Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 623: Địa ngục học bổ túc báo tin!

Lúc này.
Một chiếc xe cảnh sát ngừng lại ở cửa phòng sách.
Lão Trương vội vã xông vào.
Trong tay của anh ta.
Cũng nắm một phong thơ.
- Ông chủ, mới vừa rồi có người gõ cửa, sau đó đưa cho tôi... ...
Châu Trạch quơ quơ phong thư trong tay với lão Trương.
- Đến lúc đó.
- Chúng ta cùng đi.
- Ừm, tốt.
Lão Trương gật đầu.
Dựa theo dự đoán của luật sư An lúc trước.
Lần này, trong số quỷ sai được vị phán quan kia chọn trúng.
Một nửa là do mọi người dùng đủ loại quan hệ nhét vào.
Một nửa còn lại thì là người có chút danh khí, bị coi thành đối tượng có tiềm lực phát triển, đáng giá bồi dưỡng.
Lão Trương là luật sư An dùng quan hệ của mình ở địa ngục nhét vào, Châu Trạch lại bị vị phán quan kia chọn trúng.
Tương đương với một học sinh được học bổng và một học sinh khác lại là tự túc.
- Luôn cảm thấy, làm như vậy hơi không trang trọng.
Châu Trạch cảm thấy cạn lời.
Phán quan học bổ túc.
Quỷ sai ưu tú và quỷ sai có bối cảnh cùng tham gia.
Kết quả lại chọn tập hợp ở một hộp đêm.
Hơn nữa.
Nhìn cái tên này.
Dường như hộp đêm bọn họ sắp tới cũng không phải hạng sang gì cho cam.
Nghe nói gần đây Thượng Hải nghiêm trị.
Rất nhiều hộp đêm đều đã bị đóng cửa.
Ngộ nhỡ quỷ sai đang tập hợp bên trong.
Đột nhiên một đống lớn cảnh sát đạp cửa vọt vào.
Chậc chậc.
Tràng cảnh kia.
Thật đúng là vừa chua xót lại thoải mái.
Thật.
Lũ lụt cuốn trôi miếu long vương.
- Đoán chừng cần phải dẫn tất cả mọi người cùng xuống địa ngục, nếu một mình xuống dưới, muốn thu từng người từ trên đường hoàng tuyền cũng tốn thời gian tương đối dài.
Luật sư An phân tích.
- Rất có thể vị trí huấn luyện sẽ là một nơi hẻo lánh ở địa ngục, cho nên cần mọi người tập hợp trước sau đó kéo linh hồn cùng đi, làm như vậy, cũng càng dễ dàng hơn, càng thỏa đáng hơn một chút.
- Hơn nữa, cũng có thể bảo đảm thân thể mọi người ở dương gian được bảo vệ.
Châu Trạch lại đặt phong thư lên bàn trà.
Gật đầu.
Dù sao thì đi là khẳng định phải đi, về phần quy cách thế nào cũng không quan trọng, coi như xuống địa ngục du ngoạn mấy ngày là được.
Đối với quỷ sai khác, khả năng được tuyển nhận vào cửu điện là một chuyện vinh hạnh lớn bằng trời, là chuyện tốt có thể một bước lên trời, nhưng trong tiệm sách còn có tỳ ấn của Bình Đẳng Vương đây.
Cho dù muốn ôm bắp đùi, vào tầng lớp cấp cao.
Cũng không thể chọn loại nha môn mới được xây dựng, ít người quan tâm này.
- Ừm, không sao, đến lúc đó anh xin nghỉ, theo tôi tới Thượng Hải là được.
Châu Trạch nói với lão Trương.
Ý là.
Anh có thể trở về bận rộn việc của anh rồi.
Lão Trương do dự một chút.
Không nhúc nhích.
Lúc này.
Hứa Thanh Lãng đi từ trên tầng xuống, hô lên:
- Ăn khuya thôi.
Lão Trương đứng bật dậy.
Cười nói:
- Ha ha.
- Thật trùng hợp.
... ...
- Mẹ đang ngủ sao?
Tiểu loli đứng ở cửa phòng ngủ hỏi.
- Ừm, đã ngủ, mẹ con không sao.
Vương Kha đứng dậy đi tới, cúi người nói với con gái mình:
- Con cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi.
Tiểu loli gật đầu.
Cô ấy biết trong lời của Vương Kha còn có ý khác.
Trở lại gian phòng của mình.
Giấy dán tường màu hồng.
Giường công chúa.
Tiểu loli nằm trên giường.
Cô ấy thật sự bội phục người phụ nữ mà bản thân mình mới vừa gọi là “mẹ” kia.
Trong phòng sách, ngay cả luật sư An cũng có thể ôm tượng sáp ngủ suốt một buổi trưa.
Nhưng người phụ nữ kia lại có thể phát hiện được người vừa tiến vào không phải chồng và con gái của mình.
Bạn nói tinh thần của cô ấy có vấn đề.
Nhưng có đôi khi.
Cô ấy có thể thấy rõ ràng hơn bất cứ người nào.
Nhắm mắt lại.
Chuẩn bị nghỉ ngơi.
Trước cứ để con gái của bọn họ ở bên cạnh bọn họ thêm một thời gian ngắn nữa.
Tiểu loli không định nuốt lời.
Đúng lúc này.
Một cái bóng trắng xuất hiện bên bệ cửa sổ.
Lại đẩy màn cửa sổ bằng lụa mỏng của mình lên.
Đi đến.
Là một con hồ ly trắng.
Tiểu loli mở mắt ra, ngồi dậy.
Hồ ly trắng dựng đứng thân thể.
Hóa thành dáng dấp một người phụ nữ.
- Tôi đến xem.
Lúc trước.
Hồ ly trắng từng phụ thân vào trên người vợ Vương Kha, chăm sóc cô ấy một thời gian ngắn.
- Cô không cần tới, chuyện của cô đã kết thúc. - Tiểu loli nói.
- Nhưng tôi vẫn muốn đến.
Hồ ly trắng nói.
Tiểu loli cười như không cười mà nhìn cô ấy, cảnh cáo nói: - Đừng si tâm vọng tưởng.
- Tôi chẳng bao giờ si tâm vọng tưởng.
- Tùy cô vậy.
- Cảm ơn.
Tiểu loli lại nằm xuống.
Nhưng hồ ly trắng còn không rời khỏi.
Mà là muốn nói lại thôi.
Tiểu loli mở miệng nói:
- Còn có việc?
- Có.
- Nói đi.
- Hôm nay, tôi nhìn thấy người đưa tin đi ra từ trong địa ngục, trên đường tôi tới đây đã đụng phải người đó, người đó đi về phía phòng sách.
Tiểu loli chợt hé miệng.
Trong nháy mắt đầu lưỡi vươn ra.
Trói chặt hồ ly trắng.
Lạnh lùng nói:
- Cô đang giám thị chúng tôi?
"Mẹ" của mình vừa bị kinh sợ.
Cô ấy đã lập tức tới.
Phải biết rằng.
Gần đây cô ấy không ở Thông Thành.
Ngay cả người đưa tin tới từ địa ngục cũng bị cô ấy bắt gặp.
Sao vận khí của cô ấy có thể tốt như vậy được?
- Tôi chỉ muốn giúp cô.
Hồ ly trắng mở miệng nói.
- Còn chưa làm mẹ kế của tôi đâu, đã muốn lấy lòng đối xử tốt với con gái của anh ta?
Trên mặt tiểu loli lộ ra vẻ trào phúng.
- Bạn tôi nhiều, rất nhiều rất nhiều... ...
Quan hệ của thanh lâu quả thật rất rộng.
Phàm là người có thể mở thanh lâu trong thành phố, đương nhiên sau lưng có mối quan hệ tương đối cứng rắn, quan hệ không cứng, cơ bản không cách nào thoát được các cuộc càn quét tệ nạn.
Trước đây hồ ly trắng là tồn tại ngay cả quỷ sai cô ấy cũng không đặt vào mắt.
Đủ để có thể thấy được quan hệ của cô ấy, Âm Dương ăn sạch.
Chỉ là một đoạn thời gian trước cô ấy gặp chuyện, tình trạng quá mức thê thảm, lúc này mới khiến người ta cảm thấy cô ấy "nhỏ đến đáng thương".
- Sau đó thì sao?
Đầu lưỡi của tiểu loli càng ngày càng thắt chặt.
- Tôi biết, gần đây, có một đại nhân vật ở địa ngục muốn mở lớp học bổ túc, sẽ chọn một nhóm quỷ sai đi, phòng đọc sách các người hẳn cũng khá nổi danh, tên luật sư kia nhất định sẽ có thể móc ra danh ngạch.
- Vậy khẳng định là ông chủ.
- Không, có hai người đưa tin tới.
Ánh mắt tiểu loli ngưng lại.
Lập tức xuống giường.
Đi tới bên cạnh hồ ly trắng.
Trầm giọng nói:
- Cô muốn ly gián quan hệ giữa chúng tôi?
Từng được xem là người phụ nữ mạnh mẽ trên thương trường.
Cái chiến trận gì mà cô ấy chưa từng thấy?
Có quỷ kế gì mà cô ấy chưa từng thể nghiệm?
Nếu dễ dàng bị vài lời nói châm ngòi chia rẽ mà nổi giận, cô ấy đã không phải Lâm Khả.
- Cô nói đùa, tôi không ngốc, không thể nào làm ra chuyện như vậy.
Hồ ly trắng lắc đầu.
- Cũng không phải tôi đang giám thị bọn họ, mà là theo khí tức của Hoàng a ca và của Bát cô nãi càng ngày càng cường thịnh, gần đây, thật ra Thông Thành có không ít tiểu yêu đến chơi, chuẩn bị tiếp đón tổ tông của bọn nó trở về.
- Sở dĩ các người không phát hiện, là vì những tiểu yêu kia đều không có thành tựu, không khiến người ta chú tâm mà thôi.
- Tôi cũng nhờ đám bọn chúng mới biết tình huống.
- Tiểu yêu?
- Yên tâm, chỉ là một đám ngu ngốc muốn lấy lòng tổ tông, bọn chúng không dám to gan càn rỡ, nếu trong rừng già đông bắc còn có Đại Tiên Nhi ra ngoài, tôi sẽ báo tin trước cho các người.
- Vậy hôm nay cô tới đây.
- Rốt cuộc là có ý gì?
- Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô, trước đây, cô cũng đã từng bò lên giường anh ta.
- Hiện tại.
- Nếu như cô tiếp tục lựa chọn ngủ say.
- Quan hệ tốt đẹp đã tạo ra trước đó, có thể càng ngày càng xa cách.
- Nói khó nghe một chút.
- Muốn ăn cũng không kịp.
- Cô cảm thấy cô nói ra những lời như vậy thích hợp sao?
- Còn có.
- Câu chuyện hồ yêu thích thư sinh đúng là rất tốt đẹp, nhưng đều không có được kết cục hay ho gì.
- Ông chủ từng nói, người làm bạn anh ta, cơ bản đều hỏng bét.
- Cô nhìn bạn nối khố của anh ta một chút đi.
- Sau đó lại nhìn bạn bè của anh ta một chút.
- Lại nhìn con gái của anh ta một chút.
- Rồi nhìn bà xã của anh ta.
- Cuối cùng.
- Lại nhìn chính cô xem?
Bạn cần đăng nhập để bình luận