Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 953: Lão nhân gia sảng khoái (2)

Rất quỷ dị nha.
Đang hỏi chuyện một con ma…
Lão nhân gia Lữ Diệu Tổ không trả lời.
Mà tiếp tục giơ hai tay của mình lên.
Múa và nói:
- Sư Vương nổi giận, Sư Vương nổi giận, Sư Vương nổi giận rồi…
Giọng nói thê lương, khàn khàn.
Giống như là một cái máy thu thanh kiểu cũ điều chỉnh âm lượng đến lớn nhất.
Đâm rách toàn bộ màn đêm.
- Đây là Thông Linh rồi. - Hứa Thanh Lãng, trong tay cầm một ly nước mận chua, vừa từ từ thưởng thức vừa nói.
Châu Trạch nhìn thấy nước mận chua, đưa tay trực tiếp giành lấy ly nước từ trong tay Hứa Thanh Lãng, uống một hớp, vị ngọt mát mẻ quen thuộc, dạ dày co bóp quen thuộc, mang theo một loại dư vị hoài niệm sắc.
- Cái gì là Thông Linh?
Lão Trương hiếu kì giống như là một đứa trẻ, nghiêm túc thỉnh giáo, giống như anh lại trở về thời điểm là một người mới mới gia nhập đội cảnh sát lúc trước.
- Chính là anh làm một nghề trong một thời gian dài, có thể sẽ sinh ra một loại cảm ứng gì đó đối với nghề nghiệp này. Lão nhân gia này, có lẽ là đã hiến dâng toàn bộ cuộc đời của mình cho bộ môn múa sư này, cho nên sau khi ông ấy chết đi, từ nơi sâu xa cảm ứng được gì đó.
- Chúng ta nhìn ông ta giống như là nổi điên.
- Thế nhưng chẳng qua là ông ấy lấy phương thức mình có thể làm ra được.
- Đang đưa ra lời cảnh báo đối với chúng ta.
- Cho nên, có liên quan với sư vương đó sao?
- Chuyện này thì tôi không rõ lắm, có khả năng Sư Vương chỉ là một cái tên, giống như là pháp thú, cũng giống như vị Hải Thần kia của tôi, trời mới biết là cái thứ gì.
- Thậm chí, cũng có thể là niềm tin từ trăm ngàn năm xưa truyền lại cho tới nay, giống như là…
Hứa Thanh Lãng cười cười, không nói thêm gì nữa, giống như là sư phụ của cậu ta vậy.
- Đúng rồi, lão Hứa, hạt châu kia, anh có phát hiện gì không? - Châu Trạch hỏi.
Chờ sau khi trở về từ Tứ Xuyên, bước tiếp theo là phải giải quyết chuyện của sư phụ của Hứa Thanh Lãng, mấu chốt là, rất có thể vị kia đã nhảy nhót rồi, phải giải quyết được ông ta trước khi ông ta có thể nhảy nhót lần nữa.
Hứa Thanh Lãng lắc đầu một cái, nói:
- Tạm thời còn không có, ngày mai tôi bắt đầu chuẩn bị bố trí, nhưng vẫn là được chờ các người trở về tôi mới đi cảm ứng thử, tôi sợ vạn nhất kích thích…
- Há, cũng được. - Châu Trạch gật đầu một cái, nếu ở thời điểm nhóm người mình không có ở đây, lão Hứa ở trong tiệm sách thử đi cảm ứng sư phụ của cậu ta, thật sự kích thích được, để cho sư phụ của cậu ta bỗng nhiên lại trá thi đi ra, không có anh và Thiết hàm hàm trấn giữ tiệm sách, có khả năng thật sự sẽ không dừng được.
Lão Trương mà nói… Ít nhất, hiện tại lão Trương vẫn chưa được.
Vào thời điểm Châu Trạch nói chuyện với Hứa Thanh Lãng.
Lão Trương đang di chuyển theo lão nhân gia múa sư đó, đang không ngừng hỏi ông ấy làm cái gì, nhưng lão nhân gia múa sư chẳng qua chỉ không ngừng nỉ non: “Sư Vương nổi giận, Sư Vương nổi giận”.
- Vẫn là đưa ông ta đi xuống đi, cũng không hỏi ra được cái gì, còn dừng lại ở dương gian, tôi sợ linh hồn của ông ấy sẽ xảy ra vấn đề.
Châu Trạch đi tới bên cạnh lão nhân gia, bắt được bả vai của lão nhân gia.
- Đi xuống đi, cảnh báo của ông, chúng tôi đã nhận được.
Thân thể của lão nhân gia bỗng nhiên mềm nhũn xuống.
Miệng lại mở ra đến thật to.
Nói:
- Sư Vương muốn nổi giận, Sư Vương muốn nổi giận, ai, Sư Vương cũng phải nổi giận, Sư Vương cũng phải nổi giận.
Châu Trạch mở Địa Ngục Chi Môn ra.
Lần này lão nhân gia không giãy giụa nữa.
Chủ động chạy đến nơi đó.
Nhưng một bước trước khi nhảy vào.
Lão nhân gia bỗng nhiên dừng bước, quay đầu lại, rất nghiêm túc nhìn Châu Trạch.
Nghiêm trang hỏi
- Sau khi đi xuống, còn có thể múa sư không?
Châu Trạch do dự một chút, vẫn trả lời:
- Trong lòng có sư, nơi nào cũng có thể múa được.
Trên mặt lão nhân gia lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Ngẩng đầu, ngửa mặt lên.
Cảm khái nói:
- Hay cho một câu nói bậy.
...
Deadpool quỳ sát bên cạnh giường cỏ, dùng lá cây màu xanh nhạt lau chùi gương mặt cho cô gái da đen, dáng vẻ thận trọng, nhìn vô cùng nghiêm nghiêm túc, giống như là đang thương chăm sóc cho món đồ sứ trân quý nhất trên cõi đời này.
Nếu như lúc này có một cái may quay phim chụp hình ở chỗ này.
Hoàn toàn có thể quay được một bộ phim tài liệu thời sự «người vợ nằm liệt ở giường, người chồng không rời không bỏ» cảm động lòng người rồi.
Ở sau lưng anh ấy, để một cái ly thủy tinh, ở trên miệng ly có một đóa hoa sen trắng đang nở rộ, trong nhụy của đóa sen trắng thỉnh thoảng có chất lỏng màu nhũ bạch nhỏ giọt xuống, một giọt rồi lại một giọt, tản ra từng trận hương thơm dị thường.
Mùi này, cách thật xa, cũng có hiệu quả thấm vào ruột gan, đây mới thực sự là tinh hoa của thực vật đúng nghĩa, so với những thứ vật chất hóa học của những hàng mỹ phẩm quảng cáo thổi phồng kia, căn bản là hai thái cực.
Chờ sau khi tích được nửa cốc, Deadpool xoay người, cầm cái ly lên, đóa sẽ trắng ở bên trên tự động khép lại, không để cho một giọt nào lãng phí chảy ra bên ngoài.
Deadpool cầm lấy chiếc ly, lại đi tới trước mặt cô gái da đen, chuẩn bị hầu hạ cô gái da đen uống những thứ này vào.
- Ba!
Hắc tiểu nữu hất một cái hất đổ ly.
* ở bên trong rơi trên mặt đất, tung tóe đầy trên mặt đất.
Nhưng rất nhanh có từng sợi rễ mỏng manh xuất hiện, hấp thu lấy toàn bộ chúng, không lãng phí một chút nào.
Deadpool không lên tiếng, trên mặt của anh ấy, duy trì một loại bình tĩnh đờ đẫn một hồi lâu, khiến cho người khác không nhìn được vui giận của anh, cho dù là với cô gái da đen, anh ấy cũng không nói lời nào.
Khoảng thời gian vừa qua, dường như chỉ có đối với Châu Trạch anh ấy mới mở miệng chuyển lời, biểu cảm cũng có hơi phong phú hơn một chút.
- Tôi lại không chết được, bây giờ là thời điểm anh hao phí bổn nguyên trên người tôi hay sao? Tôi xuống giường sớm một ngày hay xuống giường muộn một ngày, có cái gì khác nhau sao?
- Ngược lại tôi có xuống giường thì cũng ngồi xe lăn, còn có thể bay lên được hay sao?
Cô gái da đen nằm ở trên giường cỏ trực tiếp mở miệng mắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận