Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1768: Tôi là gì (1)

Trong phút chốc.
Bên dưới.
Xuất hiện một gương mặt khổng lồ màu đỏ thẫm, trên gương mặt khổng lồ là biểu cảm tức giận đầy dữ tợn, mà bản thân lão đạo, thì đang đứng ở vị trí chóp mũi của gương mặt khổng lồ.
Biển động kinh khủng, vào lúc này lại bị nhấc lên.
Gương mặt khổng lồ há miệng.
Phát ra tiếng gầm thét.
Như muốn trực tiếp nuốt chửng lão đạo!
Trận chiến của cường giả thực sự, mỗi một hành động, đều có thể nói là hủy thiên diệt địa!
Lão đạo, mặc dù giật mình nhưng không hoảng hốt.
Đạp xuống một cước.
Trên bầu trời, dường như cũng có một tiếng vang nặng nề truyền tới.
Một cước này đạp xuống.
Gương mặt khổng lồ màu đỏ thẫm ở dưới người cũng run lên, thế tấn công bị ngăn cản.
Nhưng mà, một khắc sau đó, hai cánh tay cực kỳ rắn chắc đột ngột vươn ra từ dưới mặt biển bốn phía chung quanh, trực tiếp chụp về phía lão đạo.
Hai tay lão đạo dang rộng, hai quầng sáng màu tím xuất hiện ở hai bên người.
- Ông!
Khí thế của cánh tay cực kì hung hãn, nhưng cuối cùng vẫn bị quầng sáng này ngăn cản lại.
Mà trong mắt lão đạo, đã lộ ra vẻ sốt ruột.
- Chớ làm bậy!
Nếu như chính bản tôn của Doanh câu đang ở đây, ngược lại lão đạo cũng không để ý cho Doanh câu mặt mũi, dù sao trước đó ông ta mở miệng khép miệng đều là một tiếng anh trai, cũng không phải là không gọi được, coi như là tổ tông nhà mình bàn luận ngang hàng với Doanh câu, nói không chừng còn phải ngồi ở chiếu dưới, bản thân ở đây hơi chút nhiệt tình lấy lệ một phen, thật sự trong lòng cũng không có áp lực gì đó.
Nhưng kẻ trước mắt này là cái quái gì chứ?
Nói dễ nghe một chút, coi như là kiêu hùng một thời, nói khó nghe một chút, không phải là một món đồ sót lại của Doanh câu thôi sao!
Chẳng qua là, lão đạo vừa mới dứt lời, thân thể của Nửa gương mặt – người ngồi ở trên mặt biển ở bên dưới – đã trực tiếp nổ tung, trực tiếp tan vào trong mặt biển.
Ngay sau đó, chính là khoảnh khắc nước biển sôi trào, gương mặt khổng lồ trước đã bị lão đạo giẫm một cước kia, lại lần nữa phát ra một tiếng thét, bắt đầu nhanh chóng hướng lên.
Sau đó, chính là phần cổ ở bên dưới và lồng ngực ở nơi thấp hơn, sức mạnh của hai cánh tay cường tráng, lại càng tăng thêm gấp mấy lần!
Vào lúc này, quầng sáng màu tím ở bên người lão đạo thế nhưng đã bắt đầu vặn vẹo, hiển nhiên
Lão đạo bên người Tử Sắc khe hở vào lúc này lại nhưng đã bắt đầu rồi vặn vẹo, hiển nhiên là không thể tiếp tục duy trì được nữa.
- Ha ha.
Lúc trước khi ở địa ngục, đám thường thị dù không cam lòng nhưng vẫn phải chịu thiệt, Thập Điện Diêm La đâm sau lưng, đám lão rau cải sống chết mặc bay tiền thầy bỏ túi, khiến cho lão đạo không thể tự mình ra tay đánh cho đã ghiền, dẫn đến cơn bực tức lúc đối mặt với Địa Tạng khi ở Tam Á vẫn không có chỗ nào phát tiết ra được.
Hơn nữa, người ở trước mắt này hết lần này tới lần khác khiêu khích ông ta, rốt cuộc lão đạo cũng không định nhịn nữa.
- Thiên địa mênh mông, ngô thần tự lập, Thương Khung vị chuôi, lôi đình vị thế!
Trong khoảnh khắc, từ trong bầu trời xuất hiện một tia sấm chớp màu đỏ thẫm, điên cuồng rong ruổi trong mây đen, đồng thời cũng đang cắn nuốt những tia sấm chớp khác.
Người khổng lồ màu đỏ ở bên dưới thì đã điên cuồng hơn và bắt đầu đập phá cắn xé hàng phòng ngự của lão đạo.
Trong một khoảnh khắc trước khi hàng phòng ngự bị phá vỡ.
Không gian ở chung quanh lão đạo đã vặn vẹo một trận.
Còn bóng dáng thì trong một khoảnh khắc đã thoát ra ngoài trăm thước.
Ngón trỏ cùng ngón giữa kẹp lại.
Trước tiên giơ thẳng lên trên đỉnh đầu.
Sau đó lại chỉ xuống bên dưới!
- Ầm!
Sấm chớp màu đỏ rực thô to như cột trụ trực tiếp được dẫn xuống dưới, lấy khí thế sét đánh không kịp che tai mà trực tiếp đánh lên trên người.
Trong một khoảnh khắc.
Nửa bên mặt trái của người khổng lồ trực tiếp bị đánh thành mảnh vụn, ngay cả vị trí lồng ngực bên trái cũng bị đánh nát chung, thân thể đầy khí thế của người khổng lồ, lão sấm chớp màu đỏ rực do lão đạp dẫn dắt xuống trực tiếp nung chảy hơn phân nửa.
Uy phong của đời cuối cùng, kinh khủng đến như vậy!
- Grào!
Nhưng mà.
Người khổng lồ - chỉ còn lại nửa bên thân thể lại phát ra một tiếng gào thét, phần thân thể còn sót lại bắt đầu bị hòa tan, máu tươi, xương thịt, trực tiếp phi thăng lên trời, hơn nữa, còn trực tiếp bao bọc lấy lão đạo cuốn vào mảnh thiên không này.
Từ xa xa nhìn sang, giống như là một !
Ánh mắt lão đạo ngưng trọng hơn, ông ta không lo lắng bản thân sẽ không đánh lại người này.
Trên thực tế.
Nếu thật sự bàn về lực chiến.
Toàn bộ hai giới âm dương, người có thể đánh được ông ta, thực sự là hiếm có không được mấy người.
Kẻ đánh được, thì không thể cẩu thả qua ngày bằng ông ta.
Kẻ có thể cẩu thả qua ngày, thì lại không thể đánh được ông ta.
Nếu không phải bỗng nhiên si mê với bức họa kia, chí khí không còn, thì chỉ cần ông ta muốn, trong một giây là có thể lần nữa sáng lập ra một cơ nghiệp có thể vượt qua được tổ tiên nhà mình!
Chẳng qua là.
Quả cầu thịt ở trước mắt này, thế mà lại chạm tới thần kinh nhạy cảm của ông ta.
Cương thi, thứ mạnh nhất dĩ nhiên là sức lực đáng sợ của bọn họ, mà Nửa gương mặt – kẻ sinh ra từ Doanh câu, căn cơ của bản thân dĩ nhiên thuộc về nhóm hàng đầu nhất trong cương thi, hơn nữa, trên một số phương diện nào đó còn xuất sắc hơn, ý chí bất diệt, thân thể bất hủ!
Cho dù lúc trước một người cầm dao đi làm Poodles*, dưới tình huống bị vây quét, đám lão rau cải cùng đàm tàn dư tiên tộc kia vẫn không thể nào giết chết anh ta được, chỉ có thể gọt bỏ xương thịt, chỉ chừa lại Nửa gương mặt cùng với ý chí của anh ta và phong ấn lại.
(*từ ở đây là 泰日天 – Thái Nhật Thiên, chỉ việc poodles hay có hành vi dục vọng với thú bông, đây là một câu chơi chữ trên mạng của TQ, đại khái được dùng như với ý chỉ bất hảo, chỉ dục vọng theo hướng tiêu cực của một ai đó, thường được nói đùa là “dục vọng được phong ấn trong cơ thể gấu bông”)
Bây giờ, Nửa gương mặt người trong nhà tự hiểu tình hình nhà mình, nếu như nói Doanh câu đã là tình trạng ly nứt, vậy thì anh ta chính là một cây lục bình không có rễ đi.
Mà trận chiến của cường giả thực sự, thông thường là so đấu nội tình và tích lũy, trên phương diện này, anh ta hoàn toàn không có ưu thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận