Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1063: Vu sơn vân vũ (1)

Nhưng nguyên nhân phát sinh tai nạn, lại vẫn còn phải điều tra, thậm chí người dẫn chương trình còn kéo tới chuyện người trong cuộc tu luyện bộ môn nghệ thuật đổi mặt đến mức tẩu hỏa nhập ma, dẫn đến phát sinh loại chuyện ngoài ý muốn này.
Được rồi.
Mấy người có thể tiếp tục liên tưởng đi.
- Ông chủ, ngủ được rồi đấy.
Oanh Oanh ở trong phòng vệ sinh gọi ra.
Lời này phiên dịch ra, ý nghĩa gần như đã cực kì gần với “Quan gia, tôi muốn”.
Ông chủ Châu gật đầu một cái, dập tắt đầu thuốc lá, lúc đứng dậy, trong bản tin bỗng nhiên có một tin tức mới truyền tới.
- Theo tin tức mới nhất mà đài chúng tôi nhận được, ở trên đường phụ cận Song Nam thuộc Vũ Hậu, vừa mới xảy ra một vụ tai nạn va chạm giữ xe tải và xe gắn máy, theo báo cáo ban đầu, người điều khiển xe gắn máy là một cô gái trẻ tuổi, cô gái tử vong ngay tại chỗ.
- Nguyên nhân cụ thể của vụ tai nạn, hiện nay vẫn còn tiếp tục trong quá trình điều tra.
- Ở đây, chúng tôi cần cảnh báo với phần lớn những người yêu thích bộ môn xe gắn máy một chút, yêu thích xe gắn máy là quyền của các bạn, nhưng các bạn cũng cần phải tuân thủ trật tự giao thông, dù sao tốc độ của xe máy nhanh, cũng rất dễ tạo thành tình huống ngoài ý muốn.
- Đại đội cảnh sát giao thông của Dung Thành cũng cho biết, gần đây đang thực hiện một loạt hành động chấn chỉnh đặc biệt, tiến hành những cuộc đả kích nhằm vào hành vi đua xe phạm pháp, để đảm bảo an toàn trong vấn đề đi lại của quần chúng nhân dân, đảm bảo tuyệt đối!
- Đồng thời, ở đây chúng tôi cũng trịnh trọng nhắc nhở mọi người:
- Hàng ngàn con đường, an toàn là số một, lái xe không tuân thủ pháp luật, chính là hai hàng lệ của những người thân yêu!
...
Gió đêm ở Dung Thành, lúc thổi qua giống như từng cơn gió nhẹ vuốt qua mặt, không lạnh lẽo ẩm ướt như Giang Nam, rất ôn hoà.
Nhưng ngồi ở bên lề đường, ông chủ Châu trong miệng ngậm thuốc lá, tâm tình lại không tốt được bao nhiêu.
Đêm dài chậm rãi.
Bản thân vốn nên nằm ở trên giường nước trong khách sạn hưởng thụ phục vụ thân thiết đến từ người hầu gái nhà mình.
Nhưng bây giờ.
Lại đang chờ ở nơi này đợi đến lúc được vào phòng giữ xác trong đồn cảnh sát.
Được rồi, mặc dù với anh mà nói, thì phòng giữ xác cũng giống như thực sự về nhà thôi.
Nhưng so với phục vụ trên giường nước, cuối cùng vẫn là kém một chút có đúng không?
Ông chủ Châu cũng không thông báo luật sư An cùng thằng bé trai, nói thẳng mình mệt mỏi, hủy bỏ bữa khuya.
Bởi vì cũng không biết tại sao, Châu Trạch cảm thấy, ở nơi đất khách xa nhà này, bản thân lại bỗng nhiên đi quản đến một chuyện vớ vẩn ở nơi này, luôn có một loại “cảm giác xấu hổ” khó mà giải thích được.
Thật ra thì.
Cho dù đến hiện tại.
Châu Trạch cũng không thực sự có ý định tiêu phí quá nhiều thời gian để kế thừa ý chỉ mà cố nàng ngốc bạch ngọt để lại – giải quyết xong chuyện này, điều anh mong muốn hơn, vẫn là muốn tới xem thử một chút, cô nàng mặc quần da cưỡi xe gắn mày này, rốt cuộc có quỳ hay chưa.
Rốt cuộc, hẳn là điều tra bên kia đã kết thúc rồi, nên tan ca cũng đã tan ca rồi.
Lần này, Châu Trạch cùng Oanh Oanh cùng đi vào sở cảnh sát, đi tới phòng của nhân viên nghiệm xác, dễ dàng cạy mở cửa, đã nhìn thấy nằm một bộ thi thể nữ đang nằm trên giường thép.
Thi thể nữ có chút thê thảm.
Có thể thấy được rốt cuộc vụ tai nạn xe này nghiêm trọng như thế nào.
Cả người gần như bị đụng đến biến dạng, gương mặt bị thương tổn càng nghiêm trọng hơn nữa, giống là bị người ta cố ý cầm chày gỗ hung hăng đập lên trên mặt nhiều lần cho tới mức biến dạng vậy.
Lại phối hợp thêm chút hành lá, gừng, tỏi, và thêm chút hạt tiêu cay, trực tiếp là có thể làm được “não hoa câu hồn” rồi. (một món ăn làm từ óc heo, mỡ heo, thịt xay, ớt và những gia vị khác, món ăn có màu đỏ của ớt)
Chẳng qua là, ánh mắt của Châu Trạch vẫn di chuyển tới người dưới của thi thể nữ kia, dừng ở trên bụng, có một vết máu bầm rõ ràng, hẳn là cô ta.
Đây là do lúc ở trên tiệm cơm, bị anh đạp một cước bay ra ngoài.
Châu Trạch đi tới bên cạnh thi thể nữ, đưa tay chọc chọc cánh tay cô ta:
- Này, chết thật rồi sao?
Không ai trả lời.
Một kết quả, sau khi cô ta xảy ra tai nạn giao thông, bởi vì nhục thân nát bét mà tử vong, dẫn đến linh hồn mất đi chỗ dựa, dứt khoát xuống địa ngục báo cáo.
Một kết cục khác, có thể là trong lúc xảy ra chuyện, linh hồn của cô ta, cũng đồng thời bị xảy ra chuyện.
Kết quả thứ hai, cũng có chút kinh khủng, tuy nói Châu Trạch không biết được rốt cuộc cô nàng ngốc bạch ngọt này đang điều tra thứ gì, nhưng vật kia, đã càn rỡ đến dám ra tay sát hại quỷ sai sao?
Oanh Oanh đứng ở bên cạnh, lẳng lặng nhìn thi thể nữ trên giường thép.
Có lẽ.
Đây là đối thủ cạnh tranh có tiềm năng nhất mà Oanh Oanh từng gặp được kể từ khi cô ấy ra mắt tới nay.
Châu Trạch đốt điếu thuốc, lắc đầu một cái, nói:
- Được rồi, chúng ta trở về đi, đã mua vé máy bay chưa?
- Mua rồi.
- Vậy được, đến sáng chúng ta quay về.
Dứt lời.
Châu Trạch lại lấy ra một xấp tiền âm phủ nhỏ, dùng bật lửa trực tiếp đốt ngay trên giường thép.
Quen biết là một hồi duyên phận.
Đáng tiếc cho cái quần da của cô.
OK.
Xong chuyện, kết thúc hết rồi.
Cục diện rối rắm của Dung Thành, ai thích thì người đó đi đi, ông chủ Châu anh đây phải nhanh chóng trở về Thông Thành, bảo vệ người dân Thông Thành.
Đi ra khỏi sở cảnh sát.
Cùng Oanh Oanh đi song song bên dưới ánh đèn vàng mờ ảo.
Châu Trạch cảm giác chút ít phiền muộn trong lòng mình cũng được trút bỏ gần như hết sạch rồi.
Lại cảm thấy có chút đói.
- Oanh Oanh à.
- Tìm thử xem ở lân cận còn có tiệm ăn khuya nào mở cửa hay không đi.
- Được, ông chủ, ừmm...
- Ông chủ, ở gần đây có một tiệm gan xiên que nhỏ, có muốn đến đó không?
- Đi đi, tùy tiện lót dạ một chút thôi.
...
- Két!
Nhấp một ngụm rượu trắng.
Đối mặt với gió đang thổi bên ngoài cửa sổ, luật sư An cảm thấy thật là thoải mái.
Thật ra thì, đối với phần lớn người mà nói, dấu ấn sâu đậm nhất về mỹ thực còn lưu lại trong đầu, chắc là ly rượu nhỏ trong tay cha và những người bạn của ông.
Đứng ở bên cạnh bàn ăn, nhìn những người lớn nhấp một hớp rượu, sau đó há miệng: “A!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận