Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1480: Lão ca nóng tính (3)

Lão đạo lại cắn một quả chuối tiêu, làm bộ như dáng vẻ không nghe thấy gì cả.
Ngược lại người chủ quán trung niên kia lại bỗng nhiên đứng lên.
Nói:
- Vậy thì nhanh lên, bà gọi 120 hay chưa.
Vừa nói, người chủ quán trung niên lập tức định đi vào trong nhà lão thái bà khiêng người ra, trong khu vực hẻm phố phá bỏ và di dời này, có lẽ xe cứu thương không đi vào được, chỉ có thể để cho anh ta đi vào khiêng người đi ra trước mà thôi.
Lão đạo thấy vậy, lập tức duỗi tay bắt lấy cổ tay của người chủ quán, lắc đầu nói:
- Đừng dính vào chuyện này.
Người chủ quán trung niên tránh thoát được cánh tay của lão đạo, tức giận mắng:
- Mạng người quan trọng, ở đâu mà còn có thể quan tâm mấy chuyện này nữa chứ!
Chủ quán trung niên càng như vậy, thì lão đạo càng không thể để cho anh ta cứ vậy mà đi được, lập tức nói ngay:
- Chỗ này của anh chỉ có một người, sau khi anh đi tôi lập tức trộm sạch trái cây bên trong gian hàng của anh đi, ngược lại thì anh cũng không biết được tôi là ai, báo cảnh sát thì cảnh sát cũng sẽ không có thời gian mà đi tìm trái cây giúp anh.
- Ông muốn thì cứ việc lấy hết đi, loại người như ông, làm sao lại máu lạnh như vậy chứ, đi thôi, những thứ hoa quả này tôi không cần nữa, cho ông dùng để bày bàn thờ đó!
Tức giận khiển trách lão đạo xong.
Chủ quán trung niên lập tức kéo tay của lão thái bà, vội vàng nói:
- Người nhà bà ở trong căn phòng nào?
Lão thái bà có chút tiếc nuối nhìn lão đạo một cái, nhưng nếu bản thân đã có thể dụ dỗ được một người về, tóm lại cũng tốt hơn so với việc để cho ông già nhà mình tiếp tục bị đói đi, ngay lập tức chỉ chỉ vị trí nhà của mình, kéo chủ quán trung niên chạy như bay thẳng về phía nhà của mình.
Lão đạo đứng tại chỗ thì gấp đến độ đưa tay cào cào lỗ tai, hết lần này tới lần khác người trong nhà thì biết chuyện nhà mình, ông ta lại không dám để bản thân cũng ngu ngốc hồ đồ mà đi vào theo, bằng không đợi đến lúc đám người ông chủ tới, bản thân ông ta trở thành tù binh của người ta, ngược lại còn khiến cho đám người ông chủ khó làm việc hơn.
Nhưng nhìn chủ quán trung niên có lòng làm chuyện tốt, lại cứ như vậy đi vào mà bước vào một tình cảnh có khả năng tồn tại nguy hiểm tiềm tàng như vậy.
Lão đạo thật sự là cực kì tâm phiền ý loạn.
Một cước đạp về phía một trái dưa hấu đang nằm ở trên kệ, sức lực có chút lớn, trực tiếp đạp vỡ kệ hàng.
Người chủ quán trung niên đang kéo tay lão thái bà chạy được nửa đường, dường như là nghe được tiếng động.
Quay đầu nhìn lại.
Lúc này giận không kềm được.
Mắng:
- Tôi đệt, cái đồ lão bất tử nhà ông, thật sự phá gian hàng của tôi sao!
Mắng mấy tiếng.
Người chủ quán trung niên kia thật đúng là một lão ca nóng nảy dễ bộc phát tính tình.
Trong lúc thở phì phò lại trực tiếp buông lỏng nắm tay của lão thái bà, ngựa không dừng vó xông về.
- ... - Lão thái bà.

Vị chủ quán tính khí nóng nảy kia quay đầu một phen, trực tiếp chạy trở về, nhìn dáng vẻ kia giống như là dự định đánh lão đạo vậy.
Có vài người chính là như vậy, lúc máu nóng xông lên đầu, thường sẽ chẳng thèm đi ngó ngàng chuyện gì nữa, bạn rất khó có thể nói người đó tốt xấu như thế nào, nhưng giống như đây chỉ là một dây kíp nổ, chỉ cần châm lửa thành công thì nhất định sẽ nổ.
Lão thái bà nhìn chủ quán có vẻ như đang định chạy trở về.
Trong ánh mắt mang theo sự chần chừ.
Ngay sau đó lại lộ ra vẻ tàn bạo.
Nhưng ánh mắt tàn bạo này mới vừa xuất hiện không được bao lâu.
Một luồng hào quang bảy màu đã xuất hiện ở ngay vị trí mi tâm của bà ta.
- A! ! ! ! ! ! ! ! !
Lão thái bà phát ra một tiếng hét thảm.
Ôm đầu của mình ngồi xổm xuống đất.
Tiếng kêu thảm thiết này.
Giống như là tiếng động phát ra khi dùng một cái cưa điên cuồng mà cưa vậy.
Vị chủ quán nóng tính kia còn đang chỉ vào lão đạo chuẩn bị gầm lên gì đấy, bị tiếng thét chói tai với tần số cao ngất ngưởng của lão thái bà ở phía sau hù dọa một phen, cả người trực tiếp giật bắn lên một cái, cả người run rẩy quay người nhìn về phía sau, nhìn về phía lão thái bà, miệng há thật lớn, muốn nói cái gì đó nhưng lại không nói ra được.
Đây là thật sự bị dọa sợ không nhẹ rồi, cần phải từ từ, cần phải chậm rãi, bị dọa đến mức ra một thân mồ hôi lạnh rồi kia.
Tiếng thét chói tai của lão thái bà cũng khiến cho lão đạo bị dọa đến run lên một cái, tay lập tức đưa vào trong đũng quần của mình, giống như một tay súng đã được huấn luyện nghiêm chỉnh đang chuẩn bị rút súng bất kì lúc nào.
Dựa theo quy trình bình thường.
Đây là tiết tấu muốn hóa thành BOSS nha!
Văn không dùng được nữa, phải dùng đến võ rồi.
Một tay ở trong đũng quần, cái tay còn lại thì đưa ra trước mặt, thân thể của lão đạo thân thể có chút cong lại, giống như tư thế chuẩn bị xuất phát của vận động viên chạy bộ.
Chủ quán trung niên thật vất vả mới có thể “ổn định” lại trái tim vừa mới bị hù dọa đến gần như sắp nhảy ra ngoài, nhìn thấy lão thái bà ngồi xổm ở dưới đất thống khổ như vậy, thì tốt bụng tiến phía trước mấy bước, hỏi dò:
- Bà bà, bà không sao chứ?
Hai vợ chồng già này, sao cơ thể đều kém như vậy chứ?
Lão thái bà bỗng nhiên ngẩng đầu, vung tay lên, cơ thể chủ quán trung niên run lên, trực tiếp ngã rầm trên mặt đất, choáng váng ngất đi.
Một khắc sau.
Lão thái bà như định nhảy bật lên, muốn nhảy lên trên người của người chủ quán trung niên, nhưng hào quang bảy màu ở vị trí mi tâm của bà ta lại chợt lóe lên lần nữa.
- A a a! ! ! ! !
Tiếng thét chói tai lần này còn muốn mãnh liệt hơn so với lần trước.
Chẳng qua là cái tiếng thét chói tai này vẫn luôn chỉ vờn quanh ở trong một phạm vi nhỏ, không phát đi xa, cho nên loại cảm giác tê liệt cả màng nhĩ này, lại càng thêm mãnh liệt.
Lão đạo chỉ cảm giác lỗ mũi của mình nóng lên, đưa tay sờ một chút, máu mũi cũng đã chảy ra.
Người trong nhà tự hiểu chuyện nhà mình, đã biết thân thể và gân cốt của mình, nhìn như không có gì, có thể quét sân, thỉnh thoảng có thể đi an ủi Đại muội tử một chút, những giống như một căn nhà vô dụng bề ngoài nguy nga lộng lẫy như bên trong đều đã bị ăn mòn hết cả mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận