Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1132: Hận thù và trả thù (2)

Canh Thần hít một hơi lớn, lúc này mở miệng nói:
- An Bất Khởi, bọn họ đã ra rồi!
Đây gần như là rống lên rồi!
Hứa Thanh Lãng kinh ngạc một chút, đây là, có chuyện xưa?
Bóng dáng luật sư An dừng lại một chút.
- Thật đúng là anh đã hoàn toàn thành rùa rút đầu rồi nha, tôi còn tưởng rằng anh sẽ là kẻ đầu tiên không kịp chờ đợi xông ra chủ động tìm bọn họ báo thù đấy.
- Lão Canh à, sự khiêu khích này của anh, có lẽ phải có lỗi với những sắp đặt của anh rồi, ha ha.
Canh Thần trầm mặc.
Chốc lát.
Lại thở dài, nói:
- Thật xin lỗi.
- Hừm.
Vỗ bả vai của Hứa Thanh Lãng một cái, luật sư An đi ra khỏi vườn rau xanh.
Duỗi người, luật sư An ngồi ở quầy bar.
Bên cạnh có nồi đậu phộng luộc, đoán chừng là do lão đạo chuẩn bị, luật sư An cũng không khách khí, cầm lấy rồi bắt đầu tách vỏ.
Vừa ăn anh ta cũng vừa đang suy tính đến cục diện hiện tại.
Đương nhiên rồi.
Phương châm cơ bản không thể thay đổi.
Đó chính là Cá Mặn ở trên tất cả!
Cho nên, chuyện cần làm tiếp theo, chính là phải sắp xếp như thế nào để tiệm sách có thể nằm ngoài trận sóng gió này, không cần phải dính vào.
Nghĩ tới nghĩ lui.
Ăn hết nửa nồi đậu phộng rồi.
Luật sư An vẫn cảm thấy.
Dường như biện pháp an toàn nhất chính là hiện tại tất cả mọi người không nên đi ra ngoài.
Ăn cơm thì đặt đồ ăn bên ngoài.
Đây là cách an toàn nhất...
Nhưng đây cũng chính là chỗ khiến cho luật sư An rất đau đầu.
Đóng cửa lại là đã có thể đảm bảo không có chuyện gì xảy ra.
Vậy còn cần một quân sư như anh ta làm gì?
Phụ trách khóa cửa sao?
Lúc này, lão Trương từ trên lầu đi xuống, thần sắc của anh ấy đã khôi phục không ít, không còn cảm giác giống như lên cơn động kinh như ban ngày nữa.
- Anh sao rồi? - Luật sư An ân cần hỏi.
- Đầu vẫn còn có chút đau. - Lão Trương đi tới chỗ bình nước phía sau quầy bar, rót một ly nước nóng, vừa ôm đầu vừa ngồi xuống.
- Lần sau luyện tập thêm chút đi, như vậy có lẽ có thể giúp cho anh cầm cự được lâu hơn một chút.
Lão Trương đáp “ừ” một tiếng.
- Anh xem ông chủ chúng ta một chút đi, lúc trước cũng giống như anh, mỗi lần bị đổi người, sau đó cũng tê liệt một thời gian.
- Bây giờ thì sao, sau khi tố chất thân thể của anh ấy tăng lên, sau khi hết chuyện còn có thể tươi tỉnh khỏe mạnh tự mình đi về, đây chính là chênh lệch.
Lão Trương cái hiểu cái không gật đầu, nhưng lý trí lại đang nói cho anh ấy biết, những gì luật sư An đang nói đều là nói bậy.
Tố chất thân thể kiểu này, có thể dựa vào luyện tập mà nâng cao sao?
Chuyện này đã sớm thoát khỏi phạm vi tố chất cơ thể thông thường rồi.
- Bên chỗ công việc của anh đã bàn giao xong hết chưa?
- Ừm, xin nghỉ bệnh dài hạn, đợi đến lúc sóng yên biển lặng mới quay về đi làm lại.
Ngược lại lão Trương lại không bận tâm.
Luật sư An ném một hạt đậu phộng vào trong miệng, có lẽ, đây chính là chỗ mà lão Trương làm cho người khác thấy thoải mái hơn so với Canh Thần kia.
Con người nha, vẫn phải biết linh hoạt một chút.
Lão Trương lấy điện thoại di động, hình như là hết pin, không mở được máy, tìm được một cái sạc điện thoại ở bên dưới quầy bar, sạc điện rồi mới mở máy lại được.
Luật sư An thì đang cầm điều khiển TV chuyển kênh tìm đài, tìm được kênh thể thao.
- Anh không ngủ? - Lão Trương hỏi - Tôi vừa nhìn thấy Lâm Khả quay về phòng một mình.
Luật sư An lắc đầu một cái:
- Không ngủ được, tối nay có trận Derby cấp quốc gia, xem một chút đi.
- Anh rất thích bóng đá?
- Không hẳn là thích.
- Bởi vì phiền lòng?
- Ừ.
- Chuyện xử lý không xong?
- Không phải là, nguyên nhân phiền lòng là ở chỗ chuyện quá dễ xử lý.
Luật sư An có chút bất đắc dĩ đưa tay gãi gãi tóc của mình:
- Cái mai rùa này của tôi, quá dày rồi.
Dưới sự bảo vệ của lớp mai rùa dày như vậy.
Nếu không Cá Mặn.
Hình như thực sự có lỗi với bản thân rồi.
Một chứng nhận quỷ sai, thêm một cái bình sạc may mắn buff toàn bộ.
Đừng nói cái gì mà kẻ thù đến cửa trả thù gì đó.
Kẻ thù còn không tìm được nhà của bạn ở đâu.
Còn trả thù cái rắm gì?
Lão Trương không biết nên nói tiếp như thế nào, cúi đầu xuống, nhìn điện thoại trong tay của mình.
- Bạch!
Lão Trương bỗng nhiên đứng lên, dọa Luật sư An giật mình.
- Sao vậy?
Vẻ mặt lão Trương cực kì nghiêm trọng mà đưa điện thoại cho luật sư An:
- Chuyện này không phải do con người làm đấy chứ?
- Đây là cái group wechat gì đây? Trong nội bộ đội cảnh sát của các anh?
- Ừ, tin tức này bị phong tỏa, sợ gây ra khủng hoảng, không dám để cho bên truyền thông biết được.
Luật sư An kéo lên đọc tin nhắn trong điện thoại, đầu ngón tay liên tục kéo lên trên.
Xuất hiện ba tấm hình.
Khẳng định không phải là ảnh làm mờ trong tin tức của bên truyền thông, đây là bức ảnh chân thực nhất.
Trong rãnh nước ở dưới chân Lang Sơn phát hiện ba bộ thi thể đã bị hòa tan hơn phân nửa.
Lúc này đôi mắt luật sư An trừng thật to.
Thoáng cái siết chặt nắm đấm.
Hung hăng đập vào trên quầy bar:
- Quá tốt!
- Sao?
Lão Trương nghi ngờ nhìn luật sư An.
Luật sư An hít sâu một hơi, trên mặt tự nhiên lộ ra vẻ đau khổ, cực kì bi phẫn mà nói:
- Đám súc sinh trời đánh này!
- Ầy, luật sư An, anh có biết là ai làm hay không?
Lão Trương cũng đã gia nhập vào tiệm sách được môt đoạn thời gian rồi.
Từ lúc mới bắt đầu chỉ là vai quần chúng chỉ có thể hô “666” cổ vũ và phụ trách cống hiến tiếng “rắc rắc” biểu hiện tam quan sụp đổ.
Đến hiện tại, đã có thể tham gia vào trận chiến của tiệm sách, thể hiện được ba giây cực kì đàn ông.
Đi được tới lúc này, cũng coi là một đường rèn luyện mà thành.
Có lẽ các đồng nghiệp của anh ấy còn đang suy nghĩ đến không biết có phải là quỷ đội lốt người biến thái giết người gì đó, hoặc là thủ đoạn hủy thi diệt tích gì đó, vân vân hay không, nhưng lão Trương bằng trực giác của mình đã có thể cảm giác được, dường như chuyện này không phải do người làm.
Luật sư An cực kì đau buồn gật đầu.
Nói:
- Một đám súc sinh, bọn họ là đội chấp pháp do âm ti phái tới, thành phần của đội chấp pháp này có chút phức tạp, trong chốc lát khó giải thích rõ ràng với anh được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận