Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 720: Tiến hành tổng thể triệt để! (1)

Lần thứ hai hỏi cùng một vấn đề.
Luật sư An hơi do dự.
Không đáp lại mình vừa đi đâu.
Mà nhỏ giọng nói:
- Làm chút đồ, nhưng còn đang nghĩ xem, có phải làm như vậy không.
Ánh mắt Châu Trạch mở to chút, đứng dậy từ trên mặt đất, phủi cỏ vụn dính trên người:
- Anh đã làm rồi, phải đi nhìn xem chứ sao.
Luật sư An gật gật đầu, kêu Oanh Oanh và Hứa Thanh Lãng đi cùng, đi tới chỗ sâu đất trũng trước mặt, không cách rất xa, chỉ bảy tám chục thước.
Ở trong này.
Dựng bốn “Bù nhìn”.
Làm thật thô ráp, chạc cây làm khung, lá cây nhét vào.
Nhưng mà trên người hai bù nhìn bọc lấy quân phục của quân xâm lược khi kháng chiến còn hai con bọc lấy quân phục trong nước, đều cố ý làm cũ đi.
- Đều do trước đó bố trí xong mang tới, trước kia tôi có một vị khách, quan hệ không tệ, đặc biệt làm buôn bán trang phục ở điện ảnh và truyền hình, quần áo quân xâm lược và quân Bát lộ này, chỗ của anh ta có rất nhiều, tôi đòi vài bộ mang theo.
Châu Trạch chỉ chỉ bốn “Bù nhìn” trước mặt, có phần không hiểu hỏi:
- Đây là định xúc cảnh sinh tình sao?
Cho dù định xúc cảnh sinh tình.
Cũng không cần đơn sơ như vậy chứ?
Lái máy bay còn phải kết hợp với sách khiêu dâm hoặc phim con heo mà.
- Ông chủ, tôi nghĩ như vậy, thật ra, không riêng gì anh, hay là tôi, hoặc là những người khác, đứng ở vị trí này, muốn toàn tâm toàn ý tương đối đơn thuần hoàn thành chuyện này đều rất khó.
- Thay vào không đi vào, không cách nào đồng cảm, cho dù thức tỉnh bọn họ cũng vô dụng, nhưng chúng ta cũng không phải tấm lòng son đơn thuần này, không ôm ấp tình cảm cao tăng đắc đạo trách trời thương dân, cắt thịt cho chim ưng ăn.
- Cho nên, chúng ta cứ dứt khoát bỏ hết tất cả hồn nhiên xuống.
- Tiến hành tổng thể đến cùng.
Châu Trạch nhìn luật sư An:
- Nói tiếp.
Luật sư An lấy ra một cái bình nhỏ từ trong túi áo, bên trong là chất lỏng màu đen.
- Trước khi đến đã lấy từ chỗ lão đạo, nói là mò được từ trên người Câu Tân kia, tôi đã xem xét rồi, thứ này, thích hợp nhất dùng trước khi mời quỷ nhập vào người, có thể áp chế bản hồn, sáng tạo ra một điều kiện “Thỉnh thần” vô cùng tốt.
- Ông chủ uống thứ này trước đi, lại cầm này...
Luật sư An lấy ra lá bùa, Châu Trạch biết lá bùa này, là Hứa Thanh Lãng vẽ lá bùa thỉnh thần, trước kia lão đạo đã dùng nó thỉnh anh hùng kháng Nhật lên người ở trên đỉnh Tương Quân sơn.
- Dán nó lên đi, dẫn một quân hồn lên thân thể anh.
Luật sư An chỉ bù nhìn trước mặt.
- Tôi lại lấy phương pháp ảo thuật, xây dựng một ảo cảnh rất thật cho anh, chỉ cần bản thân ông chủ không nghĩ tới chủ động phản kháng phá bỏ ảo cảnh, chắc có xác suất rất lớn khiến anh bắt đầu hoảng hốt, bản thân rốt cuộc là Châu Trạch hay là vị quân hồn kia.
- Cứ như vậy, ông chủ có thể thay vào đó, sau đó, khiến mấy vạn quân hồn núi Dã Nhân này đáp lại.
- Biện pháp thì tốt.
Châu Trạch trầm ngâm một chút, tiếp tục nói:
- Tôi ngược lại không lo lắng cho bản thân tôi, tôi lo lắng chính là anh.
Từ chỗ lão đạo lấy được chất lỏng màu đen, lại trước đó chuẩn bị xong quần áo này chế tạo thành bù nhìn, thậm chí kể cả “Bùa thỉnh thần” của Hứa Thanh Lãng cũng đã chuẩn bị xong từ trước.
Đây đủ để thấy được.
Luật sư An sắp xếp chuyện lần này.
Rốt cuộc đầy đủ cỡ nào!
Biện pháp này, quả thật rất tổng thể, đến gần gian dối vô hạn.
Có phần giống như nhỏ tinh dầu vào trong mắt sau đó lên trên sân khấu phát biểu cảm tưởng khi giành được giải thưởng, nghẹn ngào rơi lệ.
Cũng may hiện giờ tên ngu ngốc cứng đầu đang rơi vào trong ngủ say.
Bằng không nếu tên ngu ngốc cứng đầu ở đây.
Luật sư An muốn lấy phương thức này tiến vào tư duy của mình.
Khả năng tên ngu ngốc cứng đầu ở sâu trong linh hồn Châu Trạch trực tiếp giơ một đầu ngón tay.
Nhẹ nhàng bắn ra.
Lập tức.
Luật sư An.
Xong!
Tuy rằng hiện giờ anh ta không ở đây, nhưng trong cơ thể mình lại thêm một ngọn thái sơn, cũng không phải nhân vật dễ đối phó, đám chó lấy Lý Tú Thành làm đại biểu đều trực tiếp bị trấn áp đến sít sao.
- Anh không sợ sao?
- Sợ cái gì?
- Tuy rằng Doanh Câu ngủ say, nhưng trong linh hồn tôi nhiều thêm một ngọn thái sơn, tôi sợ anh biến khéo thành vụng, chờ sau khi tôi tỉnh lại mở mắt ra, phát hiện anh đã trực tiếp biến thành ông già ngốc nghếch.
“... ...” Luật sư An.
Hít sâu một hơi.
Luật sư An cười cười.
Nói:
- Tôi sẽ cẩn thận.
Ý ở ngoài lời là.
Anh không sợ, cũng nguyện đánh cuộc một lần.
Liên tưởng đến lời nói đêm đó luật sư An đã nói với mình, đối với thuộc hạ, khi nên lợi dụng thì lợi dụng, khi nên ép khô thì ép khô.
Luật sư An quả thật đang dùng hành động của mình chứng minh lời mình nói.
Châu Trạch cũng không có tâm tư học Lưu Bị làm ra tiết mục ném con với Triệu Vân.
Như đang hỏi luật sư An lại như đang hỏi bản thân:
- Mang những quân hồn này về nhà, là chuyện tốt hả?
- Đại công đức!
Luật sư An lớn tiếng trả lời.
Châu Trạch không nói gì nữa, nhận lấy bình nhỏ từ trong tay luật sư An, mở nắp, uống luôn vào miệng.
Oanh Oanh ở bên cạnh hơi bận tâm, nhưng thấy Châu Trạch đã quyết định, cô cũng không nói cái gì.
Cho dù Châu Trạch muốn làm gì, cô đều sẽ chỉ định giúp anh làm xong như thế nào.
Trong mắt trái của Hứa Thanh Lãng lại một lần nữa xuất hiện ánh sáng xanh lục, quét mắt bốn phía.
Lần này luật sư An cố ý mang Hứa Thanh Lãng đến, khẳng định không phải chỉ vì mang theo một đầu bếp.
Nơi rừng sâu núi thẳm này, nấu mì ăn liền và canh rau dưa ai lại không biết?
Uống xong mấy thứ kia.
Châu Trạch cũng cảm thấy bước chân mình hơi phù phiếm.
Lập tức.
Khoanh chân ngồi xuống luôn.
Mờ mịt, bối rối bắt đầu đánh úp lại, bản năng, ý thức của anh đang phản kháng, nhưng Châu Trạch lập tức thu liễm tâm thần, không tự động đi phản kích.
Luật sư An đợi một lúc, thấy thuốc bên chỗ Châu Trạch đã phát huy tác dụng không sai biệt lắm, kêu Hứa Thanh Lãng:
- Giám sát chặt chẽ chút, đừng để thứ gì lung tung tiến gần đến đây!
Hứa Thanh Lãng khẽ gật đầu.
- Vậy, bắt đầu đi!
Luật sư An dán bùa thỉnh thần lên gáy Châu Trạch, ngay sau đó đi đến trước mặt Châu Trạch, mặt đối mặt khoanh chân ngồi xuống, cách rất gần.
Oanh Oanh ở bên cạnh rất khẩn trương nhìn xem, nhưng cô rõ ràng, hiện giờ không đến lượt cho cô ra tay, cô tạm thời không giúp đỡ được gì cả.
Bốn phía.
Gió bắt đầu thổi.
Lá cây không động.
Nước nơi đất trũng cũng không động.
Nhưng âm phong này.
Đã xuất hiện.
Hứa Thanh Lãng càng không ngừng nhìn khắp bốn phía.
Một bóng dáng đen sì đang tới gần nơi này.
Luật sư An chậm rãi nhắm mắt lại, hỏi:
- Có thể không?
- Không.
Hứa Thanh Lãng đáp lại.
“Bụp!”
Luật sư An giơ tay, một quạt tay đánh qua, bóng đen kia trực tiếp dập nát
Lần này muốn thỉnh quân hồn lên người ông chủ.
Nếu như bị thứ gì đó lộn xộn thừa dịp trống rỗng mà vào, khiến ông chủ phạm sai lầm, đoán chừng luật sư An sẽ tự sắp xếp cầm cái chổi quét từ núi Dã Nhân về thẳng Thông Thành đi.
Cho nên tự nhiên mang theo mười hai phần cẩn thận.
Không bao lâu, lại một bóng dáng đen sì sát tới.
- Có thể không?
- Không!
“Bụp!”
Liên tiếp diệt sát bảy.
Luật sư An đã hơi sốt ruột.
Chẳng lẽ thật sự không gặp được quân hồn năm đó sao?
Cuối cùng.
Khi lại cảm ứng được một bóng đen đến gần.
Luật sư An hỏi:
- Có thể không?
- Có thể!
Luật sư An lập tức mở mắt ra, ánh mắt nheo lại, hai tay làm ấn, quát khẽ:
- Hồn quay về đây!
Bóng đen kia lập tức vào trong cơ thể Châu Trạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận