Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1036: Chiêu này của anh là học từ ai! (1)

Nửa gương mặt tràn đầy oán niệm mà nhìn chằm chằm Châu Trạch.
Tiếp tục quát ầm lên:
- Bây giờ anh nhìn cho kĩ đi, bây giờ anh đã phát hiện rồi đi!
- Có phải là anh vẫn còn đang rất lấy làm kiêu ngạo hay không, cô ta chờ ở bên cạnh anh, anh giúp cho cô ta tiến hóa?
- Không để cho cô ta tiếp tục làm một cương thi thông thường.
- Khiến cho tốc độ tiến bộ của cô ta nhanh hơn nhiều so với cương thi khác tu luyện cực khổ?
- Nhưng chân tướng thì sao?
- Anh cho rằng.
- Mọi chuyện có thể tốt đẹp như trong tưởng tượng của anh hay sao?
- Cô ta tiến hóa, quả thật là cấp độ sinh mệnh của cô ta cũng tăng cao.
- Nhưng nguyên nhân phát sinh của tất cả những chuyện này.
- Cũng không phải là những năm tháng tốt đẹp mà anh đã cho vừa qua.
- Mà là.
- Ngay từ đầu.
- Những thay đổi của cô ta đều là có mục địch!
- Chính là bày ra.
- Để nhường chỗ cho người khác!
- Anh ta không nói cho anh biết hay sao, không có nói cho anh biết quan hệ của mình và vị kia?
- Thần thoại từ Thượng cổ, anh chưa từng nghe nói tới hay sao?
- Ha ha ha ha ha ha ha ha...!
- Sao anh lại không biết suy nghĩ một chút đi chứ.
- Sao anh lại không suy nghĩ thêm một chút chứ.
- Cô ấy sắp trở về rồi.
- Anh ta cần chuẩn bị nhà cho xong trước.
- Mà anh.
- Con chó anh đây.
- Anh thì có tư cách gì để mà phản đối đây.
- Anh thì có lý do gì để phản đối chứ.
- Anh chẳng qua chỉ là một con chó.
- Anh không có quyền đi can thiệp vào chuyện nhà của chủ nhân.
- Bây giờ.
- Rốt cuộc anh cũng tự nhận rõ bản thân rồi sao?
- Những ảo tưởng buồn cười kia của anh.
- Có phải rốt cuộc cũng đã tan vỡ rồi không?
Đôi mắt Châu Trạch hoàn toàn đỏ đậm.
Phù văn trên nửa người trên cũng hiện ra.
Anh ép buộc bản thân đứng lên.
Đón lấy sóng khí khủng khiếp mà tiến về phía trước.
Rốt cuộc anh cũng đã tới trước mặt luật sư An.
Anh xé rách cản trở của sóng khí.
Móng tay của anh quét tới!
Luật sư An lại rất bình tĩnh mà kết ấn.
Tất cả mọi chuyện.
Dường như trở nên cực kì chậm rãi.
Phảng phất như tất cả mọi nguy hiểm trước mắt đều đã được báo trước, cũng chỉ là mưa phùn gió xuân, không đáng nhắc tới.
Ấn rơi xuống.
Một vết cắt màu đỏ xuất hiện ở vị trí ngực Châu Trạch.
Đây là một cây đao.
Một cây đao do sát khí ngưng tụ mà thành.
Nhưng khác với những cây đao khác chính là, những cây đao khác là đi từ bên ngoài vào, sau đó lại đi ra, mà cây đao này, thế nhưng lại là ngưng tụ ở bên trong, sau đó, rút ra!
Ấn vừ mới kết thành.
Thứ điều động sử dụng, lại là sát khí bên trong cơ thể Châu Trạch!
Dùng đồ của mình, đánh chính mình, loại thủ pháp này, chưa bao giờ nghe!
- Phốc!
Trong nháy mắt phù văn trên người mất đi sự sáng bóng, tựa như Châu Trạch đã bị mất đi phần lớn sức lực vậy.
“Phốc” một tiếng.
Té quỵ trên đất.
Ngón tay của luật sư An thuận thế định giơ lên.
Đến lúc đó.
Cây đao ở vị trí ngực của Châu Trạch kia, sẽ theo sát đó mà hoàn thành một đợt thu hoạch hoàn mỹ.
Nhưng anh ta do dự một chút.
Cũng không làm như thế.
Chẳng qua là lòng bàn tay nhẹ nhàng nắm chặt, ngay sau đó mười ngón tay mở ra.
- Loảng xoảng!
Châu Trạch giơ hai cánh tay lên.
Vị trí hai chân.
Tổng cộng xuất hiện bốn thanh đao.
Lại trực tiếp xuyên thủng cơ thể, đóng ở trên đất.
Mười ngón tay của luật sư An từ từ nâng lên.
Lại từ từ ép xuống.
Mặt đất ở tế đàn cũng vì vậy mà lún xuống.
Giống như một nhân viên kỹ thuật đang siết chặt một con ốc vít, siết đến... chết!
- Ha ha ha ha, không có chuyện gì, đừng không cam lòng, đừng không cam lòng, thực sự đừng nên không phục!
- Anh biết hiện tại anh đang đối mặt với ai không?
- Nếu như thua trong tay người khác.
- Anh có thể không phục.
- Anh có thể không cam lòng.
- Nhưng bại bởi cô ấy.
- Thực sự.
- Không có gì phải xấu hổ!
- Sự tồn tại của cô ấy.
- Cũng không kém vị bên trong cơ thể anh bao nhiêu đâu, thậm chí, bàn về xuất thân mà nói, còn tôn quý hơn vị bên trong cơ thể anh kia đấy!
- Anh là một con cương thi.
- Anh dùng lực lượng của cương thi để đối phó với cô ấy.
- Anh nói xem anh có buồn cười không chứ!
- Trên cái thế giới này.
- Kẻ dám nói hiểu biết về chuyện biến đổi cương thi hơn cô ấy, từ thời kỳ Thượng cổ cho đến hiện tại, coi là người đã chết đi, cũng tuyệt đối không vượt qua ba người!
- Bại ở trên tay cô ấy, anh cũng không cần oan uổng, cũng không cần kêu oan.
- Đây là của vận mệnh của anh!
- Xem đi.
- Cô bé kia.
- Nữ cương thi đáng yêu đó.
- Cô ta sắp bị đoạt xá thành công rồi.
- Cô ta là người vận chuyển cho người chí cao vô thượng.
- Nhưng bản thân cô ta.
- Sau đó sẽ tan biến!
- Đây chính là kết quả của việc làm chó.
- Đây chính là nơi tụ họp của chó!
- Anh nói tại sao năm đó tôi lại phản kháng, chính là vì tôi đã nhìn thấu tất cả những chuyện này, tôi không có lựa chọn, tôi không có lựa chọn nào khác!
- Anh ta đã từng nói.
- Anh ta nói thiên phú của tôi khiến anh ta cảm thấy tươi đẹp.
- Anh ta đã từng nói.
- Anh ta nói tốc độ tiến bộ của tôi vượt qua bất kì một con chó giữ cửa nào trong quá khứ!
- Thậm chí anh ta còn nói.
- Sau này anh ta sẽ tìm cơ hội cho tôi.
- Để cho tôi tách ra độc lập.
- Anh ta nói phải cho tôi một sinh mệnh mới!
- Ha ha ha ha ha ha!
- Anh có tin không.
- Tôi không tin!
- Anh xem thử đi.
- Anh cũng tin tưởng quá đi.
- Anh cũng ảo tưởng quá đi.
- Bây giờ thế nào?
- Bây giờ sao rồi!
- Rất tốt.
- Thực sự rất tốt.
- Mặc dù như vậy có chút quá chẳng ra gì, bố cục cũng quá nhỏ, nhưng nói lời thật lòng, vào lúc trước khi chết, có thể nhìn thấy thêm một con chó đồng loại với mình, trái tim tổn thương sắp nát đến tuyệt vọng.
- Ào ào ào...
- Thoải mái nha.
- Sung sướng nha.
- Nhàn nhã nha.
- Ha ha ha ha...
Tiếng ồn ào bên tai.
Châu Trạch không thèm quan tâm tới.
Nhưng không có thể phủ nhận là.
Có vài thứ.
Cũng không phải là thực sự hoàn toàn không nghe lọt tai.
Điểm quan trọng nhất là ở chỗ.
Lần này.
Thế nhưng khác với quá khứ là.
Lúc trước gặp phải loại đối thủ cấp bậc này.
Thiết hàm hàm sẽ tự mình chủ động yêu cầu xuất thủ.
Đè đối phương xuống đất đánh một trận xong, sau đó có thể ăn thì ăn, có thể nuốt liền nuốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận