Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 915: Phát hiện ra lục địa mới (2)

Luật sư An cùng lão đạo cũng đi ra, sau khi để cho ông chủ công ty vay trực tuyến đó đi ra ngoài, bố trí bên trong của cái công ty này liền bị phủ một lớp bụi thật dày, nước ở bên trong máy lọc nước lại là màu đen!
Trong lòng lão đạo vui mừng một trận vì lúc trước bản thân đã kiên quyết không muốn uống nước.
Sau khi ra ngoài, thấy một màn này của Trương Yến Phong, lão đạo hơi kinh ngạc nói:
- Lão Trương đây là bị người ám rồi?
Luật sư An chỉ lè lưỡi liếm môi một cái, có chút buồn cười nói:
- Đây chính là năng lực của lão Trương?
Rất hiển nhiên.
Ông chủ vay trực tuyến – người trước đó còn muốn đánh muốn giết muốn báo thù muốn trả thù - đang muốn phát tiết.
Mặc dù bây giờ tâm tình vẫn kích động như cũ, nhưng hoàn toàn biến trở về thành một “người” trong trạng thái suy nghĩ rồi.
- Bần đạo không biết đây có phải là năng lực quỷ sai đặc thù của lão Trương hay không, nhưng có một điểm bần có thể xác định, đợi lát nữa chắc chắn tay lão Trương sẽ rất đau.
Kêu khóc phát tiết hồi lâu.
Lão Trương ngẩng đầu lên.
Trong đôi mắt lộ ra không cam lòng, tức giận, tâm tình rối bời vân vân.
Nhưng cuối cùng đều từ từ đè ép xuống.
Ánh mắt không thể nói là rõ ràng, nhưng ít ra không tràn đầy lệ khí như trước đó nữa.
Trong khoảnh khắc.
Một đoàn khói màu xanh bốc lên từ phía sau lão Trương.
Một đám rồi lại một đám.
Đến sau cùng.
Cơ thể lão Trương lảo đảo một chút.
Lắc lư.
Quỳ rạp trên mặt đất.
Miệng há to bắt đầu thở hổn hển.
Ngay sau đó.
- Tê….. tay của tôi….. thật là đau….
Theo sự tan biến của bản thân vong hồn ông chủ của bên vay trực tuyến, liên tiếp ba vụ án gọi là “Vụ án học sinh tự sát” rốt cuộc cũng hạ màn.
Về vấn đề cảnh sát dương gian cùng các đơn vị rốt cuộc sẽ tiếp tục giải quyết chuyện này như thế nào, chuyện tiếp theo học sinh toàn trường sẽ nghênh đón cái gọi là điều tra nghiên cứu tư vấn tâm lý hay không, đều không phải vấn đề Châu Trạch cần quan tâm nữa.
Mọi người ngồi xe, trở lại tiệm sách, thật ra thì, khoảng cách thật sự không xa, cũng chỉ hai con đường.
Lão Trương không tiếp tục đi quản chuyện phía bên trường học nữa, thật ra thì vốn dĩ anh ấy cũng không cần đi, dù sao ở bên ngoài vẫn nhận định đây là sự kiện tự sát, cũng không cần đội trưởng hình cảnh như anh lại cố gắng hết sức đi xem náo nhiệt làm gì, cộng thêm bây giờ thân thể của anh có chút không ổn.
Yêu cầu một ly trà cẩu kỷ từ chỗ của lão đạo, co rúc ở phía sau quầy bar, uống một hớp trà nóng, thân thể run run một chút, giống như là bị cảm nặng.
Nhưng lão Trương thật đúng là có không ổn cũng rất vui vẻ.
Có một loại vui sướng như bản thân đã phát hiện ra lục địa mới.
Lão đạo đi lên xem Hầu Tử rồi, luật sư An thì không kịp chờ đợi đi xem thằng bé trai.
Mọi người mỗi người đều có riêng mình chuyện.
Châu Trạch vọt vào nhà vệ sinh đi tắm.
Sau khi ra ngoài thay một bộ quần áo sạch mà Oanh Oanh đưa tới.
Sau đó liền theo thói quen nằm xuống vị trí ghế sô pha.
Ngày tháng yên tĩnh, ngày tháng yên tĩnh.
Tin tức TCTV trong TV vẫn còn đang thông báo thông tin về tình huống tiến triển của bệnh viện từ liệu (magnetotherapy: từ trường trị liệu), viện trưởng cùng mười tám cái tên nòng cốt đã chính thức bị bắt giam, điều tra sau này cũng bắt đầu tiền hành hừng hực khí thế ở đây, thậm chí Nhân Dân Nhật Báo còn phát biểu văn chương, nói phải sâu đào ô dù vân vân.
Người sáng suốt đều biết.
Lấy nhà bệnh viện từ liệu này làm đại biểu, toàn bộ hệ thống XX liên quan, đã đóng băng.
Lúc nhìn thấy tin tức, Châu Trạch không khỏi nghĩ đến sư phụ của Hứa Thanh Lãng.
Che mắt bạn, che mắt tôi.
Không nhìn thấy, không nhìn thấy.
Bài hát này, giống như vẫn còn đang vang vọng bên tai, nhưng kỳ thật nếu thực sự như lão đầu đó nói, vào lúc tất cả mọi người đều bịt mắt giả mù tập thể, tội ác liền sẽ có được đất đai màu mỡ để sinh sôi nảy nở một cách tự nhiên đến đương nhiên, nhưng vào lúc ánh mặt trời chiếu tới, tất cả mọi thứ, lại tan thành mây khói.
Chẳng qua là “ánh mặt trời” ở nơi giống như ở nhân gian này, thường thường sẽ xuất hiện đoạn thời gian ngày mưa dầm khí dài.
Ông chủ vay trực tuyến cũng đã tan biến, quá trình báo thù của anh ta cũng bị vội vã cắt đứt, giết ba con nợ, vẫn là lấy học sinh làm chủ thể.
Đúng sai tạm không nói đến, ít nhất bởi vì là liên quan đến anh ta, dường như lão Trương đã khai phát ra được “thiên phú” của mình, mặc dù cái thiên phú này lại rất gân gà.
Phải biết.
Bạn làm quỷ sai, thu quỷ đi xuống là có điểm công trạng, cho dù là ông chủ Châu, ban đầu vào lúc làm “thực tập” cũng như quỷ sai chính thức, cũng đều tâm niệm một chút giống như một con sóc cất giữ quả thông vậy, không ngừng góp nhặt tích lũy điểm, cần cần cù cù.
Nhưng chỉ cần quỷ ám thân thể của bạn là có thể tự mình tan tành mây khói thì coi là chuyện gì xảy ra?
Cũng may Châu Trạch cũng biết, mục tiêu của lão Trương chẳng qua chỉ là làm một cảnh sát tốt, anh không có quá nhiều động lực để leo lên trong hệ thống Âm Ti, cũng không sao.
- Ông chủ, cà phê.
Oanh Oanh đưa tới một ly cà phê.
Châu Trạch kéo khẩu trang xuống.
Da thịt chưa hoàn toàn mọc ra, nhưng rõ ràng so với việc lộ ra một mảng lớn xương trắng nhưu trước kia thì khá hơn một chút, lúc uống cà phê, nếu cẩn thận một chút mà nói, ngược lại có thể sẽ không thấm ra bên ngoài.
Từ từ uống, từ từ uống, nhìn lại đám người bởi vì khí trời giá rét mà mặc áo khoác phao cổ lông bước đi với tốc độ cực nhanh ở bên ngoài.
Mùi vị cuộc sống.
Đều được khơi ra vào lúc này.
Tiếp theo, đặt ở trước mặt còn có hai chuyện cần phải làm, một chuyện là thông qua hạt châu kia làm manh mối, tìm ra được bản chất của lão đầu, sau đó dập tắt từ nguồn.
Một chuyện khác chính là đến vieenjc điều dưỡng ở núi Thanh Thành dưỡng bệnh một chuyến, để Thiết hàm hàm đi đòi món nợ nửa khuôn mặt kia.
Thân thể Châu Trạch lùi ra sau rồi dựa vào, vỗ tay phát ra tiếng.
- Vèo!
Hoa Hồ Điêu phóng tới trên bàn trà trong nháy mắt, bàn tay của Châu Trạch đặt ở phía trên, vuốt ve.
Bạn cần đăng nhập để bình luận