Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 921: Ánh mắt chăm chú đến từ pháp thú! (2)

Chẳng qua là.
Mới đi về phía trước không được mấy bước, hình ảnh bốn phía bỗng nhiên tiêu tán, thay vào đó, là một vách tường trắng tinh, lão Trương quay đầu lại, xoay người, nhìn thấy là gương mặt của một đám thanh niên mặc cảnh phục.
Bọn họ đứng đến nghiêm nghiêm thẳng thẳng, trên mặt còn chưa hoàn toàn mất đi sự ngây thơ, lúc này mỗi người đều mặt đầy nghiêm túc, bộ dáng thanh xuân, tinh thần phấn chấn bồng bột!
Một vị cảnh sát có thâm niên đi lên trên bục giảng trước mặt, ở trên vách tường sau lưng ông ta, treo quốc huy cùng quốc kỳ.
Cơ thể của vị cảnh sát có thâm niên hình như không quá ổn.
Nhưng lúc ông ta giơ nắm tay lên.
Khí chất cả người lại đột nhiên thay đổi.
- Tôi tuyên thệ!
Dưới bục.
Tất cả cảnh sát trẻ tuổi đồng thời nắm tay lên.
Đồng thanh:
- Tôi tuyên thệ!
Lão Trương tìm được chính mình, hàng đầu tiên vị trí đầu tiên ở bên tay trái.
Phản ứng đầu tiên là.
Ngạch.
Sao khi đó mình lại xấu như vậy chứ?
Lão Trương luôn cảm thấy dáng vẻ lúc còn trẻ của chính mình cũng không tệ lắm, anh cũng cảm thấy thời điểm vợ trước còn trẻ cũng là do coi trọng vẻ anh tuấn cường tráng của anh lúc đó đi.
Cũng không biết có phải do những ám thị tâm lý trong những năm gần đây khiến bản thân suy nghĩ lúc còn trẻ bản thân tuốt đẹp hơn hẳn hay không, chờ đến lần này gặp lại chính mình ở trong mơ.
Thật sự thất vọng nha…
Sau đó chính là.
Năm đó vợ trước bị mù rồi sao…
Chẳng qua là.
Có thể thấy được.
Khi đó mình rất kích động nha.
Là kích động thật sự.
Nắm tay siết chặt.
Mặt đỏ bừng lên.
Cánh tay còn đang khẽ run.
Đây là cảm giác sứ mệnh thúc đẩy đi, ngày hôm đó, bản thân đã hiểu rõ con đường và ý nghĩa thực sự trong cuộc sống tương lai của chính mình.
- Tôi tình nguyện trở thành cảnh sát nhân dân của nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa!
- Hiến thân cho sự nghiệp công an nhân dân cao quý, kiên quyết trung thành với Đảng, phục vụ nhân dân, chấp pháp công chính, kỷ luật nghiêm minh, quyết chí thề không thay đổi làm người xây dựng, người bảo vệ sự nghiệp xã hội chủ nghĩa mang bản sắc Trung Quốc!
- Vì bảo vệ sự ổn định tình hình chung của xã hội, xúc tiến xã hội công bằng chính nghĩa, bảo đảm nhân dân an cư lạc nghiệp mà cố gắng phấn đấu!
Tuyên thệ hùng dũng kết thúc.
Vị cảnh sát có thâm niên kia đứng ở phía trước dẫn đầu mọi người cùng nhau tuyên thệ trong mắt lộ ra nước mắt đục ngầu, sau khi ho khan liên tiếp, ông ta hít sâu một hơi, ánh mắt lại trở nên hữu lực một lần nữa.
Lão Trương nhớ lại vị cảnh sát thâm niên này là ai, anh hùng của đội cảnh sát Thông Thành lúc trước, chẳng qua vào lúc sự nghiệp đang ở vào thời kỳ phát triển tốt nhất, vì giải cứu con tin bị côn đồ dùng đao đâm trúng cơ thể, mặc dù thoát khỏi nguy hiểm tánh mạng, lại tạo thành một thương tổn cực lớn đối với một bộ phận bên trong cơ thể, dẫn đến trong những năm tháng tiếp theo ông ta chỉ có thể đi phụ trách công việc văn án, không cách nào lên tiền tuyến lần nữa.
Vốn dĩ là một người tiền đồ sáng lạn, chỉ còn lại ảm đạm.
- Người nhà tôi, con của tôi, vợ của tôi, bạn bè của tôi, thậm chí, còn có đồng nghiệp của tôi, hỏi tôi có hối hận hay không!
Giọng nói của vị cảnh sát có thâm niên mang theo một loại khàn khàn.
Chúng nhân viên cảnh sát ở bên dưới mặt đầy trang trọng.
- Nhưng tôi muốn nói cho các bạn biết là, tôi không quan tâm người khác nghĩ như thế nào, cũng không muốn để ý tới việc những người khác thấy thế nào.
Kể từ ngày tôi mặc bộ cảnh phục vào cho đến sau này, tôi chưa từng hối hận!
Cảnh sát thâm niên lại ho khan liên tục.
Ông móc khăn tay ra, lau lau khóe miệng của mình.
Lại đứng thật thẳng người.
Tiếp tục nói:
- Tôi hy vọng, các bạn có thể giống như tôi, nếu lựa chọn làm cảnh sát rồi, thì phải đúng với huy hiệu cảnh sát trên đầu các bạn, thì phải không phụ lòng bộ cảnh phục ở trên người các bạn đây!
- Các bạn là cảnh sát.
- Các bạn là cảnh sát nhân dân vinh quang!
- Ba ba ba ba!
Toàn bộ cảnh sát viên ở dưới bục đồng thời vỗ tay.
Lão Trương cũng vỗ tay theo bản năng, vị cảnh sát có thâm niên này, vài năm sau cũng bởi vì bệnh phổi trở nên nghiêm trọng mà qua đời.
Giấc mơ hôm nay, rất không bình thường, thật sự là chân thật đến đáng sợ.
Lão Trương suy nghĩ ở trong lòng.
Sau đó.
Hoàn cảnh bên người lại phát sinh biến hóa một lần nữa.
Lão Trương đứng ở trong phòng họp nhỏ.
Hai hàng cảnh sát đứng ở bên kia.
Trước mặt treo cờ Đảng, nghiêm túc uy nghiêm!
Lão Trương theo bản năng bắt đầu tìm chính mình, anh ấy tìm được, anh ấy đã bắt đầu để râu, bắt đầu trở nên dơ dáy, dùng lời nói lưu hành bây giờ mà nói, liền là từ tiểu thịt tươi thành công tiến hóa thành bánh quẩy chiên già rồi.
(bánh quẩy chiên già (lão du điều) – một hình thức nói về kiểu mẫu người, ý chỉ mẫu người kinh nghiệm phong phú, có vẻ ngoài không tử tế. cách ẩn dụ tương tự như từ “tiểu thịt tươi” – chỉ những người có bề ngoài đẹp trai, mang vẻ thư sinh, sáng lán)
Cũng không phải là tuổi tác tăng lên bao nhiêu, mà là sự biến chuyển trên tâm lý.
Giống như rất nhiều người trẻ tuổi bây giờ, thậm chí là học sinh trung học, trước khi ra cửa nếu không gội đầu, đã cảm thấy rất không tự tin.
Nhưng đám cáo già, đã sớm siêu thoát ra khỏi trần thế rồi, đối với dung nhan của bản thân gì đó, thật sự không cần thiết.
- Tôi tình nguyện gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc.
- Ủng hộ cương lĩnh của Đảng, tuân thủ chương trình của Đảng, thực hiện nghĩ vụ của Đảng viên, chấp hành quyết định của Đảng, tuân thủ nghiêm ngặt kỷ luật của Đảng, bảo vệ bí mật của Đảng, trung thành với Đảng, tích cực làm việc, phấn đấu suốt đời vì Chủ Nghĩa Cộng Sản, chuẩn bị vì nhân dân hy sinh tất cả bất cứ lúc nào.
- Không bao giờ phản bội Đảng!
Vào lúc đang tuyên thệ.
Lão Trương theo bản năng sống lưng thẳng tắp, đứng giống như bản thân của rất nhiều năm về trước vậy, nghiêm nghiêm thẳng thẳng, ánh mắt nhìn chằm chằm cờ Đảng, nhiệt huyết mà trung thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận