Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1252: Hãm hại (3)

Đương nhiên, đây chỉ là anh đang suy nghĩ một chút mà thôi, lấy tính cách chính trực của lão Trương, anh ấy sẽ không cố ý làm như vậy.
- Là như thế này, gần đây có mấy chỗ trong nội thành đã xuất hiện tình huống trộm đồ lót, đặc biệt là trộm đồ lót của phái nữ, gây án rất nhiều lần, dẫn tới sự khủng hoảng rất lớn.
Ông chủ Châu giơ tay lên, nói:
- Tôi nói này, chuyện này cũng thuộc phạm vi quản lý của đội cảnh sát hình sự các người sao?
Dạo này trật tự trị an của Thông Thành đã tốt đến mức độ này rồi sao, đại đội cảnh sát hình sự không còn vụ án nào để bận rộn nữa sao?
- Vấn đề không đơn giản như vậy, tình huống lần này cũng không đơn thuần là lúc không có ai ở nhà bị ăn trộm đồ lót đang phơi nắng, mà là ở trong phòng vệ sinh của một ít tòa nhà đang làm việc hoặc là trong lúc chủ nhân có ở nhà, bị dùng thuốc mê làm cho hôn mê bất tỉnh, mặc dù không có tiến hành cưỡng dâm, nhưng trên người rõ ràng có máu tụ, ngoài ra, đồ lót ở trên người của người bị hại cũng bị mang đi.
Châu Trạch biết, tính chất của chuyện này đã khác hẳn, nếu như chỉ đơn thuần là biến thái hoặc là cái loại mấy tên nào đó có sở thích đặc thù thích đi trộm đồ lót mà thôi, tuy kinh tởm, nhưng hẳn là chỉ cần giao cho đồn cảnh sát quản lý mới đúng.
Chẳng qua là, loại này đã dính đến ham mê X, mặc dù trên cơ bản không tính là đã làm gì, nhưng bản chất đã được xác định, đã tạo thành xâm hại cực kì nghiêm trọng đối với an toàn sinh mệnh và tài sản của người bị hại.
- Hơn nữa, vào tối hôm qua, vừa mới có một ca sĩ, đến Thông Thành tham gia một buổi biểu diễn thương mại, ở trong khách sạn, dưới tình huống có vệ sĩ bảo vệ, cũng bị...
Châu Trạch gật đầu một cái.
Theo bản năng ngẩng đầu lên.
Nhìn quét qua bốn phía.
Loại chuyện kiểu này.
Ông chủ Châu theo thói quen gửi một cấp dưới ra ngoài hỗ trợ giải quyết một chuyến thì xong rồi.
Nhưng nhìn tới nhìn lui.
Lão đạo.
Không đáng tin cậy…
Bạn để cho ông ta đi theo làm hướng dẫn viên du lịch còn tạm được, để cho ông ta đi tìm người bắt người, độ khó quá cao rồi.
Lão Hứa?
Tại sao tự anh lại có loại cảm giác nếu như phái lão Hứa đi có thể lão Hứa sẽ bị xâm phạm vậy.
Dù vậy, hiện tại cậu ta đúng thật là người thích hợp nhất để phái ra ngoài, cho dù đối phương không phải là quỷ hay yêu gì đó, chẳng qua chỉ là người thân thủ nhanh nhẹn, vốn dĩ, lấy sức mạnh hải thần của lão Hứa, muốn bắt một người, vẫn có thể nhẹ nhàng thoải mái.
Chẳng qua là.
Dường như là đã dự cảm được ông chủ Châu chuẩn bị đẩy nồi.
Hứa Thanh Lãng lại trực tiếp mang theo mặt nạ dưỡng da đi lên trên lầu.
Đi đến rất kiên quyết.
Đi đến rất tự nhiên.
Trước kia mọi người đều là hàng xóm, bây giờ lại ăn thức ăn chung trong một nồi lâu như vậy rồi, có ai còn không biết ai hay sao?
Cuối cùng.
Châu Trạch đưa ánh mắt rơi trên người Bạch Hồ - người đang nằm ở trong góc bên kia, trên người Bạch Hồ toát ra bạch quang nhàn nhạt, lúc có người ngoài ở đây nó sẽ sáng lên, như vậy người ngoài sẽ không thấy được cô ta.
Nghe nói dạo này lão đạo vẫn luôn tìm Bạch Hồ học hỏi kinh nghiệm, muốn cô ta dạy chiêu này cho tiểu Hầu Tử, như vậy sau này, lúc lão đạo có mang tiểu Hầu Tử ra ngoài cũng không cần lo lắng sẽ bị tố cáo thành người buôn lậu động vật cần đang cần được bảo hộ của quốc giá nữa rồi.
Chẳng qua là.
Để cho nữ cảnh sát hình sự này đưa một con hồ ly đi điều tra vụ án.
Làm sao nói ra được chứ?
Lúc này.
Điện thoại di động của Châu Trạch đổ chuông.
Trên điện thoại hiện người gọi tới là lão Trương.
Châu Trạch cúp điện thoại.
Sau đó điện thoại lại vang lên.
Châu Trạch lại cúp điện thoại.
Chờ lần reo chuông thứ ba.
Ông chủ Châu dứt khoát kéo số điện thoại của lão Trương vào danh sách đen luôn.
- Châu tiên sinh, tính chất của chuyện lần này thực sự nghiêm trọng, đã tạo thành khủng hoảng cực lớn đối với xã hội, cho nên, nếu như ngài có năng lực, hy vọng ngài có thể giúp đỡ chúng tôi một chuyến.
Châu Trạch hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra, đứng lên, nói:
- Được, tôi cùng cô đến xem hiện trường một chuyến.
- Cám ơn ngài, Châu tiên sinh, ngồi xe của tôi đi.
Nữ cảnh sát hình sự đi trước khởi động xe.
Châu Trạch thì đi đổi một bộ quần áo thoải mái khác, không gọi Oanh Oanh cùng đi với mình, mà là thuận tay đi tới trong góc, xách theo Bạch Hồ vẫn luôn nằm đó bày ra tư thế đã siêu thoát ra khỏi trần thế kia, đặt ở trên cổ mình, một cái đuôi quấn qua, Bạch Hồ hiểu ý, có chút bất đắc dĩ rúc đầu mình vào trong tóc của anh.
Chờ Ông chủ Châu ngồi vào sau xe, nữ cảnh sát hình sự có chút ngoài ý muốn mà nói:
- Châu tiên sinh, hôm nay, trời nóng đấy.
- Mới xem tin tức, không khí lạnh lại sắp tới rồi, phía bên Đông Bắc còn có tuyết rơi đấy.
- Được rồi, bây giờ chúng ta tới tiểu khu bên bờ biển, có một cư dân nữ độc thân ở đó đã gặp bất hạnh, đồng thời, đây là trường hợp duy nhất phát hiện có tinh dịch của người gây án lưu lại ở hiện trường gây án, trước đó đều chưa từng có.
- Không đến chỗ của nữ ca sĩ kia sao?
- Cô ấy đã rời khỏi Thông Thành rồi, đã sắp xếp công việc tiếp theo rồi.
- Nội tâm thế nhưng rất mạnh mẽ.
Nữ cảnh sát hình sự lái xe, mới vừa lên cao tốc không bao lâu, điện thoại di động của cô ấy đã vang lên, sau khi nghe điện thoại, nữ cảnh sát hình sự lập tức mở còi xe cảnh sát lên, sau đó trực tiếp quay đầu đi ngược lại, lại đi ngược về hướng mới vừa lên cao tốc.
- Châu tiên sinh, vừa nhận được báo án, một giờ trước, trong căn hộ ở Thủy Thành, một nữ nạn nhân ba mươi tuổi vừa mới bị xâm phạm, thủ pháp giống nhau, quá trình giống nhau.
- Ừ, cô lái chậm một chút, đừng nóng, đừng nóng.
- Rất khẩn cấp.
- Không phải vậy, lái xe vẫn phải ổn định một chút.
Ông chủ Châu nói vậy là thật sự có ý tốt, phải biết nếu xảy ra tai nạn xe cộ mà nói, ngược lại thì anh không chết được, thế nhưng vị nữ cảnh sát hình sự đang lái xe này thì khó nói rồi.
- Sau khi người bị hại báo án xong, lập tức nhảy lầu tự sát.
- Cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận