Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1263: Hảo đề nghị (1)

- Tại sao?
- Bởi vì tôi vẫn luôn rất hâm mộ năng lực sinh dục và sinh sản của con người, vốn dĩ là một loài rất dễ sinh rất dễ nuôi, bây giờ theo điều kiện y tế của bọn họ phát triển, tỷ lệ nuôi sống đủ để khiến cho các loài khác trong rừng rậm hâm mộ nha.
- Anh như vậy là đang nghĩ vì dân vì nước sao?
- Coi là vậy đi, mỗi lần nghĩ đến đây thì tôi lại lo lắng nha, lo lắng đến mức khiến cho tôi muốn trở về hút thêm mấy điếu thuốc.
- Nếu như gia gia biết anh...
- Không có chuyện gì, dựa theo cách nói của xã hội loài người, nếu như cô hút thuốc trước năm mười sáu tuổi, ba của cô sẽ đánh cô.
- Nhưng nếu như cô hút thuốc năm hai mươi sáu tuổi, ba của cô vào lúc hút thuốc sẽ cho cô một điếu.
- Ý của anh là anh đã trưởng thành?
- Hừ, ngược lại nơi này của chúng ta cũng không có thuốc tốt gì, những người kia, mệnh cách của bọn họ chẳng qua là một đường xuôi gió xuôi nước mà thôi, cô thật sự cho rằng bắt bọn họ làm lá cây thuốc lá sau đó khi hút sẽ có được hiệu quả gì sao?
- Thức ăn từ khi bắt được, phải trải qua một loạt quá trình, sau đó khi vào trong miệng chúng ta, và cuối cùng là bài tiết.
- Cô có biết trong đó có bao nhiêu năng lượng có thể được chúng ta hấp thu và bao nhiêu năng lượng bị lãng phí không?
- Nhưng anh thì đang lại đang hút thuốc, có ý nghĩa gì?
- Người dân cả phố đều đang hút thuốc, cô thử đi hỏi bọn họ một chút đi.
Cô gái liếc mắt nhìn vali hành lý bên cạnh một cái, nhíu mày một cái, nói:
- Lần này phái chúng ta tới đây, chính là vì anh ta?
- Anh ta thì khác, gia gia rất coi trọng anh ta, nếu không lúc trước cũng sẽ không đơn độc đi lấy tinh trùng của anh ta rồi để cho bảo tằm ấp trứng ra.
- Quả thật không giống, thứ khác chỉ là một ảo ảnh, giống như là một làn khói vậy, nhìn như tồn tại, nhưng thực tế, tất cả đều là hư ảo.
- Nhưng cái này.
- Lại có thể lớn lên.
- Cho nên mới nói, gia gia rất coi trọng anh ta, nếu không cũng sẽ một năm rưỡi trước, khi rời khỏi Thông Thành, cho anh ta đơn độc ngâm người ở trong bồn tắm mà ngay cả tôi và cô đều nhìn mà thèm.
- Bình thường chúng ta nịnh nọt gia gia cũng chỉ có thể được chia một hai khối gì đó, nhưng người này, nhưng là ngâm trong một bồn đầy ắp thứ ấy, ngâm một hai năm.
- Gia gia, làm vậy thật sự là xem anh ta như một người để nuôi đấy, không đúng, là muốn anh ta nuôi thành một con người.
- Cho nên anh ta bướng bỉnh rồi, ăn no rỗi việc rồi, tự mình lại có thể chạy ra khỏi phòng được, còn chạy đi ra bên ngoài lang thang.
- Cô đừng oán khí lớn như vậy, nhất là với gia gia.
Người đàn ông vừa nói duỗi ngón tay chỉ lên trời.
Tiếp tục nói:
- Hai chúng ta, có hai vị mà đời này không thể oán nhất và cũng không được quyền oán hận nhất.
- Một là thiên đạo ba ba ở trên đỉnh đầu.
- Bởi vì ngài ấy còn để cho chúng ta có thể tiếp tục ở nơi này vừa chém gió vừa nói chuyện ở trên đường đi dạo mà không cần lo lắng bị bỗng nhiên một tia sét đánh chết.
- Người còn lại chính là gia gia của chúng ta, nếu không, đoán chừng hiện tại hai chúng ta ngay cả xương cũng hóa thành tro rồi, hơn nữa khi chúng ta chết cũng không biết xây một ngôi mộ phần, sau này con cháu chúng ta muốn tìm một nơi để bái tế...
- A, đoán chừng con cháu tôi còn không biết cái gì là bái tế đi.
- Tôi chỉ là muốn trở về bên cạnh hồ, tiếp tục ngủ, mà không muốn vào bên trong thành phố, chỉ vì bắt thứ này.
- Được rồi, thật ra thì đây cũng tính là một tin tức tốt, có nghĩa là vị lá cây thuốc lá này đã bắt đầu thành thục, đã trổ mã đến mức độ có xung động nhất định, cách lúc trở thành lá cây thuốc lá thành phẩm đã không xa nữa.
- Rốt cuộc là anh ta có điểm gì khác biệt, mà gia gia lại coi trọng anh ta như vậy?
- Mệnh cách, tuy nói hiện tại thích nói chúng sinh bình đẳng, nhưng trên thực tế trong lòng chúng ta hiểu rõ nhất, mệnh của con người, là khác biệt, giống như mệnh của con người và mệnh của loài thú chúng ta vậy, sinh ra thì đã khác biệt.
- Ba năm trước, vào lần đầu tiên gia gia tới Thông Thành, khi nhìn thấy người này, lúc ấy gia gia lập tức muốn xem ngày sinh bát tự của anh ta rồi, xem tướng mặt, xem tên của anh ta, gia gia lập tức kết luận, mệnh cách của anh ta thuộc về du long mắc cạn.
- Giống như đế vương trong một vài vương triều thời cổ đại của con người, trước khi bùng nổ, đều không có tiếng tăm gì, nhưng bọn họ chỉ thiếu một bước ngoặt hoặc là thời điểm chưa tới, nhưng mệnh cách của bản thân bọn họ, đã sớm vượt ra khỏi khải niệm đại phú đại quý rồi.
- Gia gia lúc ấy, bởi vì có chuyện, phải rời đi, chẳng qua là, ngược lại anh ta đã nói với gia gia là anh ta đã đi đông lạnh tinh trùng, lúc đó mới qua một năm rưỡi, gia gia lại lần nữa đến Thông Thành sắp xếp tất cả mọi chuyện.
- A, tôi không cảm giác được có điểm gì khác biệt cả.
- Đừng nhìn bộ dạng hiện tại của anh ta.
- Ahhh, cũng không thể nói như vậy, lúc trước gia gia đã từng nói với tôi, người này, nhìn như nhu nhược hèn nhát, nhưng thật sự là nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài, có được mệnh cách Long đằng hổ diệu. (rồng cuốn hổ chồm, chỉ khí thế mạnh mẽ)
- Loại lá cây thuốc lá như thế này, chỉ cần nuôi tốt, trưởng thành, châm lửa.
- Chậc chậc.
- Không nói đến chuyện thật sự có thể đoạt khí vận của anh ta.
- Ít nhất có thể nếm được hương vị đó, bù đắp cho bản thân.
- Vậy tại sao anh không trực tiếp đi cướp...
Người đàn ông đưa tay ngăn lời nói của người phụ nữ lại.
Mắng:
- Cô cũng đã nói bình thường chúng tôi hay hút thuốc, đều chỉ hút vì phải ích lợi khi hút thôi, thứ nhất, cái loại phương pháp trực tiếp cướp đoạt khí vận như vậy, không phải là thứ mà chúng tôi có thể dính vào, đừng nói là tôi chờ, ngay cả gia gia cũng không làm được chuyện trực tiếp cướp đoạt khí vận của bản tôn như vậy.
- Thứ hai, tôi đi quanh co lòng vòng như vậy, hiệu quả cũng kém đi rất nhiều, nhưng ít còn hơn không có, Số Mệnh Chi Đạo, vốn dĩ đã cực kì phiêu miểu, ngay cả cấp độ như gia gia cũng chỉ có thể dòm ngó một, hai mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận