Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1567: Ngoài ý muốn (2)

Đứa bé trai cực kì tức giận.
Tổ tông đã lên tiếng, lão Trương không dám không nghe, vẫn là cầm điện thoại lên, gọi lại.
- Alo, lão Trương à, có phải vừa rồi bên chỗ anh xảy ra chuyện gì hay không, sao tôi lại nghe thấy anh đang nói cái gì mà…
- Cục trưởng Triệu, là như thế này, tôi cảm thấy chuyện phái đồng chí Trương Phong đi chấp hành nhiệm vụ nằm vùng còn cần chờ thương lượng lại, tôi thân là cấp trên trực tiếp của Trương Phong, tôi cho là Trương Phong không có năng lực chấp hành được nhiệm vụ nằm vùng.
- Chuyện này sao, bất kể nói thế nào, tu dưỡng chính trị của đồng chí Trương Phong vẫn là rất vững chắc.
Đạo lý giống như việc vào một vài đơn vị phải làm thẩm tra chính trị của gia đình vậy, bởi vì nguyên nhân lão Trương hy sinh, bối cảnh chính trị cùng với tín ngưỡng của Trương Phong tuyệt đối vẫn rất vững chắc.
Thật ra thì, yếu tố nằm vùng có hai thứ, một là năng lực, thật ra, trên cơ bản thì chuyện cũng có thể kiểm tra được, năng lực có chênh lệch thì nhất định sẽ có, nhưng chắc chắn phải có phải một mức tiêu chuẩn.
Dù sao cũng xuất thân là cảnh sát hình sự, khẳng định là tư chất mọi mặt phải tốt hơn rất nhiều so với những tay sai ở của đám lão đạo.
Mà thứ còn lại, chính là tín ngưỡng.
Đây là một xã hội chỉ say mê tiền và danh vọng, một xã hội mà tập thể mọi người đều mê mang, thậm chí có thể nói là một xã hội mà tín ngưỡng vặn vẹo cũng không quá đáng.
Rất nhiều thủ lĩnh của tập đoàn ma túy hoặc là tập đoàn phi pháp đều rất thích nói một câu như thế này:
Anh làm cảnh sát một tháng được mấy ngàn đồng thì có ý nghĩa gì chứ, trực tiếp đi theo tôi lăn lộn…
Cho nên, con số những người nằm vùng phản bội thực sự không phải số ít, mà một khi những người nằm vùng phản bội, thường sẽ mang đến tổn thất vô cùng lớn đối với bố trí của cảnh sát.
Lão Trương có thể nghe hiểu được ý của Cục trưởng Triệu, do dự một chút, nhưng vẫn nói:
- Tôi cho là không thích hợp, đồng chí Trương Yến Phong chỉ có một đứa con trai là cậu ấy, chúng tôi không thể...
- Chuyện này, tôi cũng biết, trong tổ chức cũng đã cân nhắc qua, trên thực tế, ngay từ đầu tổ chức không cân nhắc đến Trương Phong, nguyên nhân cũng chính bởi vì những lời anh nói này.
- Lão Trương đi rồi, những người làm trưởng bối như chúng ta đây, chăm sóc đám nhỏ một chút, đây là chuyện nên làm.
- Nhưng đây là do chính đồng chí Trương Phong chủ động yêu cầu đi.
- Anh đấy anh đấy.
- Anh đã trách lầm tôi rồi.
- Chính bản thân đồng chí Trương Phong mãnh liệt yêu cầu đi chấp hành nhiệm vụ nằm vùng lần này, quầy rầy đòi hỏi, viết bao nhiêu lá đơn xin, đến cuối cùng, tổ chức mới...
Điện thoại di động của lão Trương đang mở loa ngoài.
Nghe đến đó.
Anh ấy đột nhiên cảm thấy buồn phiền trong lòng, không biết nên nói gì nữa.
Trong lòng, ngoại trừ khổ sở ra, càng nhiều hơn, là một loại kiêu ngạo.
Đứa bé trai ngồi ở vị trí phó lái thì lại ra sức đập vào ghế ngồi của mình một cái.
Cắn răng nghiến lợi nói:
- Làm bậy mà!
- Như thế này đi, vấn đề cụ thể, chờ anh trở về cục rồi chúng ta mới nghiên cứu kỹ lưỡng đi.
- Được... vâng... Cục trưởng Triệu.
Điện thoại vừa cúp.
Đứa bé trai hít sâu một hơi.
Nói thẳng:
- Thằng nhóc con cánh cứng cáp rồi nhỉ, tối nay lão tử phải đi đánh gãy chân nó!
Đây là biện pháp trực tiếp nhất cũng là biện pháp hữu hiệu nhất.
Trừ phi ngay từ đầu trong cục vốn đã yêu cầu Trương Phong đi nằm vụ ở trong Cái bang…
Đúng lúc này.
Điện thoại di động của lão Trương lại vang lên.
Anh ấy lại nhấn mở loa ngoài.
Nói:
- Sao vậy?
- Đội trưởng, xảy ra chuyện rồi, Trương Phong bị xe của lưu manh tông!

Lão Trương cùng đứa bé trai lái xe chạy tới tiệm thuốc ở cách vách tiệm sách, xe dừng lại, không quan tâm đến việc tắt máy, hai người lập tức vội vã xuống xe.
Gấp gáp như vậy.
Biết là do nghe tin đứa trẻ ở nhà bị xe tông.
Nếu không biết.
Còn tưởng là con sắp ra đời đấy.
Hai người vừa xông vào tiệm thuốc, thì đã bị lão đạo đang ngồi trên xe lăn ngăn cản lại, lão đạo ngồi ở trên đó, thật sự có một loại khí thế của kiểu một người đứng chắn vạn người khó vào.
Nói:
- Ông chủ đang ở bên trong rồi, đợi cho ông chủ ra ngoài đi.
- Tình huống có nghiêm trọng không?
Đứa bé trai thè lưỡi thở hổn hển, đồng thời trong lòng còn đã bắt đầu tính toán chuẩn bị dụng cụ chứa đựng linh hồn rồi.
Ngày mai Địa Ngục Chi Môn mới có thể mở ra lần nữa, cho nên ông ta phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất.
Bất kể như thế nào, ông ta cũng không thể nhìn độc đinh cuối cùng của nhà họ Trương này thực sự hồn phi phách tán được.
- Vẫn ổn chứ? Tình hình, chuyện đó…
Lão Trương đã khẩn trương đến độ lời nói có chút không mạch lạc rồi.
Lão đạo cười một tiếng, nói:
- Ông chủ nói, bị thương không nhẹ, nhưng không nguy hiểm đến tánh mạng, yên tâm đi.
- Phù…
- Phù…
Hai người một lớn một nhỏ đồng loạt thở phào nhẹ nhõm một hơi.
- Thằng cháu khốn nạn, châm trà, miệng tôi khô.
Đứa bé trai tìm một cái ghế ngồi xuống ở ngay bên cạnh lão đạo.
Lão Trương nghe lời đi châm trà đưa tới.
Ngoan ngoãn nghe lời giống như một đứa cháu nội vây.
Hai mươi phút sau, ông chủ Châu đi ra khỏi phòng phẫu thuật.
Trên trán, có mồ hôi hột.
Thật ra thì, phần lớn ngành nghề ở trên thế giới này, đều chú trọng chuyện quen tay hay việc, cũng chú ý đến chi tiết làm quen lại sau một thời gian không làm việc, mấy năm nay ông chủ Châu cũng không lên bàn mổ được bao nhiêu, bạn nói y thuật của anh hiện tại có tốt hơn những bác sĩ ngoại khoa khác hay không, đúng thật là không nói được, nhưng trên phương diện ánh mắt và năng lực đặc thù, đúng là những bác sĩ thông thường không thể nào sánh được.
Đứa trẻ của nhân viên trong tiệm sách nhà mình, lại trùng hợp đụng trúng anh, ông chủ Châu không tự mình vào phòng phẫu thuật thì cũng có chút xấu hổ, trận lười lần này, đúng thật là không thể lười được.
Nếu là những bác sĩ khác, đoán chừng Trương lão đầu cùng lão Trương đã sớm tiến tới hỏi thăm tình hình rồi, nhưng dù sao ông chủ cũng là ông chủ.
Trương lão đầu lấy cái ghế của bản thân ra cho Châu Trạch ngồi trước.
Lão Trương thì đang chạy đi rót ly trà.
Châu Trạch cũng không vòng vo, trực tiếp nói:
- Có khả năng đầu sẽ bị chấn động nhẹ, chuyện này thì cần ở lại viện quan sát thêm một thời gian, về chân thì tôi đã cố gắng hết sức, nhưng sau khi khôi phục có thể sẽ có chút khập khiễng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận