Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1358: Cự tuyệt đánh bạc và ma túy! (1)

- Aish, chuyện này cũng không còn cách nào khác, mỗi nhà có nỗi khó xử riêng nha, nói đến công việc, lúc trước tôi cũng đã từng có một công việc.
- Ồ? Công việc gì?
- Cũng coi là công chức đi, nhưng anh biết đấy, mấy lãnh đạo bên trên đặc biệt ngu đến bất ngờ, mỗi kẻ đều giống như kẻ ngốc cả.
- Sau đó, lão tử thực sự đã làm đến mức nhàm chán, lúc này mới từ chức xuống biển làm một mình đấy.
- Lăn lộn với đám ngu xuẩn kia, không có tiền đồ, chết thế nào cũng không biết được đâu.
- Ồ.
- Ồ cái gì chứ, cạn ly, uống rượu!
...
Uống được chừng mấy chai bia, trò chuyện cũng được một lúc rồi, những thời gian dài hơn, thật ra thì vẫn là luật sư An phụ trách lắng nghe người đàn ông trung niên có chút ngờ nghệch đang ngồi đối diện này nói chuyện thì đúng hơn.
Sau lần nữa uống một hơi cạn sạch.
Luật sư An đưa tay vỗ vỗ bả vai của người đàn ông trung niên.
Hỏi:
- Đúng rồi, tôi vẫn còn chưa hỏi tên của anh là gì?
- Được rồi, tôi nói trước.
- Đi không đổi tên ngồi không đổi họ.
- Tôi họ Canh, tên là Canh Thần.
- Tôi… - Người đàn ông trung niên do dự một chút, nói - Tôi họ Lệ.
- Được, tiểu Lệ tử nào.
- Đến, uống một ly nữa nào nào!
- … - Người đàn ông trung niên.
Luật sư An biết nhìn người, nhìn quần áo của đối phương có vẻ rất sạch sẽ, nhưng cảm giác phối đồ rất tệ, cũng không phải là quần áo quý giá gì, hơn nữa, trong lúc ngồi nướng than ở đây, nếu không phải là do luật sư An thêm vào, có vẻ cũng chỉ có mấy chai bia như vậy, lại nghĩ một hồi, anh ta nói trong nhà mình còn thường xuyên cúp điện gì đó, đoán chừng, hẳn là loại hình điều kiện gia đình không quá lý tưởng đi.
Nhưng không biết là có chuyện gì đang diễn ra.
Luật sư An lại rất vừa mắt với người này.
Phảng phất giống như ở trên người của người này có một loại khí chất có thể thu hút anh ta vậy.
Đương nhiên.
Tuyệt đối không phải là cái thể loại hấp dẫn kiểu gay kia.
Đối với mọi người trong tiệm sách mà nói, muốn gay mà nói, sao lại không đi tìm lão Hứa, tìm mấy thứ khô héo ở bên ngoài thì có gì vui chứ?
Không khỏi bị thu hút, không khỏi có cảm tình, không khỏi muốn làm anh em với anh ta!
- Anh ở nhà làm gì?
Luật sư An cầm lấy một cây xiên thịt vừa ăn vừa hỏi.
Người đàn ông trung niên suy nghĩ một chút, nói:
- Lo một đám…
- Ngành nuôi trồng, đúng không?
- Sao?
- Nuôi gà hay là nuôi vịt?
- Cũng không khác bao nhiêu…
- Cái này được nha, còn là canh tác hỗn hợp đấy; thổ hào nha, đến nào, cạn thêm ly nữa!
- Còn anh thì sao?
- Tôi à, sau khi đi du học về thì mở một văn phòng luật sư, sau đó lại tụ họp cùng bạn bè cùng nhau gây dựng sự nghiệp.
- Rất khổ cực sao?
- Đúng vậy, cực khổ lắm đấy, chạy khắp đông nam tây bắc, dạo này vẫn luôn chạy đi công tác khắp nơi, mệt muốn chết, nhưng một câu nói của ông chủ, không phải là anh vẫn phải bạt mạng chạy tới sao?
- Đầu năm nay, mấy ông chủ nha, đều là quỷ hút máu, bọn họ dựa vào cái gì mà kiếm được tiền chứ? Không phải là dựa vào việc chèn ép mồ hôi và máu của nhân viên như chúng ta sao?
- Ừm.
- Tiểu Lệ tử à.
- … - Người đàn ông trung niên.
- Anh kết hôn chưa?
- Vẫn còn chưa.
- Anh bao nhiêu tuổi rồi?
Người đàn ông trung niên lại bắt đầu suy tư, dường như, đã rất lâu không trả lời người khác về loại vấn đề bản thân bao nhiêu tuổi rồi.
Thì ra là công tử ngờ nghệch của nhà thổ hào nha.
Luật sư An đưa tay vỗ vỗ bả vai của người đàn ông trung niên một cái.
Nói:
- Chuyện này, cũng không gấp, duyên đến thì yêu thôi chứ sao.
- Ừm…
- Khi nào thì anh về nhà?
- Còn sớm.
Luật sư An có chút tiếc nuối mà lắc đầu một cái, nói:
- Đáng tiếc, sáng mai tôi còn có việc, nếu không còn có thể ở đây tìm anh đi chơi thêm tầm vài ngày nữa.
- Cũng không biết thế nào, tiểu Lệ tử à.
- Lần đầu tiên anh trai tôi đây nhìn thấy anh đã cảm thấy, anh đó, thật con mẹ nó vừa mắt!
- … - Người đàn ông trung niên.
Luật sư An nhìn đồng hồ, nói:
- Ông chủ, trả tiền.
Hai người đi trả tiền, một mình luật sư An đi thanh toán.
Ngay sau đó.
Luật sư An ôm chầm lấy bả vai của người đàn ông trung niên một phen.
Hai người dán với nhau như hai người anh em tốt.
Người đàn ông trung niên rõ ràng cau mày.
Hiển nhiên.
Không phải là anh ta chỉ chưa quen thuộc loại phương thức thân mật giữa người cũng phái như thế này.
Mà là đã sinh ra loại khoảng cách rất xa đối với loại tiếp xúc thân thể trong khoảng cách gần như thế này.
- Ngược lại buổi tối tôi cũng không ngủ được, như vậy đi, anh trai tôi đây dẫn anh đi tìm chút chuyện vui để chơi đùa, được không?
- Chuyện vui?
- Đúng vậy, chuyện vui, anh chưa từng thử qua?
- Thanh lâu?
- Người bên chỗ các anh đều văn nhã như vậy sao?
- Sao?
- Anh muốn làm một nửa hay làm trọn bộ?
- Nửa bộ, trọn bộ?
- Đây chính là tiếng lóng đấy, nửa bộ chính là khẩu giao, toàn bộ chính là làm hết, hiểu rồi chứ?
- Ồ…
- Cho nên, anh chọn đi.
Làm một lão tài xế chuyên nghiệp, đương nhiên là luật sư An có bản lĩnh tìm được con mồi ở các nơi trên khắp cả nước, đây là bản năng tiềm ẩn đã khắc sâu vào trong huyết mạch của các lão tài xế.
- Tôi…
- Ngại nói? Vậy được rồi, trước tiên tìm một chỗ náo nhiệt chút, đến lúc đó tự anh chọn đi.
Vừa nói.
Luật sư An đưa tay chặn một chiếc taxi.
Luật sư An vào xe ngồi trước, mở cửa ở chỗ ngồi phía sau xe ra, vẫy vẫy tay với đối phương:
- Đến đây, mẹ nó chứ, tôi mời khách, anh sợ cái gì chứ.
Lần đầu tiên gặp mặt.
Lần đầu tiên ăn cơm.
Nếu đã không hiểu sao lại vừa mắt đối phương.
Vậy thì phải kết giao bạn bè trước đã.
Tạm thời không thể cùng nhau vác súng, nhưng ngược lại, cùng nhau đi chơi gái gì đó thì không thành vấn đề.
Người đàn ông trung niên vẫn đứng nguyên ở nơi đó không hề động đậy.
- Có đi hay không vậy?
Tài xế xe taxi có chút bất mãn mà thúc giục.
- Đi chứ, sư phụ đợi chờ một chút nhé.
Luật sư An xuống xe.
Hành động trước một bước, cướp lấy hai thùng pin mà đối phương vẫn luôn mang theo bên mình, ba bước hai bước mà mang lên xe taxi.
Lúc này người đàn ông trung niên cũng không có biện pháp, chỉ có thể cùng theo một lúc lên xe.
- Đi đâu đây? - Tài xế xe taxi hỏi.
- KTV Vạn Li Hối.
- Được, ha ha.!
Tài xế xe taxi phát ra một tiếng cười kiểu đàn ông đều hiểu, chạy xe đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận