Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 739: Sự việc khác thường nhất định có kỳ quái

Lúc trước anh cũng đã nhìn thấy ông chủ mở ra trạng thái cương thi nhưng đều không làm được gì lũ kỵ sĩ xương khô này.
Dĩ nhiên, thật ra những món đồ chơi này nói rất mạnh cũng không phải rất mạnh, cho dù là con rối, cũng không tính là tồn tại giống như trâu bò, bởi vì nhược điểm của chúng rất rõ ràng.
Cũng ví dụ như Hứa Thanh Lãng.
“Vèo” một cái.
Đã giải quyết xong sáu tên.
Đối phương vốn không hề có thời gian phản ứng lại.
Nhưng mà, nếu xuất hiện tình huống bất ngờ, bằng vào khí lực của những con rối này, đối phó với người thường thì không có vấn đề gì cả.
Châu Trạch nói lại lời người phụ nữ kia, cũng nói hiệu quả của tảng đá màu xanh.
- Thứ đồ chơi này lấy từ trong mộ ra?
Luật sư An đạp chân lên áo giáp này, bên trong áo giáp có thêm ký hiệu đặc thù, sau khi sợi dây kia bị Hứa Thanh Lãng cắt đứt, ký hiệu bị hủy, áo giáp cũng biến thành đống sắt vụn bình thường:
- Vậy xui xẻo thôi rồi, ai đi trộm mộ này, mang ống phóng rocket đi cũng vô dụng, thứ đồ chơi này còn có thể xuyên tường.
- Chính là hai người ở lầu hai kia, khi tôi xuống dưới, một đôi uyên ương số khổ mới quen còn đang tiến hành trao đổi trên giường đã trực tiếp bị xuyên thành kẹo hồ lô, còn dính lại cùng nhau đó.
- Không phải anh cũng đi HI sao?
Hứa Thanh Lãng hỏi.
- Ha ha.
Luật sư An cười lạnh một tiếng:
- Tôi ngẩng đầu nhìn sao, cảm thấy đêm nay có chuyện gì phát sinh, vẫn cảnh giác.
Thật ra suy nghĩ trong lòng chính là, tuy rằng An Bất Khởi này không thiếu tiền, nhưng biết làm chuyện nhiễu loạn giá cả thị trường là chuyện không có đạo đức.
Hứa Thanh Lãng giống như nghĩ tới điều gì, hỏi:
- Ông chủ, anh nói thi độc trong tảng đá kia có hiệu quả đối với anh, kia chẳng phải không khác gì thuốc bổ sao?
Ánh mắt Châu Trạch nheo lại.
Anh hiểu được ý tứ của Hứa Thanh Lãng, trên thực tế, anh cũng đã nghĩ đến suy đoán này, nhưng vẫn ổn thỏa một chút nói:
- Vậy phải xem tảng đá này rốt cuộc có bao nhiêu, nếu chỉ có một chút giống như đá quý đặt ở đó, vậy vô dụng.
- Có rất nhiều, toàn bộ hẻm núi, chủ mộ đã sửa toàn bộ phía trên hẻm núi, tảng đá này, khắp nơi ở đó đều có, tiện tay có thể nhặt!
Người phụ nữ lập tức mở miệng kêu.
Cô giống như kích động hơi quá mức.
Châu Trạch cũng không phải người trẻ tuổi không hiểu chuyện, kết giao với người còn cần phải lưu lại ba phần cẩn thận, huống chi là với quỷ?
- Cô không có chuyện gì chạy sang bên đó làm gì?
An Bất Khởi cười hề hề hỏi, nhưng đôi mắt vẫn đang đánh giá người phụ nữ này.
- Đây là chuyện tôi đã hẹn trước với một vị bộ đầu khác, anh ta cần nó, tôi đi lấy giúp anh ta, sau đó anh ta đưa thù lao cho tôi.
- Thù lao? Tiền âm phủ?
- Anh ta và tôi đi cùng một đường, anh ta có thể giúp tôi nặn xương.
Người phụ nữ đáp lại.
- Nha.
Luật sư An gật gật đầu, hơi chán nản, anh còn không đến mức có hứng thú bao lớn với chuyện của tiểu quỷ sai tiểu bộ đầu bên Lệ Giang này, nhưng mà vẫn tiếp tục hỏi:
- Vậy anh ta đâu?
- Tôi không rõ, tôi từ trong cổ mộ đi ra, đã chạy thẳng theo hướng dẫn trên chứng nhận quỷ sai, sau đó chạy đến nơi này.
- Được rồi được rồi, dừng lại dừng lại, trước mang chúng tôi đi cổ mộ kia nhìn xem, việc này không nên chậm trễ, ông chủ, homestay này đã chết không ít người, nên đốt chút tiền giấy ở đó rồi đi.
- Mọi người có thể cho tôi...
- Chúng tôi có thể không muốn mạng của cô.
Luật sư An vẫn mặt mang cười cắt ngang lời người phụ nữ kia nói.
Trong lúc nhất thời
Hơi tẻ ngắt.
- Chúng tôi khác người khác, giết một quỷ sai không hề có ảnh hưởng gì đối với chúng tôi, cũng không cần lo lắng bị âm ty trừng phạt.
Nói xong.
Luật sư An gãi gãi đầu.
Hơi hối hận nói:
- Ông chủ, tôi đây quá không linh hoạt, biểu diễn không đủ đúng chỗ, nếu như người phụ nữ này ghi hận chúng ta sau khi mang chúng ta vào trong mộ cổ lại dùng thủ đoạn gì lừa gạt chúng ta thì làm sao?
- Nếu không hiện giờ tôi rút luôn linh hồn cô ta trực tiếp sưu hồn.
- Cô ta cũng chỉ hơi đau mà hôi, hơn nữa sẽ nhanh chóng bụi tan khói diệt.
“... ...” Người phụ nữ.
- Anh xem mà làm đi.
Châu Trạch bảo luật sư An, sau đó nhìn về phía Oanh Oanh:
- Lấy chút tiền giấy, tôi đốt chút tiền giấy rồi đi.
- Được, ông chủ!
Luật sư An liếm liếm môi, giơ tay ôm lấy bả vai người phụ nữ.
- Nào, chúng ta qua bên kia tán gẫu một chút.
- A không.
- Bàn chút điều kiện, dù sao cũng phải để cho cô thoải mái đi theo chúng tôi.
Oanh Oanh đi lấy tiền giấy trong va li hành lý, Châu Trạch châm điếu thuốc, thấy Hứa Thanh Lãng đang ngồi chồm hổm trên mặt đất lật qua lật lại chỗ áo giáp này.
- Sao vậy, có hứng thú?
Hứa Thanh Lãng vẫn luôn có hứng thú về phương diện ký hiệu, ở phương diện lá bùa và trận pháp cũng có trình độ rất sâu.
Hải thần trong cơ thể anh là bản thân suy nghĩ ra, thật sự biến thành, chỉ có thể nói cơ duyên của mỗi người đều khác nhau, nếu như loại trừ những nhân tố khác, sư phụ của anh ta cũng thật sự là người có bản lĩnh.
- Những ký hiệu này tổn hại thật lợi hại, tôi thử nhớ kỹ một chút, xem có thể về thử sửa lại không.
Châu Trạch nghe vậy, trong đầu lập tức hiện ra hình ảnh trong hiệu sách cũng xuất hiện mấy pho tượng to con này, ngẫm lại dường như cũng không tệ, biết rằng nhược điểm của những tên to con này có thể nói không chỗ nào đúng, nhưng nếu người khác lỗ mãng tiến vào, có mấy tên to con thật đúng là rất tiện.
- Vậy nếu đi vào mộ chắc còn cơ hội có thể thấy được, nói không chừng còn có thể gặp được thứ gì khác.
Châu Trạch nói.
- Ừm.
Hứa Thanh Lãng gật đầu, đứng lên, vỗ vỗ tay, nhìn Châu Trạch, nói:
- Thật ra tôi càng cảm thấy hứng thú chính là ký hiệu trên người anh, chờ trở lại hiệu sách, khi anh tắm, tiến vào trạng thái cương thi, tôi lấy giấy bút ra ghi lại.
Châu Trạch từ chối cho ý kiến, thật ra bản thân anh cũng lưu ý đến, dường như bởi vì nhận lấy kích thích ở núi Dã Nhân cộng thêm với mấy vạn quân hồn khiến cho phương thức biểu hiện ra trạng thái cương thi của anh có thay đổi.
Chắc là lại tiến hóa thêm một bước đi.
Nhưng mà, nghĩ đến vị trong sở nghiên cứu dưới lòng đất quân Nhật kia, cho dù chết rồi vẫn bị kinh hãi đến kinh khủng như vậy, vậy nếu còn sống thì sao?
Tất cả mọi người đều bắt đầu một tên ngu ngốc cứng đầu.
Người ta có thể tăng thân thể lên đến độ cao kia.
Chắc bản thân cũng có thể đi?
- Ông chủ, tiền giấy đến đây.
Châu Trạch nhận lấy tiền giấy trong tay Oanh Oanh, bật lửa đốt lên ngay trước homestay.
Lúc này lưới đen trên trời còn chưa tan hết, cũng không cần lo lắng đến bị người ngoài ra vào quấy rầy.
Luật sư An ôm người phụ nữ kia tới, thoạt nhìn rất quen thuộc, nói:
- Đã nói xong rồi, giá tôi ra, bảo đảm khiến vị nữ quỷ sai của chúng ta này thật hài lòng, sẽ không sinh ra tâm tư gì khác.
Giống như nói rất thẳng thắn.
Nữ quỷ sai hơi co quắp.
Hứa Thanh Lãng chú ý đến, bên cổ nữ quỷ sai kia có một dấu móng tay, chắc mới vừa rồi luật sư An đã lưu lại.
Dùng thủ đoạn lợi ích đi trói buộc một người, cho dù lợi ích bao lớn đều sẽ đối mặt với phiêu lưu.
Phương pháp tốt nhất vẫn nên lấy mạng người làm uy hiếp, như vậy sẽ giảm bớt xác suất phiêu lưu ở mức độ lớn nhất.
Hứa Thanh Lãng nghiêng đầu nhìn lướt qua Châu Trạch đang đốt tiền.
Anh, đã nhìn ra sao?
Hay là đã nhìn ra nhưng giả vờ không phát hiện?
Bạn cần đăng nhập để bình luận