Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 842: Hiệu quả từ liệu thần kỳ! (2)

Lão Trương lại đi nhìn tòa nhà bệnh viện sáng đèn kia, cảm thấy hơi kỳ quái.
Hai người vốn định đi đăng ký, nhưng bên bàn đăng ký đã sớm tan tầm không có ai, chỗ bàn phục vụ lại có mấy nhân viên mặc đồ hộ sĩ ngồi đó.
Một người đang tám điện thoại.
Một người đang xem phim trên di động.
Một người đang gục ở đó ngủ gà ngủ gật.
Khi lão Trương và cảnh sát Trần đi qua, người tám điện thoại tiếp tục tám điện thoại, người xem phim tiếp tục xem phim, ngược lại là người trước đó ngủ đã tỉnh, đi tới chào hỏi, nhưng vẫn có vẻ ngái ngủ, có vẻ không kiên nhẫn.
Đây cũng không trách được các cô, dù sao giờ này đã sớm không phải là thời gian làm việc bình thường.
- Hai vị, tới làm gì?
Nữ hộ sĩ hỏi.
- Tôi... tôi...
Lão Trương há miệng thở dốc.
Định nói lại thôi.
- Thắt lưng tôi rất đau, nghe người ta giới thiệu phương pháp chữa bệnh bằng nam châm chỗ bệnh viện các cô rất có hiệu quả, cho nên kêu chồng tôi dẫn tôi tới đây kiểm tra xem.
- Vốn định sáng mai mới tới, nhưng đêm nay thật sự đau đến không chịu nổi, cho nên mới tới đây vào lúc tối khuya, bây giờ các cô còn có thể...
- Có thể thì có thể, bệnh viện chúng tôi tiếp nhận bệnh nhân 24h.
Nữ hộ sĩ ngồi xuống, mở máy tính, đồng thời hỏi:
- Nói tên người giới thiệu hai người đến đây, cùng với số di động của người này.
Lúc này lão Trương còn ngây ngốc trong hai chữ “Chồng tôi” kia, vừa bị hỏi vậy, cũng hơi sửng sốt.
- Đã quên rồi, không nhớ kỹ tên anh ta, chồng à, anh ta tên là gì nhỉ?
- Quên rồi?
Trong mắt nữ hộ sĩ lập tức sáng ngời.
Vị hộ sĩ đang xem phim ở bên cạnh lập tức tắt máy.
Vị hộ sĩ đang tám điện thoại lập tức cúp điện thoại.
Ba hộ sĩ trước đó phờ phạc ỉu xìu.
Lúc này giống như ba đầu sói đói.
Nhìn chằm chằm lão Trương và cảnh sát Trần ở trước mặt.
- Dùng tôi đi!
- Đăng ký tôi đi, cấp bậc của tôi cao hơn!
- Dùng của tôi, dùng của tôi!!!!!
Ba hộ sĩ lại bắt đầu cấu véo.
Vì tranh giành báo danh người giới thiệu này.
Lão Trương khẽ nhíu mày, hơi đăm chiêu.
Cảnh sát Trần bình tĩnh, không nhìn ra vui giận, nhưng thấy ba hộ sĩ trên bàn phục vụ còn đang nói nhao nhao, không nhịn được tỏ vẻ thống khổ, chỉ vào hộ sĩ tiếp đãi ban đầu nói:
- Chị gái à, vậy dùng của cô đi, cô là người giới thiệu cho chúng tôi, thắt lưng của tôi đau thật sự không đứng nổi.
- Được rồi, bọn họ đều nói là tôi!
Nữ hộ sĩ vô cùng kinh hỉ, lập tức đăng ký xong, mở một tờ đơn, để cho bọn họ thanh toán online một hạng mục điều trị từ liệu, cũng rất nhiệt tình dẫn bọn họ đi vào trong.
- Hiện giờ phòng ban khác đều đã tan việc, buổi tối khuya lại đi mời bác sỹ tới cũng hơi bất tiện, tôi mang hai người đến phòng từ liệu đi, làm một từ liệu cấp C, hiệu quả khôi phục thân thể, nhất là hiệu quả đối với đau lưng vô cùng tốt.
Lão Trương và cảnh sát Trần đi theo người hộ sĩ này vào trong.
Khám bệnh từ liệu trong phòng trên lầu sáu, mọi người đi thang máy lên, lại phát hiện trong một vòng chỗ đối diện, hơn nửa đêm lại còn ngồi đầy người.
- Nhiều người như vậy à.
Cảnh sát Trần hơi do dự:
- Vậy phải xếp hàng thật lâu đi?
- Không cần, không cần, bọn họ làm từ liệu cấp A, vậy phải xem thời gian, chúng ta làm chính là cấp C, không cần xếp hàng.
- Từ liệu này còn phân chia cấp bậc?
Lão Trương tò mò hỏi.
- Đương nhiên rồi, trong cơ thể người có từ trường, từ trường ổn định, thân thể mới tốt, bệnh nhỏ làm cấp C là được rồi.
- Còn bọn họ lại là bệnh nặng, rất nhiều bệnh đều là ung thư, cho nên phải làm từ liệu cấp A.
Nhưng từ liệu cấp A phải tính toán thời gian ví dụ như hoạt động từ trường trong khoảng thời gian này, có gió to hay không, có đổi mưa tuyết rơi hay không rất nhiều rất nhiều nhân tố, cũng phải tính toán cả vào.
- Đây là định khơi thông với từ trường của thiên nhiên, khơi thông tốt rồi xác nhận không có sai sót mới có thể làm, mới có hiệu quả đối với bệnh nặng.
Lão Trương nghe xong, hít vào một hơi.
Đây con mẹ nó chẳng phải lừa người sao?
Lôi cả học thuyết “Trời người cảm ứng” của hoàng đế phong kiến cổ đại ra rồi?
Nữ hộ sĩ mang đám người cảnh sát Trần vào phòng, nơi này còn có vài bác sỹ hộ lý đang ở đó, nữ hộ sĩ đã chào hỏi xong, đưa danh thiếp của mình cho cảnh sát Trần rồi rời đi.
- Là ai làm vậy?
Một bác sỹ trung niên trong đó hỏi.
Bác sỹ này có cái mũi đỏ rực, lúc nói chuyện mang động tĩnh “Ong ong”.
- Tôi.
Cảnh sát Trần chỉ vào mình.
- Cô làm đúng không, có báo cáo kiểm tra sức khỏe không?
- Không có.
- Không thoải mái chỗ nào?
- Đau thắt lưng, vô cùng đau đớn.
- Được rồi, chuẩn bị một chút, vào phòng từ liệu.
- Cần cởi quần áo không?
- Cởi áo lông là được rồi, đúng rồi, di động chìa khóa mấy thứ kim loại này không thể mang vào, trước kia chưa từng làm phẫu thuật chứ, trong cơ thể có thép gì đó không?
- Không có.
- Vậy được rồi, chuẩn bị đi.
Bác sỹ trung niên hỏi nhiều như vậy, sau đó ngồi lên trước một bàn điều khiển rồi.
Một tiểu hộ sĩ ở bên cạnh bưng một ly nhựa duy nhất lên:
- Đây là đường gluco, uống trước, đợi lát nữa có thể phải nằm một lúc, thử tiến hành khơi thông từ trường.
Cảnh sát Trần gật đầu, nhận lấy cái ly, uống một hơi cạn sạch.
Cởi áo khoác ra.
Cảnh sát Trần đi vào phòng từ liệu, nằm xuống giường, vị bác sỹ trung niên kia nhấn cái nút, bên trong bắt đầu phát ra tiếng vang “Xoẹt xoẹt xoẹt”.
Giống như bởi vì điện áp.
Hay do bản thân cố ý đặt ra.
Bóng đèn bên ngoài cũng bắt đầu chớp tắt chớp tắt.
Xây dựng ra một hiệu quả thật “Chân thật”.
Qua đại khái mười lăm phút.
Người bác sỹ trung niên mới nhất nút dừng, một hộ sĩ đi vào, đỡ cảnh sát Trần đi ra.
- Thắt lưng không còn đau chứ?
- Thật sự không đau, thật thần kỳ.
Cảnh sát Trần tỏ vẻ vui mừng nói.
- Ừm, vậy đúng rồi, phương pháp điều trị nam châm của chúng tôi đều rất tiên tiến ở trong nước, không, kể cả ở toàn cầu.
Sau khi bác sỹ trung niên nói xong đã rời đi.
Hai hộ sĩ trong phòng lại đi lấy tư liệu tuyên truyền.
Bảo là muốn làm thẻ hội viên tiến hành từ liệu cho cảnh sát Trần, hưởng thụ đủ loại phục vụ tích cóp vân vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận