Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 564: ĐM!

Châu Trạch cảm thấy nếu anh bình xét ngày xui xẻo nhất trong cuộc đời mình.
Hôm nay.
Hoàn toàn có thể sánh ngang với ngày anh bị tai nạn giao thông, sau đó bị đưa vào lò hỏa thiêu, hai ngày này hoàn toàn tương xứng.
Nhất là đoạn sau cùng.
Liên tục té xuống hết lần này tới lần khác.
Có đôi khi anh hận không thể dứt khoát trực tiếp khiến mình ngã chết đi cho rồi.
Bản thân mình dẫn theo doanh câu cùng khoái trá mà kết thúc.
Còn tốt hơn là tươi sống chơi đùa thân thể mình rách tung toé thế này.
Cũng bởi vậy.
Sau khi phát hiện bản thân mình ngã xuống vũng chất lỏng đặc dính.
Châu Trạch không lựa chọn giãy giụa nổi lên mặt nước.
Một là tâm mệt.
Ngày này, số lần anh giãy giụa thật sự quá nhiều, quá nhiều rồi…
Thứ hai là hiện tại thân thể này chỗ nào cũng đau đớn, đoán chừng màn va chạm liên tục vừa rồi đã khiến anh gãy không biết bao nhiêu khớp xương, muốn làm ra động tác gì khác, thật sự quá khó khăn.
Ba là Châu Trạch đã hoàn toàn không còn sức lực, tất cả tiềm lực của thân thể này đều đã bị bản thân mình ép khô từ lâu.
Vậy mà.
Sau khi đắm chìm thật lâu trong nước.
Châu Trạch bỗng nhiên mở mắt ra.
Không đúng.
Vì sao không có cảm giác hít thở không thông?
Không chỉ không có cảm giác hít thở không thông.
Trái lại còn có cảm giác toàn thân ấm áp thoải mái.
Như mới vừa tắm hơi xong đi ra lại được ăn kem uống nước lạnh vậy.
Lần trước Châu Trạch từng có cảm giác này khi ở dưới nước, là lúc anh đối mặt với người phụ nữ không mặt dưới đầm nước trên đường hoàng tuyền.
Ở dưới đầm nước kia.
Anh không hề có cảm giác hít thở không thông.
Mà lúc này.
Châu Trạch nghe được tiếng cửa phòng bị đẩy ra.
Có người đi vào rồi!
Đi vào là hai người.
Nói chính xác hơn.
Là ba người.
Bởi vì có một người rất nhỏ bị mang vào.
Hai tên to con một trái một phải.
Tên bên trái có gương mặt khó ưa, giòi lúc nhúc khắp người, nơi khóe miệng có hai chiếc nanh có vẻ rất dữ tợn, trên mũi còn có khoen mũi, đầu đoán chừng hai mét, cả người cởi trần.
Người bên phải có vẻ trắng hơn rất nhiều, cũng văn minh hơn nhiều lắm, mặc một bộ quan bào triều Thanh, là hình tượng tiêu chuẩn trong phim Hồng Kông mấy năm trước.
Động tác của hai đầu cương thi có chút cứng đờ, nhưng bọn chúng không nhảy tưng tưng vào mà hơi chậm chạm đưa thằng bé kia đi vào.
- Vì sao nóc nhà lại bị thủng?
Tên cương thi thân thể trần truồng ngẩng đầu nhìn nóc nhà, nói.
Châu Trạch trốn phía dưới ao, không dám phát ra chút động tĩnh nào.
- Phía trên có người đang nổ, đã có mấy gian phòng sụp đổ, phòng này còn tốt chán, chỉ cần ao nước thánh không bị hư hao đã là vạn hạnh. Nếu không, chủ nhân ngay cả cơ hội dưỡng thương kéo dài tánh mạng cũng không có.
Châu Trạch không nhìn thấy hình tượng hai người này, dù sao anh cũng đang ở đáy nước, hoặc có lẽ là ở đáy ao, nhưng có thể nghe được giọng nói đại khái.
Giọng nói của hai tên cương thi này thật sự lớn, muốn không nghe rõ cũng khó khăn.
Đoán chừng cũng chỉ có Oanh Oanh nhà mình lúc nói chuyện mới nhẹ nhàng, êm tai như vậy.
Mà lúc này, ngoài cửa lại có một con cương thi qua đây.
Đầu cương thi này khoác trên người một chiếc áo giáp, nhưng rõ ràng cấp bậc không cao, còn đang nhảy tưng tưng mà tới đây, thuộc về loại tồn tại mới vừa trở thành cương thi không bao lâu.
Hơn nữa.
Sau khi nghe được tiếng nhảy về phía trước có tiết tấu này.
Châu Trạch cảm thấy hẳn đây chính là con cương thi vừa đi ra, muốn truy kích bọn họ, đúng không?
Nhưng khi tiếng nổ mạnh vang lên, thằng này lập tức sợ đến chạy trở về?
Không nghĩ tới.
Lảo đảo nghiêng ngã.
Mọi người lại "gặp mặt" ở chỗ này.
Còn có.
Phía dưới này.
Vậy mà có nhiều cương thi như vậy?
Thật ra, hiện tại Châu Trạch đã muốn đi, nếu không phải bé trai mê luyến tiểu loli như vậy, chỉ là bị bắt thông thường, anh có thể dựa vào chuyện tất cả mọi người đều là cương thi, dựa vào phương thức câu thông giao lưu lấy bình đẳng và hòa bình làm nền tảng để giải quyết lần tranh chấp này.
Nhưng tất cả những bế tắc này đều do thái độ tuyệt không buông tay của bé trai.
Chậc chậc,
Tình cảm chết tiệt.
- Còn chưa bắt được đám người kia sao?
Con cương thi thân thể trần truồng trực tiếp rầy nói.
- Hu hu hu hu hu... ... Hu hu hu hu... ... Hu hu hu hu... ...
Rất hiển nhiên, đầu cương thi kia còn chưa thể mở miệng nói tiếng người.
Nhưng loại phương thức truyền tin giữa cương thi với cương thi này.
Châu Trạch dưới nước vẫn có thể nghe hiểu.
Đại khái ý là phía trên đã bị nổ, bố cục phía dưới bị hư hao, phong thuỷ xảy ra sai sót, dẫn đến có một vài vong hồn đám sơn tinh vốn bị giam giữ ở chỗ này đã chạy tán loạn khắp nơi.
Nói ngắn gọn.
Chính là sau khi trên kia nổ một pháo.
Đã trực tiếp nổ khu dưới đất này thành hỗn loạn.
- Vong hồn mất thì mất, tinh quái không còn cũng chẳng sao, bọn chúng chỉ bị hoàn cảnh đặc thù nơi này hấp dẫn, tới đây phụ thuộc làm nô bộc cho chủ nhân, không tính là gì, nhưng tên đã trà trộn vào đây, dám làm chủ nhân bị thương, không bắt được tên tặc ấy là điều không thể tha thứ!
Con cương thi không mặc quần áo đi qua.
Trực tiếp nắm lấy cổ con cương thi nhảy tưng tưng.
- Răng rắc!
Rất dứt khoát.
Cổ cương thi tay mơ trực tiếp bị vặn gãy.
Đồng thời.
Con cương thi trần truồng còn há to miệng, hút từng luồng khói đen từ trong miệng đối phương. Đợi khi con cương thi trần truồng buông tay, đầu cương thi tay mơ kia đã trực tiếp biến thành cặn bã.
- Gấp gáp như vậy làm gì?
Cương thi Mãn Thanh ôm bé trai nói.
- Nếu bố cục nơi này đã bị nổ hư, chúng ta cũng không thể ở lại quá lâu, sớm muộn gì cũng phải dời đi nơi khác, loại ngu xuẩn chưa được khai hóa này mang theo chỉ biến thành trói buộc, thậm chí còn có thể khiến chúng ta bại lộ, đến lúc đó, vấn đề liền lớn, còn không bằng hiện tại xử lý sạch hiếu kính tao.
- Mày lo lắng cái gì, mau đưa chủ nhân đưa trong Thánh Thủy Trì đi.
- Mày sẽ không thừa dịp chủ nhân bị thương nặng, muốn... ...
- Không nên nói lung tung, hiện tại tuy rằng chủ nhân đã hôn mê, nhưng vẫn còn thanh tỉnh.
Cương thi Mãn Thanh cúi đầu nói, nhưng trong lời nói lộ ra sắc điệu âm u mờ mờ ảo ảo.
- Tao biết mày đang suy nghĩ gì, tốt nhất là nên thành thật một chút, không có chủ nhân dẫn dắt, hai chúng ta một khi xuất hiện, chắc chắn sẽ lâm vào kết cục bị thiên lôi trực tiếp đánh chết!
- Tao biết, tao biết.
Cương thi thân thể trần truồng đi tới, đoạt lấy bé trai từ trong tay cương thi Mãn Thanh, sau đó bỏ bé trai vào hồ nước nơi Châu Trạch đang ẩn náu.
- Có tao ở đây, mày đừng mong có thể động tâm tư khác.
- Được rồi, mau theo tao đi khống chế cục diện, gia sản có thể mang đi liền mang đi, có thể cắn nuốt vong hồn tinh quái thì mau cắn nuốt, không nên lãng phí!
Nói xong.
Hai đầu cương thi trực tiếp rời đi.
Hơn nữa còn cố ý đóng cửa phòng.
Châu Trạch nằm dưới đáy ao.
Bởi vì nước ao có màu, hơn nữa còn rất sâu, cho nên tầm nhìn cũng không lớn.
Nhưng Châu Trạch vẫn có thể nhìn thấy thằng bé kia đang chậm rãi chìm xuống
Gần như chìm xuống sát bên cạnh mình, hai người chỉ cách nhau chừng một cánh tay.
Bé trai còn đang nhắm chặt hai mắt, dường như cậu ta vốn không ngờ tới.
Tên đầu sỏ đã tổn thương cậu ta thành bộ dạng này.
Hiện tại.
Lại đang ở ngay bên cạnh cậu ta.
Hai người đang cùng tắm rửa!
Châu Trạch không nhúc nhích.
Anh không quấy rối tên này.
Thật ra.
Ngay từ đầu khi rơi vào nơi này, cộng thêm vừa rồi nghe hai con cương thi kia nói chuyện.
Có một việc anh rất rõ ràng.
Đó chính là cái ao này.
Có công hiệu chữa thương cực tốt đối với cương thi.
Được rồi.
Mọi người cùng an tĩnh ngâm một chút.
Bởi vì tầm mắt hạn hẹp, lại thêm ngón tay bị băng bó, Châu Trạch không phát hiện.
Móng tay vốn đã bị bóc ra của mình lúc trước, nay lại mọc ra một lớp thật mỏng.
Thoải mái mà ngâm tắm.
Từ từ.
Ý thức của Châu Trạch bắt đầu lâm vào hỗn độn.
Đây không phải ngủ.
Chỉ là một loại ý thức phiêu hốt.
Trạng thái như giấc mơ thanh minh.
Châu Trạch phát hiện mình đang đứng ở cửa.
Bốn phía là một mảnh sương mù.
Nhưng vẫn có thể phân biệt được, nơi này là nơi bản thân mình từng đi qua trong lúc đi tìm tiểu loli.
Đây là mộng.
Mộng thanh minh.
Cũng chính là bạn đang mơ trong trạng thái thanh tỉnh.
Dưới phần lớn tình huống, nếu một người đang ở trong mộng, lại biết được mình đang mơ, đoán chừng chẳng mấy chốc người ấy sẽ thức tỉnh.
Nhưng cũng có một số trường hợp đặc biệt, bạn biết mình đang nằm mơ, nhưng giấc mộng này không thể tỉnh, ý thức bản năng của bạn thường sẽ lâm vào khủng hoảng cực độ.
Này chính là cái được gọi là "Quỷ áp giường".
Châu Trạch biết hiện tại hẳn là mình còn đang ngâm trong hồ kia.
Cùng tên tiểu cương thi kia tắm thứ được gọi là nước thánh.
Thậm chí.
Bên tai anh còn có thể nghe được tiếng dòng nước.
Đây là mộng.
Anh đang nằm mơ.
Đã đến nơi này thì nên ở lại.
Luật sư An đã từng nói, nơi này chắc chắn không phải do cương thi hay tinh quái gì chế tạo. Bạn muốn bọn chúng đào ra một cái hang, không thành vấn đề, nhưng nếu bạn muốn để bọn chúng xây ra một lâm viên Giang Nam dưới lòng đất, đồng thời còn bày ra cả bố cục phong thủy đại đạo cực kỳ xảo diệu, bạn cũng thật quá làm khó bọn chúng.
Cương thi có thể làm được điểm này, đoán chừng đã sớm có thể đi thẳng tới đại đạo, nào có thể ở lại nơi này cùng ăn thịt uống rượu, chơi trò kết hôn với một đám tiểu bằng hữu?
Khả năng lớn nhất là.
Có tổ tiên từng kiến tạo thứ này ở đây.
Nhưng không biết vì nguyên nhân gì.
Dẫn đến tổ tiên rời khỏi.
Sau đó bị bọn cương thi cùng với cô hồn dã quỷ sơn tinh dã mị này chiếm cứ lấy, biến thành điện phủ thuộc về bọn họ.
Châu Trạch đi vào trong một đoạn đường.
Nhìn thấy phía trước có đình.
Anh nhớ không lầm.
Lúc trước khi bản thân mình vào phòng cưới, thật ra luật sư An đã trốn ngay trong đình này, trông chừng giúp mình.
Lúc này.
Màn tơ bên đình đã bị kéo lên.
Một người đàn ông trung niên mặc trường sam đang ngồi bên trong, uống rượu một mình.
Thỉnh thoảng anh ta lại lấy vài hạt đậu phộng ném vào miệng.
Sau đó lại uống thêm một ngụm rượu nữa.
Một bộ thích ý không gì sánh được.
Lúc này.
Dường như đối phương cũng đã phát hiện Châu Trạch.
Anh ta đứng lên.
Phất phất tay với Châu Trạch.
Ra hiệu Châu Trạch đi đến, cùng uống rượu.
Châu Trạch nhún vai.
Hô lên:
- Xin lỗi, không rảnh, hiện tại tôi còn vội.
Có trời mới biết lúc nào thằng bé kia sẽ tỉnh lại, sau đó, nếu bản thân mình còn đang nằm mơ, đến lúc đó thật đúng là chết cũng không biết bản thân chết như thế nào.
Nhưng đối phương còn đang nhiệt tình mà phất tay với Châu Trạch.
Ánh mắt ấm áp.
Thật khiến người ta cảm thấy như được tắm xong gió xuân.
Túi da khí chất của thằng này.
Quả nhiên là cực phẩm.
Thuộc về loại bạn liếc mắt nhìn anh ta, cho dù là nam hay nữ đều sẽ có ấn tượng tốt với anh ta.
Nếu đổi lại những người khác.
Đoán chừng đã sớm hấp tấp mà đi qua.
Cũng may trong phòng sách.
Mỗi ngày Châu Trạch đều đối mặt với Hứa Thanh Lãng.
Sức chống cự với nam sắc.
Cũng cực cao.
Ông chủ Châu chỉ cười cười, còn chưa động, anh không có thời gian nằm mơ, còn uống rượu, rượu chặt đầu sao?
Lúc này.
Một con tiểu Hầu Tử nhảy tưng tưng bưng hũ rượu nhảy vào đình.
Nhảy đến trên bàn rồi.
Nó lại rót rượu cho người đàn ông.
Trong lòng Châu Trạch thầm cười.
Tiểu Hầu Tử này dường như chính là Tiểu Hầu Tử trong phòng sách.
Ha ha ha ha... Ha!
Ha!
Dáng tươi cười trên mặt Châu Trạch đọng lại.
Thốt ra một tiếng:
- Mả mẹ nó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận