Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 411: Cứu vớt phong khí cá muối!

Ngày mai buổi sáng.
Khí trời sáng sủa.
Vạn lý không mây.
Là một ngày thời tiết tốt khó có được.
Khi ông chủ Châu rời giường xuống tầng, nhìn thấy Trương Yến Phong vẫn đang ngồi trên sô pha, ánh mắt đờ đẫn như trước. Rất hiển nhiên, sếp Trương còn chưa khôi phục lại từ trong trạng thái chênh lệch thân phận cực lớn này.
Trên thực tế, cho dù là người nào đi nữa, vừa tỉnh lại, phát hiện mình đã thay đổi một thân thể khác, một thân phận khác, đoán chừng đều sẽ lâm vào trạng thái không khác thế này là bao.
Trước đây sau khi chết ông chủ Châu vẫn còn ý thức, trải qua hai ngày cấp cứu, đưa tang, liễm trang, thương tiếc, hỏa thiêu… sau thời gian dài đằng đẵng làm bước đệm, lại thêm anh tự tiến vào thân thể Từ Nhạc, nên khả năng thích ứng của anh nhanh hơn người bình thường rất nhiều.
Chuyện của Lão Trương chỉ có thể dựa vào chính bản thân lão Trương chậm rãi vượt qua.
Thật ra.
Sau đó, còn có rất nhiều chuyện anh ta phải vượt qua.
Tỷ như ăn cơm.
Muốn ăn cơm, ông chủ Châu có thể để Hứa Thanh Lãng tiếp tục làm nước ô mai chua.
Tỷ như ngủ.
Ngủ, ông chủ Châu sẽ để lão Trương theo luật sư An học tập minh tưởng.
Luật sư An là một người rất sáng suốt, tuy rằng ban đầu anh ta giúp Châu Trạch cứu Trương Yến Phong trở về, thành công khiến anh ta mượn xác hoàn hồn, nhưng trên thực tế, luật sư An cũng không quá tán thành Trương Yến Phong, anh ta luôn cảm thấy đây là một mối đầu tư thất bại.
Châu Trạch đứng bên cạnh quầy bar, hôm nay là lần đầu tiên anh không ngồi tại vị trí yêu thích của mình, phơi nắng uống cà phê.
Tiểu loli đã sớm chỉnh trang chờ dặn dò, ngồi trong xe luật sư An, đồng thời cô ấy còn không ngừng thúc giục Châu Trạch.
Hứa Thanh Lãng thì lái một chiếc xe khác, bên trong xe có lão đạo, Oanh Oanh và Deadpool.
Ông chủ Châu đi tới trước mặt cảnh sát Trương.
Mở miệng nói: - Anh còn chưa phục hồi tinh thần lại sao?
Cảnh sát Trương lắc đầu.
Còn cần.
Một chút thời gian.
Nếu không anh ta không cách nào cải tạo lại tam quan của mình.
Anh ta nhớ kỹ.
Châu Trạch từng nói Châu Trạch muốn che chở, bảo vệ tam quan của anh ta...
- Hầu Tử, ở lại trông chừng anh ta, nếu anh ta muốn ra ngoài hoặc làm gì đó, cứ gọi điện thoại cho tao.
Châu Trạch hô lên với tiểu Hầu Tử sau quầy bar.
Hầu Tử gật đầu, xoay mông uốn éo, ra hiệu mình biết rồi.
Sau đó.
Châu Trạch cũng leo lên xe ngồi.
Chuyện hôm nay, thật ra chỉ là sắp xếp của tiểu loli và luật sư An.
Kiếp trước cô ấy là một người phụ nữ mạnh mẽ, cũng có thể coi là tồn tại hô phong hoán vũ trong thương trường. Loại phụ nữ này, cho dù hiện tại cô ấy đã tiến vào cơ thể tiểu loli, nhưng sâu trong lòng cô ấy vẫn tâm cao khí ngạo, muốn leo lên, muốn tiếp tục vượt hẳn mọi người.
Là cô ấy quấn quít lấy An Bất Khởi luyện với cô ấy một chút.
An Bất Khởi cũng đã đồng ý.
Dù sao thì nếu muốn luyện, mọi người cùng luyện đi.
Tuy nói anh ta đã đầu phục Châu Trạch, nhận Châu Trạch làm ông chủ của mình, nhưng phòng đọc sách có cơ cấu khổng lồ như vậy, đám nhân viên mập mạp như vậy, cộng thêm tác phong thói quen cá muối như vậy…
Khiến luật sư An cảm thấy khó có thể chịu đựng được.
Có thể là vì anh ta còn chưa bị đồng hóa.
Cho nên luật sư An cảm thấy.
Ngay trước khi bản thân mình bị đồng hóa.
Ít nhất mình cũng phải nỗ lực một chút, thử khiến phòng đọc sách này thay đổi.
Mọi người lái xe đến phụ cận một ngôi biệt thự, đây là một trong những sản nghiệp của Oanh Oanh.
Tiểu loli dẫn đầu, lần "hoạt động" này là cô ấy khởi xướng, cô ấy cũng là người hăng hái nhất.
Oanh Oanh lại trưng ra bộ dạng có chút lo lắng.
- Làm sao vậy? - Châu Trạch hỏi.
- Hẳn là vì thuế bất động sản. - Luật sư An trả lời, đồng thời còn chỉ chỉ Hứa Thanh Lãng bên cạnh cũng lo lắng như vậy.
Tuy nói cái món thuế kia có lên sân khấu hay không còn chưa biết được, nhưng tiếng gió đã càng lúc càng lớn, cho dù chắc chắn có khu được miễn thuế, nhưng có thể suy ra, cho dù có tăng khu miễn thuế lớn tới mức nào đi nữa, cũng không có ý nghĩa gì đối với Hứa Thanh Lãng và Bạch Oanh Oanh.
- Yên tâm đi, còn chưa bàn xong, chưa ra sân khấu, cho dù có công khai thật, muốn giúp hai người tránh thuế một cách hợp lý cũng không phải chuyện khó khăn gì đối với tôi.
Luật sư An cười "ha ha", giục đám người phía sau nhanh chóng đuổi kịp.
Mọi người cùng nhau vào ga ra tầng ngầm.
Một nơi có diện tích lớn như hai sân bóng rổ.
Tiểu loli đã sớm đứng ở bên kia, có chút không thể chờ đợi nổi.
Oanh Oanh chuyển một chiếc ghế tới.
Châu Trạch ngồi xuống.
Ba người lão đạo, Hứa Thanh Lãng cùng với Deadpool mỗi người đứng ở một nơi khác nhau.
Thành thật mà nói.
Đối với chuyện lần này, người cảm thấy hứng thú chân chính không nhiều lắm, đa số là bị bắt ra ngoài, không còn sự lựa chọn khác.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là tư thái tùy ý ngồi trên ghế của ông chủ lớn, biểu hiện rõ ràng rằng bản thân mình chỉ đến để góp vui.
Luật sư An nhìn lướt qua Châu Trạch, mắt khẽ híp một cái.
Thật khổ não.
Mặc dù lấy tình trạng hiện tại.
Vẫn còn dễ nói chuyện.
Nhưng sau khi thăng lên bộ đầu.
Rồi lại tăng lên tuần kiểm.
Chắc chắn sẽ gặp phải thua thiệt lớn.
Rốt cục là sao anh có thể tìm được một đám có chung chí hướng cá muối với mình làm nhân viên của mình như thế?
Thật ra.
Luật sư An đã hiểu lầm.
Mấy người lão Hứa và lão đạo.
Trước khi quen biết Châu Trạch.
Thật ra đều là người rất tích cực, rất khỏe mạnh...
- Rất thất vọng đúng không? - Tiểu loli mở miệng nói.
Luật sư An gật đầu.
- Nhưng nói thật, loại cuộc sống này thực sự khiến người ta hướng tới, cũng khiến người ta trầm mê.
Vừa nói cô ấy vừa bắt đầu cởi quần áo.
Cởi áo khoác vận động.
Bên trong lộ ra một bộ quần áo bó sát.
Tiểu loli nghiêng cổ.
- Tuần kiểm đại nhân tiền nhậm, xin chi giáo nhiều hơn.
Nói xong,
Tiểu loli trực tiếp nhào tới.
... ...
- Đấu võ nữa à? - Lão đạo kinh hô.
Hứa Thanh Lãng gật đầu.
Bạch Oanh Oanh tò mò nhìn phía dưới.
Deadpool lặng lẽ vò đầu xem chừng bốn phía, nhìn xem nơi nào có muỗi.
Châu Trạch lại ngáp một cái, tay phải nhàm chán chuyển động bút máy. Từ sau khi thức tỉnh, Châu Trạch vẫn luôn mang theo cây bút máy này bên người.
... ...
Tốc độ của Tiểu loli không quá nhanh, mà lần xông lên đó cũng chỉ là một chiêu hư ảo. Ngay sau đó, cô ấy hé miệng, trong nháy mắt đầu lưỡi phun ra, như một sợi roi sắt đỏ rực trực tiếp quất về phía luật sư An.
- Năng lực thiên phú là biến dị được sinh ra sau khi linh hồn bị địa ngục kích thích, rất khó có thể tạo thành thay đổi nhiều hơn, cho nên quỷ sai không cách nào tu luyện, bởi vì đối phó với vong hồn thông thường, quỷ sai chỉ cần sử dụng năng lực duy nhất của bản thân mình đã dư xài rồi.
- Nhưng cũng không phải không có biện pháp tăng lên.
- Bất kỳ lực lượng nào, sau khi nghiên cứu tới cực hạn.
- Đều sẽ rất kinh người.
Luật sư An vừa nhìn đầu lưỡi của tiểu loli vừa giải thích.
Xa xa, đám người xem cuộc chiến cùng gật đầu.
Một bộ dạng thầy giáo nói rất hay.
Ông chủ Châu lại nhìn thoáng qua bút máy trong tay mình.
- Rầm!
Đầu lưỡi của tiểu loli đánh trúng luật sư An.
Vậy mà.
Ngay sau đó, luật sư An lại đưa tay trái ra, thuận thế bắt được đầu lưỡi của tiểu loli, hất mạnh một cái về phía trước!
Tiểu loli như bị diều đứt dây bay rớt ra ngoài. Nhưng dựa vào tốc độ do đầu lưỡi quấy mang lại, cô ấy có thể vững vàng giảm bớt một nửa lực khi rơi xuống đất.
Ngẩng đầu.
Nhìn luật sư An phía trước.
Khóe miệng mang theo ý cười hưng phấn.
- Xem ra, đại nhân không chỉ đánh mất viên chức, ngay cả lực lượng cũng bị mất.
Luật sư An gật đầu.
Ngay sau đó.
Tiểu loli lần thứ hai lao đến, đầu lưỡi trên không trung một phân thành hai, một phần quấn đi, một phần khác lại công kích.
Da thịt trên tay trái An Bất Khởi chậm rãi tiêu tán, lộ ra xương trắng khiếp người.
- Ông!
Chỉ nghe tiếng vải vóc bị xé nát truyền tới.
Đầu lưỡi có trách nhiệm quấn quanh của tiểu loli trực tiếp bị chặt đứt.
Một đầu lưỡi khác có trách nhiệm công kích lập tức bị bàn tay xương trắng đâm trúng, bắt đầu thối rữa!
- Rầm!
Thân thể tiểu loli nặng nề mà té xuống đất.
Đầu lưỡi dài biến mất không thấy gì nữa.
Tiểu loli hé miệng.
Muốn nói điều gì đó.
Nhưng chỉ có thể phát ra tiếng "hu hu hu hu."
Còn có.
Miệng đầy bọt máu.
... ... ...
Lão đạo hít sâu một hơi.
Hứa Thanh Lãng cũng biến sắc.
Bạch Oanh Oanh nhìn tiểu loli bị đánh thành như vậy, kích động đến thiếu chút nữa "anh" lên.
Deadpool thì tiếp tục tìm muỗi.
Châu Trạch cười cười.
Vị luật sư An này đúng là điển hình của một kẻ sợ mạnh.
Chuyên giả heo ăn thịt hổ.
Đương nhiên, lần thí luyện này khiến Châu Trạch thấy được thái độ của anh ta. Nếu anh ta thật sự muốn tiềm phục ở chỗ mình, hai lòng, nhất định anh ta sẽ không đáp ứng yêu cầu thí luyện của tiểu loli, cũng sẽ không triển lộ thực lực ở trước mặt mọi người.
Tiểu loli co quắp đã lâu.
Mới chậm rãi đứng lên.
Trong miệng phun ra hai ngụm máu tươi.
Sau đó cô ấy lại duỗi ngón tay ra, thò vào miệng quấy quấy.
Quấy hai miếng thịt nát ra.
- Đau quá...
Đầu lưỡi là vũ khí của tiểu loli, tuy rằng nó đã bị cắt đứt, nhưng đối với cô ấy, việc phục hồi như cũ và khiến nó sống lại lần nữa cũng không quá khó khăn. Đương nhiên, khả năng này chỉ giới hạn trong bộ vị đầu lưỡi.
Nhưng thành thật mà nói.
Nhìn một đứa bé hộc máu ói ra nửa miếng thịt, lại dùng đầu lưỡi mới nói mấy lời mơ hồ không rõ.
Cảm giác này.
Cũng rất quỷ dị.
- Nếu chỉ dùng đầu lưỡi tiến hành công kích, phải trả một cái giá lớn và rất nguy hiểm. - Luật sư An mở miệng nói. Đồng thời, anh ta nhìn về phía đám người đang xem cuộc chiến bên cạnh.
Ánh mắt anh ta.
Cường điệu mà đặt trên người Châu Trạch.
Chỉ khi khiến ông chủ hăng hái.
Đoàn đội này mới có hy vọng thay đổi tác phong lúc trước.
Cho nên.
Nếu như ông chủ có thể xuống sân.
Bị bản thân mình làm thịt một lát.
Phong khí của phòng sách.
Mới có thể lập tức được thay đổi.
- Anh ta rất ngông cuồng, đang nhìn tôi.
Châu Trạch chỉ chỉ luật sư An phía dưới.
Đồng thời anh còn nhìn về phía các tiểu đệ đứng bên người.
Lão đạo nhìn thẳng lên phía trên, như đang nhìn mây trắng và trời xanh, nhưng trên thực tế trên đỉnh ga ra chỉ có xi măng.
Buồn cười.
Cho tới nay, tiểu loli là chiến lực mạnh nhất trong phòng sách, chỉ dưới ông chủ sau khi mở ra vô song, đều ngay cả cô ấy cũng bị đánh thành bộ dạng này, bọn họ có ngu hay sao mà đi đưa đầu lên cho người ta đánh?
Hứa Thanh Lãng lại lấy điện thoại di động ra, như đang tự hỏi xem tối nay nên ăn gì.
Oanh Oanh thì có chút nóng lòng muốn thử.
Đánh nhau nha.
Cô ấy cũng biết!
Nhưng vào lúc này.
Có một con nhện bò tới vị trí trên đỉnh trần nhà, ngay phía trên luật sư An.
Lúc này, Deadpool nhảy ra ngoài, một tay nắm lấy trùng rơi xuống, chỉ có điều anh ta còn chưa kịp bỏ con trùng vào miệng, luật sư An ở phía dưới đã hô lên:
- Kế tiếp là anh sao?
Bàn tay xương trắng của luật sư An trực tiếp xuyên thủng ngực Deadpool, sau đó anh ta đá một đá, muốn đạp chết tùy tùng bay ra ngoài.
Bởi vì anh ta biết năng lực khôi phục kinh khủng của Deadpool.
Cho nên luật sư An không lưu thủ.
Chính như lúc trước anh ta biết năng lực khôi phục của đầu lưỡi tiểu loli, cho nên anh ta mới phải chút do dự, muốn cắt liền cắt.
Ngực Deadpool bị đánh ra một cái động.
Đụng lên trên vách tường, sau đó chậm rãi chảy xuống.
Nhưng anh ta không tức giận, cũng không cảm thấy thống khổ.
Trái lại anh ta lập tức cầm con nhện trong tay đưa vào trong miệng, bắt đầu vui vẻ nhai nuốt.
Thật ngon ah!
Luật sư An lau mặt một cái.
Anh ta cảm thấy mình giãy giụa hơi vô lực.
Vào lúc này, Châu Trạch cố ý nhìn thoáng qua Deadpool.
Đồng thời còn mở miệng nói với Deadpool:
- Đứng đắn một chút, đánh một trận với anh ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận