Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1161: Văn tự xuất thân (1)

- Vừa trải qua cuộc sống bị chúng tôi bắt sống xong, mặt anh phải dày như thế nào mới có thể tràn đầy tự tin nói ra những lời này vậy?
- Bây giờ anh nói những chuyện này, cũng không kịp nữa rồi.
- Tại sao?
- Mới vừa rồi, lúc anh vào nhà vệ sinh, tôi đã gửi tin tức ra ngoài rồi.
- … - Luật sư An.
- Đông đông đông!
Cửa của căn phòng bỏ hoang.
Vào lúc này lại bị gõ…
Tiếng gõ cửa truyền tới rất đột ngột.
Giống như là một cây búa tạ, đột nhiên đập xuống, không cho người ta một chút thời gian nào để chuẩn bị.
Cơ thể luật sư An chợt chuyển một cái, ánh mắt ngưng lại một phen.
Canh Thần lại có vẻ rất thoải mái, chủ động đứng dậy đi tới cửa, rất tự nhiên mở cửa.
- Đồ ăn giao hàng của ngài.
Ở cửa là tiểu ca xách theo túi giao đồ ăn.
- Cám ơn.
Canh Thần nói tiếng cám ơn, đóng cửa lại rồi.
Cơ thể hiện tại anh ta đang dùng người mẫu bằng nhựa đã được chỉnh sửa xong, nhưng bởi vì khoác quần áo, nếu không nhìn kỹ mà nói, thật đúng là không thể nhìn ra tình huống ở bên trong, cũng đủ để lấy giả thay thế rồi.
- Anh còn đặt đồ ăn giao hàng à? - Luật sư An lộ ra vẻ rất giật mình.
Lão tử đang chạy nạn, anh lại còn đặt đồ ăn giao hàng…
- Dù sao cũng phải ăn chút gì đó, mặc dù bộ thân thể này của tôi là trẻ sơ sinh, nhưng lượng tiêu hao cũng không nhỏ.
- Chọn cái gì?
- KFC.
- Tôi vẫn tương đối thích McDonald's hơn.
- Vậy để tôi gọi thêm một phần?
- Được rồi, chúng ta vừa ăn vừa đi thôi, nhanh lên một chút.
Vừa dứt lời, luật sư An lập tức lấy một ly Coca từ trong túi ra, một tay thò vào túi quần lấy chìa khóa xe.
Ai biết được vừa cầm lấy thì Coca bỗng nhiên tràn ra.
Chất lỏng màu đen giống như có đặc tính sinh mệnh bắt đầu điên cuồng nhào lên trên người luật sư An, sau đó bắt đầu cắn xé, và nhai.
Cho dù là trùng ăn xác bên trong cổ mộ cũng không hung tàn như vậy.
- A! ! ! ! !
Luật sư An phát ra một tiếng hét thảm, thống khổ té xuống lăn lộn trên mặt đất.
Túi nilon đựng khoai tây chiên trong tay Canh Thần.
Vào lúc này tất cả đều hóa thành xúc tu kinh khủng, trực tiếp trói chặt anh ta lại, dầu mỡ mà khoai tây chiên tiết ra mang theo tính ăn mòn khủng khiếp, trong nháy mắt ăn mòn cơ thể người mẫu của anh ta đến mức giống như cái sàng.
Cũng ngay trong khoảnh khắc cả hai đều trúng chiêu này.
Hai bóng người màu đen bỗng nhiên xuyên qua từ bên dưới khe cửa, lần nữa ngưng tụ ra hình người.
- Chính là anh ta đã giết đám người A Dao sao? - Một vệt bóng đen nói.
Trong lời nói, mang theo chút khinh thường cùng với nghi ngờ.
- Có khả năng là do thời gian dài bị nhốt, đám người A Dao cũng lười biếng đi.
- Có lẽ vậy, phong tỏa bốn phía đi, đừng để cho linh hồn của bọn họ lén chạy được ra ngoài, đợi sau khi giải quyết triệt để bọn chúng xong, chúng ta còn phải đi tiếp tục tìm kẻ đào tẩu…
- Không đúng, căn nhà này có vấn đề!
- Ông!
Đột nhiên.
Vách tường bốn phía trong căn nhà bỏ hoang này lên xuất hiện một từng dòng từng dòng kinh phật.
Ngay sau đó.
Một sợi tơ màu vàng theo kinh phật chậm rãi lan tràn ra.
Trong khoảnh khắc “ngọn lửa hoang dã đốt cháy cả thảo nguyên”.
Nghiệp hỏa kinh khủng trực tiếp nổ tung!
- Ầm!

- A a a a, thật là đau a, a a a a!
- Ba!
Lá bùa ở trên trán bị luật sư An lấy xuống, luật sư An xoa xoa cánh tay của mình, sau khi đứng dậy, cơ thể vặn vẹo một trận, lộ ra vẻ rất không thích ứng.
Cộng thêm, giọng nói có chút khàn khàn.
Ở đối diện luật sư an, đứa trẻ sơ sinh đó cũng gỡ lá bùa trên trán xuống, biểu cảm có chút lạnh nhạt nhìn về phía luật sư An:
- Là đội chấp pháp.
Hiển nhiên, anh ta đang hỏi luật sư An, tại sao đội chấp pháp lại ra tay với mình.
- Ở trong mắt đám kẻ điên này, anh có phải thân ở doanh Tào tâm đang Hán hay không thì có khác nhau chỗ nào không?
Canh Thần khẽ cau mày, bởi vì anh ta cảm thấy luật sư An nói rất có đạo lý, nhưng có chút cưỡng từ đoạt lý.
- Tôi phải đi giải thích rõ ràng với bọn họ.
Cơ thể Canh Thần trôi nổi tới, anh ta có thể giữ thân thể trôi nổi đến khoảng chừng độ cao đầu người trưởng thành, cao hơn nữa mà nói, cũng có chút cố hết sức.
Thật ra thì.
Vị trí nghiệp hỏa nổ tung, chính là căn phòng ở trên đỉnh đầu của bọn họ.
Chẳng qua là, đặc tính của nghiệp hỏa đặc thù, sự hiện hữu của nó chẳng qua chỉ là “tịnh hóa”, mà không phải là thiêu đốt đơn thuần trên phương diện vật lý, cho nên mặc dù có âm thanh, cũng không tạo thành hư hại thật sự đối với nhà cửa và hoàn cảnh chung quanh.
Lúc trước.
“Luật sư An” cùng “Canh Thần” ở trong căn phòng trên lầu, chẳng qua chỉ là con rối được tạo ra, dùng để câu cá mà thôi.
- Ha, tôi nói này, mới vừa rồi tôi diễn có giống thật hay không, có phải là tình cảm rất mãnh liệt hay không?
Luật sư An vừa cùng Canh Thần lên lầu vừa hỏi.
Lúc trước hai người ở phía dưới, trên trán dán bùa, khống chế hành động và lời nói của con rối, nhưng trên thực tế, thật giống như biểu diễn theo kịch bản vậy.
Canh Thần không lên tiếng, hiển nhiên, tâm trạng của anh ta không quá tốt.
Anh ta thấy, đội chấp pháp hẳn là nên cùng phe với anh ta, mặc dù anh ta đã mất đi phần bổn nguyên của Hào Trư bên trong cơ thể, vẫn có thể thông qua những biện pháp khác liên lạc với đám người “bạn cũ” trước đó, sau đó sẽ gửi những tin tức này về cho âm ti, âm ti lại chuyển tiếp cho đội chấp pháp để cho bọn họ tiến hành truy bắt.
Cho nên, anh ta không muốn xảy ra xung đột trực diện với đội chấp pháp.
- Đừng đen mặt vậy chứ.
Luật sư An đi theo sau, ngược lại vẻ mặt lại có chút buông lỏng, thật ra thì, cảm giác lại giống vò đã mẻ lại còn sứt hơn, lão tử đã lâm vào hiểm cảnh rồi, làm sao thả đây, còn trơ cổ đợi bị giết à?
Có thể cắn được thêm một cái cũng là kiếm được lời!
Mở cửa phòng ra.
Không khí ở trong phòng hiếm khi tươi mới như vậy.
Thậm chí có thể dùng kiểu “thấm vào ruột gan” để hình dung.
Thậm chí, luật sư An còn cảm thấy được nếu như có thể mà nói, thử tập hợp rất nhiều nhân lực vật lực làm trận chiến nghiệp hỏa này lớn thêm một chút, nói không chừng có thể trực tiếp giải quyết vấn đề PM 2.5* của thành phố rồi. (*vấn đề bụi mịn, ô nhiễm không khí)
Bạn cần đăng nhập để bình luận