muốn không để ý tới cũng khó khăn.
Nhất thời hai bên lâm vào giằng co.
Phía dưới.
Trong đám đại quân âm ty.
Chúng phán quan tuần kiểm gào thét mà đến.
Cố nén hoảng hốt trong lòng mà giết tới!
Thần tiên đánh nhau.
Loại con người như bọn họ.
Cũng chỉ có thể dù sợ cũng phải kiên trì tiến lên!
Trật tự âm ty đã tan vỡ phần cơ sở.
Nhưng nếu nói một chút nội tình cũng không có.
Đó là lừa mình dối người.
Chí ít.
Vẫn có một nhóm người có thể lên đánh một trận!
Thân thể doanh câu.
Bắt đầu thiêu đốt.
Ngọn lửa kinh khủng này.
Trong nháy mắt tập kích lên tứ tôn hư ảnh Thái Sơn phủ quân đang lao tới.
Dẫn theo bọn chúng cùng nhau bốc cháy.
Mà một nhóm phán quan tuần kiểm ở gần nhất.
Nhiễm phải một chút.
Kết cục chính là trong nháy mắt tan thành mây khói!
Tiếng cười to của doanh câu chưa bao giờ đình chỉ.
Hai tay lôi kéo.
Giam cầm trên người trực tiếp tiêu tán.
Tứ tôn hư ảnh Thái Sơn phủ quân bị thiêu đốt cũng không lộ ra vẻ thống khổ.
Có.
Chỉ là một vòng hào hiệp và thản nhiên.
Lập tức.
Bốn người bọn họ cùng nhau chấp lễ vãn bối với doanh câu.
Xem như bái tạ doanh câu đã giúp bọn họ được giải thoát khỏi trầm luân mất mặt này.
Sau đó.
Theo gió phiêu tán.
Bụi về với bụi.
Đất về với đất.
Hạng nhân vật này.
Tự có kiêu ngạo và tôn nghiêm thuộc về bọn họ.
Vậy mà.
Đợi sau khi bọn họ rời đi.
Bầu trời.
Lần thứ hai mây đen cuồn cuộn.
Thế lực ở đây.
Vậy mà tất cả đều đến.
Có lẽ bọn họ chỉ đến xem náo nhiệt.
Có lẽ cũng có thế lực nể mặt mũi của âm ty mà tới chiến.
Chỉ là.
Sau khi nhìn thấy doanh câu đánh bại pháp thân của sáu vị Diêm La.
Lại đánh bại hư ảnh bốn vị Thái Sơn phủ quân.
Đám người tới trợ chiến cũng im lặng.
Bọn họ không ngốc.
Nếu có lợi ích đương nhiên sẽ tới nhặt.
Nhưng lúc này.
Dường như chuyện quá khó giải quyết.
Mà trong quân trận.
Ngũ Quan Vương Lữ tọa trấn trong quân.
Mấy vị Diêm La khác đã đã bị đánh đổ.
Nhưng đại quân âm ty vẫn chưa vì vậy mà tan vỡ.
Thậm chí.
Bởi vì lúc trước là bảy người chỉ huy, hiện tại chỉ có một người chỉ huy.
Trái lại dường như có thể khiến mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng.
Ngũ Quan Vương rõ ràng.
Một trận chiến này.
Lui là không thể nào lui.
Cái vị muốn rút lui trước kia.
Chính là vết xe đổ!
Vậy mà.
Anh ta cũng không cam tâm.
Không cam tâm việc cứ kết thúc như vậy.
Anh ta đã nhìn ra.
Người trước mắt này mặc dù có khí thế độc ác ngập trời.
Nhưng lần này, anh ta thật sự là nỏ mạnh hết đà!
Doanh câu ngẩng đầu.
Nhìn trời.
Nhìn huyết nguyệt trên bầu trời kia.
Nhưng so với lần đầu tiên gặp gỡ.
Nó đã thu nhỏ đi không ít.
Mà lúc này.
Doanh câu cười nói:
- Sao... Lại... Trộm... Lên... Trên...
Trong lúc nói chuyện.
Doanh câu hướng về phía huyết nguyệt trên bầu trời, vẫy tay:
- Ngoan... Hạ... Xuống...
- ... ... - Huyết nguyệt.
Lần này tốc độ hạ xuống của huyết nguyệt có chút chậm chạp.
Hơi ngượng nghịu.
Có chút khó khăn.
Hơi e thẹn.
Hơi không tình nguyện.
Nhưng tựa như nếu đã có lần đầu tiên.
Tiếp đó,
Lần thứ hai, lần thứ ba… cũng sẽ bắt đầu thuận lý thành chương.
Nó chung quy.
Vẫn lại hạ xuống rồi.
Tuy nói trước đó doanh câu lấy nó đập phá Tống Đế thành, khiến nó biến đổi, trở nên nhỏ đi rất nhiều.
Nhưng tuy nhỏ.
Nhưng cuối cùng nó vẫn là trăng.
Mà một màn kế tiếp.
Vững vàng khắc sâu trong linh hồn những người may mắn còn sống sót trong đội ngũ này.
Một người.
Giơ ánh trăng.
Giống như thượng cổ Thiên Thần phục sinh.
Trực tiếp xông tới!
Lấy trăng làm thương.
Đại sát tứ phương!
Tiếng nổ tung cuồng bạo.
Vô số vong hồn gào rú.
Tiếng thét chói tai thảm thiết.
Tiếng kêu rên khi sắp chết.
Đại quân âm ty lớn như vậy.
Gần như tan vỡ!
Ngay cả pháp thân của Ngũ Quan Vương.
Cũng không thể chạy thoát khi huyết nguyệt nện xuống.
Trực tiếp tán loạn.
Đại quân âm ty khó có thể ngăn cản uy thế của doanh câu, lại thêm đám pháp thân của Diêm La đều đã tan vỡ sạch, giống như quân kỳ của chủ tướng đã bị chém đứt, từng cây từng cây một, người phía dưới dĩ nhiên biến thành không đáng kể.
Cuối cùng.
Doanh câu lại đập huyết nguyệt đã nhỏ thêm một vòng nữa về phía bầu trời.
Đám người đang xem chiến trong mây đen trên bầu trời.
Không biết có bao nhiêu người bị huyết nguyệt liên lụy đến trực tiếp thân tử đạo tiêu.
Nhưng đám quần chúng ăn dưa còn lại không ai dám nhào xuống đòi lời giải thích.
Đòi thế nào?
Bảy đại Diêm La, đại quân âm ty.
Đều bị người này đánh gục.
Bọn họ còn đòi thế nào được?
Cho dù bọn họ nhìn thấy ngọn lửa trên người doanh câu đang từ từ dập tắt.
Cho dù trong lòng bọn họ hiểu rõ lực lượng của doanh câu đã thấy đáy.
Nhưng uy thế doanh câu mới vừa dựng ra được.
Vẫn khiến người ta không dám mạo phạm!
Một người.
Đứng trên không trung.
Trong lòng.
Không hề có cảm giác vui vẻ tràn trề sau đại chiến.
Có.
Chỉ là một loại cô đơn.
Thập Điện Diêm La đã đến phần lớn, nhưng cái gọi là Thập Thường Thị lại một người cũng không xuất hiện.
Cùng với nói đây là một hồi đại chiến chân chính.
Chi bằng nói đây là một hồi tiêu hao nội bộ.
Thập Điện Diêm La, chỉ có một mình Thái Sơn Vương may mắn tránh khỏi, Bình Đẳng Vương đã ngã xuống, chỉ còn lại tám người, pháp thân của cả tám người đều đã tan vỡ, bị thương nghiêm trọng.
Mà Thập Thường Thị.
Lại đơn giản là một người bị thương, một người chết.
Vẫn còn tám người.
Huống chi đừng xem trước kia Đại Trường Thu bị doanh câu đuổi đến như gà đất chó sành.
Nhưng thật ra anh ta cũng không đơn giản như vậy.
Đám Diêm La tổ chức đại quân âm ty, muốn lấy hư ảnh Thái Sơn phủ quân để tiêu hao doanh câu.
Lại không ngờ tới.
Chính bản thân bọn họ.
Rất có thể là một bộ phận trong danh sách vật tiêu hao.
Lấy đám Diêm La làm vật tiêu hao.
Ngoài vị kia ra.
Không ai có thủ bút lớn tới như vậy!
Bố cục địa ngục.
Trải qua trận chiến này.
Sẽ hoàn toàn bị thay đổi.
Lúc trước Đại Trường Thu đã nhận lời Địa Tạng Vương Bồ Tát, sẽ đợi thêm 60 năm nữa.
Có lẽ.
Căn bản không cần 60 năm.
Vương triều thay đổi.
Vốn là một loại xu thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận