Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1245: Chuyển phát nhanh của ngài đã được ký nhận (1)

Trên cái bàn ở bên tay trái, đặt hạt hướng dương và long nhãn, ở trên bàn trà ở bên tay phải là nước trà.
Trên mặt lão Hứa đang đắp mặt nạ.
Không nhúc nhích.
Giống như là đang hấp thụ tinh hoa của nhật nguyệt vậy.
Cô gái da đen một cái thùng gỗ đẩy mở cửa của tiệm sách đi vào, dạo này cô ấy đang bận rộn chuyện mở rộng vườn rau xanh, nói bận rộn thì cũng đúng, dù sao cũng có rất nhiều chuyện, cô ấy còn dự định xây cho mình một cái nhà tranh ở bên đó, phải là cái chủng loại có điểm nhấn đấy.
Nói không bận thì cũng không tới mức đó, mấy công việc như cạy toàn bộ gạch lát nền ra sau đó cải tạo lại mặt đất, bao gồm cả chuyện gieo giống, phục vụ, và vân vân… sau đó, người đàn ông của cô ấy hoàn toàn có thể tự mình giải quyết toàn bộ.
Deadpool hiện tại, đã bị cô gái da đen nuôi thành một cái máy gieo hạt hình người siêu cấp rồi.
- Than ôi, cuộc sống này, trôi qua thật sự rất được nha, thật đúng là giống như hoàng hậu vậy.
Cô gái da đen đặt thùng gỗ xuống đất, chỉ chất lỏng màu trắng nhũ ở bên trong nói:
- Tinh chất thực vậy mà anh muốn đây, chờ lát nữa, thời điểm anh dùng nhớ chú ý tự mình pha loãng ra, đừng để quá đậm đặc.
Hứa Thanh Lãng giơ tay lên, lắc lắc, tỏ ý bản thân đã biết rồi.
Cô gái da đen đi qua phía bên quầy bar, rót cho mình một ly nước, uống “ừng ực ừng ực”, nói:
- Tôi nói này, cái thói quen xa hoa trụy lạc này này anh cũng đến quá nhanh rồi đi?
Nhanh sao?
Quả thật rất nhanh.
Kể từ lúc sư phụ nhà mình bỗng dưng bị tiêu diệt.
Hứa Thanh Lãng ngoại trừ mấy ngày đầu trong lòng còn có chút ấm ức.
Sau đó thì đã trực tiếp muốn hưởng thụ.
Sau đó lập tức bắt đầu say trong cuộc sống vàng son thế này…
Cái ghế này, cùng với trạng thái hiện tại, chính là mình chứng tốt nhất.
Đương nhiên rồi, bạn cũng rất khó có thể nói được chữ “không” với cậu ta.
Dù sao trong tay người ta có hai mươi mấy căn phòng, dường như đây mới thực sự là cuộc sống vốn có.
- Ba!
Trong tay Hứa Thanh Lãng rút ra một tờ biên lai.
Cô gái da đen nhận lấy, gương mặt vốn đen thui lại ửng đỏ, che miệng, cười một tiếng, nói:
- Cám ơn anh trai.
Ở trên biên lai là một bộ đồ gia dụng, cô gái da đen đã nhờ Hứa Thanh Lãng giúp đỡ đặt làm cùng một bộ.
Đúng vậy.
Kẻ xa đọa trụy lạc không chỉ một mình Hứa Thanh Lãng.
Cô gái da đen, đầu tiên là được Châu Trạch giải mở phong ấn trên đùi, sau đó lại có thể mở rộng vườn rau xanh, cũng đã bắt đầu theo đuổi một chút xíu hưởng thụ.
Nhà tranh vẫn giữ được lớp vỏ nguyên sơ bên ngoài, nhưng bên trong là một bộ đồ gia dụng quý giá, chính là đang đối xử tốt với bản thân.
Bạch Hồ nằm trên ghế sô pha.
Nhìn lướt qua một nam một nữ này.
Tiếp tục siêu thoát ra khỏi trần thế.
Dường như.
Tiệm sách có một loại ma lực, đó chính là bất kể trước đó bạn là người có chí tiến thủ như thế nào, có chí khí ra sao, chỉ cần sau khi vào tiệm sách, không được bao lâu là sẽ bị mặn hóa.
Cửa phòng vệ sinh bị đẩy ra.
Thằng bé trai từ bên trong đi ra.
Anh ta vừa tắm xong.
Tóc ướt nhẹp.
Cơ thể nho nhỏ, trong tròng mắt lại để lộ ra một loại gọi là nhớ nhung ưu thương.
Cô ấy đã rời khỏi tiệm mấy ngày rồi, ông chủ trở lại rồi, cũng lại đi rồi, nhưng cô ấy vẫn chưa quay lại.
Cũng không biết cô ấy sống thế nào, có thể gặp phải nguy hiểm gì hay không.
Thằng bé trai ngồi xuống ở phía sau quầy bar, trong tay đang cầm một cây bút máy mà xoay bút, bí quyết của trò xoay bút này, vẫn là do cô ấy dạy cho anh ta, bây giờ, anh ta chỉ có thể dùng loại phương pháp này để giải tỏa nhớ thương mà thôi.
Một chiếc Cayenne dừng ở cửa tiệm sách.
Từ trên xe có một người đàn ông đi xuống.
Người đó mang một cái kính gọng vàng.
Vương Kha đẩy mở cửa tiệm sách.
Hứa Thanh Lãng vẫn nằm yên không động đậy trên ghế dựa như trước, cô gái da đen tiếp tục xem danh sách đồ gia dụng trong tay mình, Bạch Hồ tiếp tục suy nghĩ viển vông.
Chỉ bởi vì ngày nào người đàn ông này cũng đến.
Mọi người đã thành thói quen rồi.
Cũng lười chào hỏi.
Thằng bé trai có chút nhổm người dậy.
Vương Kha nhìn anh ta một cái.
Thằng bé trai khẽ lắc đầu.
Vương Kha thở dài, gật đầu một cái, xoay người, lại rời khỏi tiệm sách, lên xe, lại rời đi.
Anh ấy tới xem thử con gái của mình đã về hay chưa.
Mà lúc Lâm Khả không ở nơi này.
Thằng bé trai cũng sẽ không “Chú dài chú ngắn” ở trước mặt Vương Kha.
Dù sao.
Nếu thực sự tính về tuổi.
Vương Kha, ngay cả tư cách làm cháu chắt chút của anh ta cũng không có.
Chạng vạng tối.
Rất nhanh tới.
Cô gái da đen trở về viện bảo tàng tượng sáp rồi.
Lão Hứa đứng lên từ trên ghế dựa, xách thùng gỗ đi vào phòng tắm, chuẩn bị tắm một phen, sau đó nghỉ ngơi sớm một chút.
Bạch Hồ trở mình, tiếp tục siêu thoát khỏi trần thế.
Kể từ lúc trở về từ Dung Thành.
Bạch Hồ thực sự trở nên thuần khiết hơn không ít, thậm chí là phần khí chất này, cũng tăng lên không chỉ một cấp bậc thôi.
Bút trong tay thằng bé trai, vẫn đang chuyển động nha, thứ đang xoay là bút, xoay nhưng không chuyển là nỗi nhớ thương vô tận.
Không khí ở bên trong tiệm sách, không coi là đè nén, nhưng cũng yên lặng đến mức làm cho người ta có chút mệt mỏi, khí thế giữa người và người có thể ảnh hưởng lẫn nhau, mà ở nơi này, không khí của mấy người này, lại làm tăng thêm “bệnh tình” của nhau.
Cũng may, người đàn ông kia không ở nhà, nếu không, cái tiệm sách này thực sự có thể đổi thành bán muối tự sản xuất đó.
Đương nhiên.
Không phải là mỗi người đều đang trải qua ngày tháng tốt như vậy.
Luôn sẽ có người lựa chọn đi gánh vác ở phía trước.
Tỷ như.
Lão đạo, người hôm nay sẽ khôi phục lại kênh livestream lần nữa.
Ông ta mang theo Hầu Tử đi mở một buổi phát sóng trực tiếp ngoài trời rồi, đến vào lúc này còn chưa quay lại. Nghe nói hôm nay phải đi tới vài chỗ, vì để chào đón bảy mươi năm ngày thành lập nước, lão đạo đã chuẩn bị làm một series tiết mục tương đối tích cực.
Với loại chủ đề như bán tiền âm phủ là cổ xúy cho mê tín dị đoan trước đó, đương nhiên là không thể dùng lại được nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận