Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 786: Không thành vấn đề!

- Nói chuyện như cậu rất tổn thương đó.
Luật sư An mím môi, như đang nói với mình, lại như nói với bé trai:
- Cuộc sống, luôn cần một chút lừa gạt có ý tốt.
- Chúng ta đều thật kiên cường!
- Tôi biết tôi thật kiên cường!
Luật sư An lên giọng, sau đó giống như động đến miệng vết thương, lại càng không ngừng hít vào một hơi khí lạnh.
Nhìn mình mất đi một cánh tay trái.
Luật sư An khẽ nhíu mày, nhưng mà dù sao cũng là người từng gặp sóng gió cảnh đời, nếu người bình thường đột nhiên mất đi một cánh tay, không chừng sẽ khóc trời than đất cỡ nào, nhưng trong lòng luật sư an lại chỉ cảm thấy không được thuận tiện.
Đây vốn không phải là túi da của mình.
Bạn nói rốt cuộc có bao nhiêu quý trọng có bao nhiêu quý giá có bao nhiêu tình cảm.
Đó cũng là giả.
Giống như bạn thuê phòng và bạn mua nhà, đây vốn chính là hai loại thái độ đối đãi hoàn toàn khác nhau.
- Phía dưới kia, chính là thứ trong vách tường màu xanh ấy, cậu nhìn ra được là thứ gì không?
Luật sư An hỏi bé trai.
Bé trai lắc đầu:
- Tôi không biết.
Khi đứng cạnh vách tường màu xanh kia, tất cả tâm thần của cậu vốn đều dùng để chống cự lực hấp dẫn kia, nào còn có tâm tư khác đi nghiên cứu cái gì.
- Nhưng mà tôi rất hiếu kỳ chính là, anh cứ kêu mang ông chủ đến đây, đến lúc đó lỡ như xảy ra vấn đề gì?
- Vấn đề nhất định sẽ có.
Luật sư An nói tiếp:
- Không có gì bất ngờ xảy ra, lúc trước chắc Mộc Thừa Ân cũng tìm được tảng đá màu xanh ở trong này, nhưng ông ta không dám chuyển những tảng đá này ra, hiển nhiên đã trải qua một phen thăm dò, cho rằng bên trong có nguy hiểm và huyền cơ gì khác.
- Nhưng cho dù làm chuyện gì, chỉ cần muốn đạt được ưu việt và ích lợi tuyệt đối, sẽ nắm chặt nơi đó đi?
- Một khi con người khát đến không chịu nổi, cho dù một lọ rượu độc đặt trước mặt bạn, bạn cũng phải uống vào.
Ý ở ngoài lời.
Chính là ông chủ đã thành như vậy.
Sát bút kia có thể tiếp tục kiên trì bao lâu vẫn là ẩn số.
Đã không có tình huống xấu nữa.
Bé trai gật gật đầu.
Cậu và luật sư An ở cùng nhau, a không, là khi ngủ chung, cơ bản đều là luật sư An nói tương đối nhiều, còn cậu nghe tương đối nhiều.
Rất nhiều năm tới nay, thật ra cậu luôn trải qua cuộc sống ngăn cách với bên ngoài, ban đầu ở trong hang động của mình, đã gặp phải biến cố thuộc hạ phản bội ý đồ cắn nuốt bản thân, đủ để thấy được ở phương diện khác cậu thật sự yếu kém.
Cho nên, thỉnh thoảng nghe nhân sinh quan phúc hắc học của luật sư An, coi như bổ sung cho bản thân.
Phía trước, xuất hiện đèn pin chiếu sáng, chắc không phải mấy người ông chủ đến đây, tính toán đâu ra đấy, bên chỗ ông chủ kể cả bản thân đã bị cacbon hóa cũng chỉ bốn người, nhưng số lượng đèn pin trước mặt lại không dưới mười cái.
- Đánh ngất xỉu toàn bộ, ném sang bên, lại đi gần đó xem có người khác không, đều đánh ngất xỉu đi bỏ đó, trước khi ông chủ đến đây, chỗ này không cho phép bất cứ kẻ nào phá hư và ảnh hưởng đến.
Bé trai nghe vậy, đứng lên, đi thẳng về trước.
Rất nhanh
Phía trước phát ra từng trận kêu rên, đại khái năm phút sau, bé trai đi về, im lặng ngồi xuống bên cạnh luật sư An.
- Đều giải quyết? Không đánh gãy tay chân chứ?
- Đánh ngất xỉu.
- Nha.
Hai người tiếp tục trầm mặc.
- Cậu lại gần thêm chút, thừa dịp mấy người ông chủ chưa tới, tôi chợp mắt một lúc.
Bé trai ngồi sát vào bên cạnh luật sư An.
Luật sư An cũng dịch sang bên người bé trai.
Bé trai cầm lấy đầu luật sư An, đặt lên chân mình.
Luật sư An rất hài lòng, giống như đau đớn do cụt tay cũng không còn khó chịu như trước, thở phào một hơi, cảm thấy mỹ mãn nhắm mắt lại.
Bé trai cúi đầu, nhìn luật sư An gối lên chân mình.
Luật sư An chợp mắt một lúc.
Nói:
- Nhìn cái gì?
- Khi một người già hoàn thành tâm nguyện chuẩn bị qua đời, chắc có vẻ mặt như anh.
“... ...” Luật sư An.
- Tôi sẽ không chết, ông đây còn chưa lăn lộn ra đâu.
Luật sư An cường điệu nói.
- Ừm.
- Yên tâm, tôi chỉ ngủ một lúc, thời gian này cậu không ở đây, tôi lại không tiện đi phòng ông chủ ngủ ké, luôn không nghỉ ngơi, quá mệt mỏi.
- Phương diện kia của tôi rất bình thường, không thích shota.
Bé trai thở dài, sửa lại:
- Chắc là hoàng hôn đi.
Luận về tuổi.
Luật sư An một đời người một đời quỷ.
Còn thật sự không nhiều tuổi bằng bé trai này đâu.
Luật sư An không tiếp tục cãi cọ nữa.
Anh ngủ thật.
Hơn một giờ sau.
Phía trước xuất hiện âm thanh ô tô.
Rồi sau đó là tiếng khóa cửa chính bị đánh mở ra.
Chiếc xe kia chạy vào đây.
Bé trai không động, chỉ giơ tay vỗ nhè nhẹ mặt người trong lòng, nói:
- Ông chủ đến đây.
Luật sư An mở mắt ra, theo bản năng định vươn vai, nhưng lại lập tức dùng cánh tay còn lại của mình kéo lấy chỗ băng bó vết thương, khiến máu tươi thấm ra, nhuộm dần một mảng lớn.
Thất tha thất thểu đứng lên.
Vừa vặn Hứa Thanh Lãng và Oanh Oanh cũng đỡ ông chủ đến đây.
Thân hình luật sư An run lên.
Giả bộ suy yếu té xuống.
Bé trai đứng ở bên cạnh.
Không nhúc nhích.
“... ...” Luật sư An.
“Phịch phịch!”
Tình huống.
Hơi xấu hổ.
Bé trai đỡ luật sư An té xuống lên, luật sư An hơi âm trầm liếc nhìn cậu ta, bé trai lại vẫn cười cười.
- Tảng đá này, ở ngay phía dưới, có rất nhiều rất nhiều... ...
Luật sư An nói sơ tình huống bên dưới, sau đó chỉ vào Oanh Oanh, nói:
- Oanh Oanh, cô ở trên này canh giữ cửa vào.
Oanh Oanh khẽ nhíu mày, hiển nhiên rất không hài lòng với sắp xếp như vậy, nhưng cô tự nhiên rõ ràng luật sự An sắp xếp như vậy khẳng định có dụng ý của anh, cho nên không nói gì.
- Lão Hứa, cậu và cậu ta...
Luật sư An chỉ bé trai:
- Hai người đưa ông chủ xuống dưới đi, sau đó thằng nhóc này canh giữ cửa vào phía dưới, không cho ai vào.
Bé trai nghe vậy, gật gật đầu.
Luật sư An lại nghiêng đầu, nhìn về phía cô bé ngăm đen đứng phía sau mọi người, chỉ vào cô ta, nói:
- Cô cũng đi theo xuống hầu hạ, lần này nếu như ông chủ không thể tỉnh lại hoặc có chuyển biến tốt đẹp, cô cũng không sống được mấy ngày, một lần này, nếu như cô có thể ra lực, tôi thay cô làm chủ, kêu ông chủ triệt để giải độc trên người cô, trả lại tự do cho cô.
Cô bé ngăm đen nghe vậy.
Trên khuôn mặt vốn bình thản cuối cùng lộ ra một chút kích động.
- Được rồi, cứ như vậy đi.
Luật sư An lại gần ông chủ, phát hiện cây bút máy cắm trên ngực ông chủ dường như đã lồi ra ngoài không ít.
Vậy có ý nghĩa cho dù là Sát bút này dường như cũng không thể kiên trì được bao lâu nữa.
Bé trai và Hứa Thanh Lãng đỡ lấy thân mình ông chủ, bởi vì hiện giờ thân mình này tương đối giòn, tự nhiên không có khả năng ôm công chúa giống như ôm luật sư An nhảy thẳng xuống như lúc trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận