Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1524: Anh tìm nhầm người rồi! (2)

Quả thật là sau khi Châu Trạch quan sát xong mới đưa ra kết luận, lúc này, bên trên nhà họ Trịnh nhất định là sầu khổ ảm đạm, nhưng bên trên cũng không có khí do oán niệm và sát khí ngưng tụ mà thành.
Xe đậu ở nơi này, cũng nhìn thấy thỉnh thoảng người nhà họ Trịnh ra vào nhiều lần, cũng không nhìn thấy trên người bọn họ có vấn đề gì cả.
Thông thường, theo lý mà nói, đây gần như là chuyện không thể nào xảy ra được
m dương gia vẫn luôn có loại cách nói này, mộ phần của người đi trước phải chọn nơi tốt một chút, chọn vị trí tốt, có thể che chở cho sự nghiệp của người đời sau thuận lợi.
Nhưng nếu như mộ phần không chọn một nơi tốt, phá hư phong thủy chỉ là thứ yếu, lỡ như khiến cho thi thể của người đi trước biến thành cương thi, con cương thi này sẽ theo bản năng mà hô to “tiến lên” và đi về phía người có huyết thống đi.
Đây cũng chính là nguồn gốc của thứ mang tên muốn giết cương thi thì phải giết người có huyết thống với nó trước.
Ngược lại cũng không phải là nói sau khi biến thành cương thi thì sẽ trở thành lục thân không nhận, thậm chí còn là lúc trước yêu càng sâu thì bây giờ hận càng nhiều, bọn họ chỉ đơn thuần tuân theo bản năng của mình mà thôi.
Nhà, cái khái niệm này, không phải chỉ có người sống mới có.
Chẳng qua là, trở về nhà sau khi biến thành cương thi, phương thức biểu đạt “yêu” của bọn họ, cùng với bản tính của bọn họ, giống như là loài mèo biểu đạt sự thân thiết với bạn bằng cách cọ vào bạn, trong khi loài chó thì sẽ nằm úp sấp trên người bạn mà liếm láp bạn vậy, tình yêu của cương thi, có lẽ là người bình thường thực sự ăn không tiêu đi.
Họ yêu bạn, mới lựa chọn ăn bạn đầu tiên
Quỷ, cũng tương tự như vậy.
Hơn nữa, con trai của Tôn lão đầu, loại tình huống ở trong phòng kia, chứng minh thứ đó đã thành hình, hơn nữa còn dưới tình huống khoảng cách gần như vậy, ông ta không thể nào không trở về nhà được.
Nếu như lúc này ông ta còn có thể biết rõ tình huống hiện tại của bản thân mà về nhà thì sẽ gây hại với người nhà, cho nên cố ý không quay lại.
Vậy chúc mừng ông, ông đã trực tiếp thăng cấp, siêu thoát khỏi cấp độ lệ quỷ, trực tiếp thăng lên quỷ vương rồi, nhưng hiển nhiên, chuyện này không thể nào xảy ra.
Cho nên, tổng hợp những điều ở trên, cho ra kết luận chính là, vị đã tự sát kia, cũng không hề biến thành lệ quỷ tới trả thù.
Lúc này, một đôi nam nữ đi ra từ cửa nhà họ Trịnh.
Trên mặt người đàn ông mang theo sự bi phẫn, còn trên mặt người nữ là sắc mặt bình thản.
Đây cũng là người thân tới thăm đúng không.
Đôi nam nữ này đi qua ở bên cạnh thân xe của Châu Trạch.
Người đàn ông móc ra một điếu thuốc, sờ túi một cái, cố ý nghiêng đầu nói với Châu Trạch đang ngồi ở trong xe:
- Người anh em, cho mượn bật lửa được không?
Châu Trạch gật đầu một cái, đưa bật lửa cho anh ta.
Nam đàn ông cảm ơn, châm điếu thuốc, lúc này mới cùng vợ của mình tiếp tục quay trở lại.
Khóe miệng Châu Trạch bỗng nhiên lộ ra một nụ cười.
Theo bản năng nghiêng đầu nhìn về phía lão đạo đang ngồi ở bên cạnh.
Lão đạo bị nhìn mà có chút không giải thích được, bởi vì trong ánh mắt của ông chủ, ý tứ sâu xa trong đó, thật sự là có chút khiến cho người ta không hiểu được mà.
Châu Trạch nhấn nút rửa cửa kính xe và gạt nước, rửa cửa sổ kính một phen, sau đó xe quay đầu ở trên đường xi măng chỉ có “một chiều” ở nông thôn, từ từ đi theo hướng mà một nam một nữ kia mới vừa đi.
- Ông chủ, nhất định là đôi nam nữ mới vừa nãy có vấn đề!
Lão đạo cưỡng ép nói vuốt đuôi.
- Ngược lại thì bọn họ không có vấn đề gì cả.
Một chậu nước lạnh, lại lần nữa dội xuống.
Lão đạo dứt khoát tháo tóc giả xuống, lấy ra một tờ khăn ướt từ trong ngăn kéo xe ở trước mặt ghế phó lái, lau lau da đầu của mình.
Sự thuận tiện của người không có tóc thì người bình thường sẽ không cách nào tưởng tượng được, nhất là trong những hoạt động thường ngày như gội đầu này.
Châu Trạch nói bổ sung:
- Nhưng bên cạnh bọn họ, hẳn là có thứ không hợp lý.
Vấn đề.
Bắt đầu trở nên càng ngày càng thú vị rồi đây.

- Chồng à, không phải là anh có mang theo bật lửa rồi sao, sao lại đi mượn của người ta vậy chứ.
- Anh lo lắng chiếc xe kia là của cục cảnh sát.
- Cục cảnh sát ở nơi này làm gì chứ?
- Nhìn chằm chằm, sợ gây sự chứ sao.
- Vậy, có phải hay không vậy?
- Hẳn là không phải, người ngồi ở ghế phó lái lại là một lão già như vậy, sao lại có thể là cảnh sát được.
- Há, chồng à, anh thật thông minh.
- Được rồi, em về nhà trước đi, anh đi qua bên kia đi dạo thêm một chút.
- Chồng ơi, anh muốn đi đâu vậy?
- Anh chỉ đi dạo một chút mà thôi, ngoan nào, em về nhà trước đi.
Cô gái trẻ tuổi tự đi về nhà mình, còn người đàn ông thì đã đi rẽ vào sườn núi.
Châu Trạch cũng ngừng xe, cùng lão đạo xuống xe, đi theo qua đó.
Lão đạo còn đang tránh bên trái né bên phải, nếu như theo dõi, đương nhiên phải có chút dáng vẻ của theo dõi chứ, mặc dù chưa từng luyện tập về kỹ thuật theo dõi chuyên nghiệp, nhưng xem ở trên TV cũng không ít nha!
Chẳng qua là, ông chủ nhà mình lại giống như một người không có chuyện gì cả vậy, tiếp tục đường hoàng ung dung mà đi theo đối phương.
- Cái này…
Cuối cùng.
Vẫn là Châu Trạch thực sự không nhìn nổi nữa, lão đạo ẩn nấp ở đằng sau một cái cây, rồi lại ngồi xổm ở đằng sau một phiến đá bên trái, ép người xuống mương, dáng vẻ chạy tới chạy lui kia, anh nhìn cũng cảm thấy mệt, trực tiếp nói:
- Tôi dùng sát khí che đậy tung tích của chúng ta, anh ta không nhìn thấy chúng ta.
- … - Lão đạo.
Cứ như vậy.
Hiên ngang thoải mái theo dấu người ta.
Người đàn ông đi xuống qua một mảnh ruộng, đi tới bên cạnh một cái hồ nước, nơi này, có một căn nhà hai tầng theo phong cách phương tây phiên bản thu nhỏ.
Căn nhà hai tầng phong cách phương tây phiên bản mini kia, giống như sa bàn dùng trong việc phát triển bất động sản vậy.
Đầu năm nay, mộ phần đơn thuần dần dần đã không cách nào thỏa mãn được nhu cầu đời sống vật chất của mọi người nữa rồi, rất nhiều thứ, đều phải chú trọng theo kịp thời đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận