Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1257: Niềm vui bất ngờ?

Thật ra thì, trong hai năm qua, số lần anh đi bệnh viện cũng không phải là quá nhiều, gần đây, cơ bản là gần như không tới, cũng không có ý nghĩ thấy vật nhớ người hay là hoài niệm gì đó.
- Vào một năm trước, khoa sản của bệnh viện đã từng gọi điện thoại cho tôi, hỏi thăm tôi chuyện tinh trùng của Từ Nhạc có cần tiếp tục bảo quản hay không, sau đó đóng tiền.
- Đến lúc đó tôi mới biết, anh ta lại từng đông lạnh tinh trùng trong kho tinh trùng của bệnh viện.
Châu Trạch không hỏi tại sao, chẳng qua là chỉ trầm mặc đi theo bác sĩ Lâm vào trong tòa nhà trực thuộc bệnh viện.
Từ sau khi mượn thân thể của Từ Nhạc mượn xác hoàn hồn.
Tất cả mọi phương thức liên lạc trước kia của Từ Nhạc, thậm chí bao gồm xã giao, đều bị anh vứt bỏ, thay vào đó, là số mới của anh.
Dĩ nhiên phía bên bệnh viện không liên lạc được với anh, nhưng Thông Thành lại lớn như vậy, vòng tròn bác sĩ cũng lớn như vậy, người ở trong sản phụ khoa ở nơi này liên lạc với bác sĩ Lâm như vậy, cũng là chuyện vô cùng bình thường.
Về phần vì sao Từ Nhạc lại rảnh rỗi đi làm trò đau trứng này.
Cũng rất dễ hiểu.
Bởi vì khi đó mặc dù anh ta đã kết hôn với bác sĩ Lâm rồi.
Nhưng bác sĩ Lâm vẫn chia giường ngủ với anh ta.
Cộng thêm.
Anh ta lại tương đối nhát gan.
Người cũng tương đối bi quan.
Có lẽ là đã cảm thấy trong thời gian ngắn, muốn có con là chuyện không thể nào được.
Dứt khoát đi đông lạnh bảo quản tinh trùng sớm một chút, đợi dùng sau.
Trước đó ông chủ Châu còn đang nghĩ, tinh dịch ở hiện trường gây án, rốt cuộc là có được bằng cách nào.
Dùng phương pháp loại trừ.
Từ khi anh tá thi hoàn hồn tới nay, anh vẫn luôn giữ thân trong sạch, không thể nào để sót gì đó ở bên ngoài được, cũng không có khả năng vứt bỏ ba con sói hoặc khăn giấy rồi bị người khác nhặt đi được.
Về phần tiếp cận anh, cưỡng chế lấy tinh dịch.
Ngược lại, đó lại càng là chuyện không thể nào được, có ai có thể làm được chuyện này chứ?
Cho nên, cứ như vậy, tầm mắt đã rõ ràng, còn sót lại cũng chỉ có thể là chuyện liên quan tới Từ Nhạc lúc đầu.
Hiện tại, kỹ thuật đông lạnh tinh trùng đã sớm hoàn hiện, chuyện này giống như là bỏ vào tủ lạnh giữ tươi vậy, đợi đến lúc cần dùng, lấy ra ngoài đợi rã đông là dùng được.
Đương nhiên, đông lạnh ở đây thế nhưng không thực sự là đặt vào trong tủ lạnh, tủ lạnh có thể giữ thức ăn tươi sống nhưng không thể nào giữ tươi được cái này được, mà được đặt bên trong tủ lạnh chuyên dụng, tủ lạnh dùng trong nhà không đạt đến nhiệt độ này được.
Hai người đi chung một thang máy đi lên, đến năm tầng.
Đến giờ này rồi, bác sĩ đã tan ca, trong văn phòng khoa chỉ có một y tá cùng với một bác sĩ thực tập ở bên trong, một nam một nữ vừa nói vừa cười nói chuyện trên trời, thỉnh thoảng còn cười ha ha.
Châu Trạch đưa tay chọc chọc khăn choàng cổ ở trên cổ mình, nói:
- Mê hoặc bọn họ, tôi muốn tra một ít thông tin.
Bạch Hồ không động đậy, ngược lại chỉ lười biếng dùng một loại giọng nói chỉ có Châu Trạch mới có thể nghe được mà đáp lại:
- Anh muốn tra tài liệu tinh trùng của ai?
- Từ Nhạc.
- Anh là ai?
- ... - Châu Trạch.
Đúng vậy.
Hiện tại mình chính là Từ Nhạc nha.
Mình đi kiểm tra ghi chép đông lạnh tinh trùng của chính mình.
Bên kia.
Dường như bác sĩ Lâm đã hiểu rõ hơn, trực tiếp đẩy cửa ra đi vào.
Chờ Châu Trạch đi vào, bác sĩ Lâm đã nói rõ ý định với y tá và bác sĩ thực tập ở bên trong rồi.
- Xin lỗi, lúc này đã hết giờ làm việc, muốn tra cứu thông tin mà nói, đợi ngày mai quay lại đi.
Trong bệnh viện, cấp bậc rõ ràng, người ở lại trực buổi tối, thực sử chỉ có trực ban mà thôi.
Ông chủ Châu đưa tay móc móc túi, lấy ví tiền ra, chuẩn bị lấy ra chút tiền mặt mở rộng quan hệ một chút.
Thật ra thì chỉ là giúp đỡ một chuyện nhỏ, thứ muốn tra lại là thông tin của chính mình, không tính là chuyện gì ghê gớm.
Bác sĩ Lâm đã đưa ra danh thiếp của cô trước Châu Trạch một bước.
Sau khi bác sĩ nhỏ và y tá nhỏ thấy cái tên trên mảnh giấy nhỏ, lúc này lấy làm kinh hãi, thái độ lập tức thay đổi lớn.
Dù sao vòng bác sĩ trong Thông Thành lớn như vậy, bệnh viện của bác sĩ Lâm đãi ngộ cao phúc lợi tốt cũng có tiếng, núi không chuyển nước chuyển, cho dù hiện tại bọn họ không có ý định nhảy bệnh viện, thế nhưng lưu lại một đường lui, kết một thiện duyên vẫn là chuyện mọi người đều tình nguyện.
- Được rồi, viện trưởng Lâm, không có chuyện gì, chuyện này chúng tôi tình nguyện giúp đỡ, chờ một chút, tôi đăng nhập vào hệ thống một chút.
Bác sĩ thực tập ngồi vào trước máy vi tính, đăng vào hệ thống kho tinh trùng.
Y tá nhỏ thì vội vàng đi rót nước, có vẻ rất là ân cần.
Châu Trạch thở dài, lại cất ví tiền về.
- Viện trưởng Lâm, tên của tiên sinh nhà ngài là gì?
- Từ Nhạc, Nhạc của khoái lạc.
- Được rồi, chờ một chút, đúng rồi, viện trưởng Lâm, hai người dự định sắp tới sẽ có con sao?
Lúc này, y tá nhỏ ở bên cạnh đưa tay chọt chọt bác sĩ thực tập một chút.
Lúc này, bác sĩ thực tập mới cảm thấy bản thân hỏi quá nhiều rất có thể sẽ làm cho người khác khó chịu, người ta không làm đông lạnh trong bệnh viện nhà mình, cố ý đông lạnh ở chỗ này, hơn nữa lại còn tới vào lúc đêm hôm, không phải là lo lắng chuyện sẽ bị truyền ra ngoài sao?
Bản thân lại hỏi nhiều như vậy làm gì chứ, miệng tiện rồi.
Bác sĩ Lâm duy trì mỉm cười, không nói gì.
- Tìm được rồi, thời gian nhập kho là ba năm trước.
- Có thể tìm ra được không? - Châu Trạch hỏi, sau đó, ông chủ Châu có chút lúng túng bổ sung nói:
- Tôi muốn xem thử một chút.
Sau khi nói xong, lại cảm giác lời bổ sung của mình, thật xấu hổ…
- Ầy, ở đó thì chắc chắn vẫn ở đó, nhưng tôi không có chìa khóa, bây giờ không thể mở ra được, chuyện này, aish, không đúng, ở đây còn có một ghi chép, chờ một chút.
Bác sĩ thực tập tiếp tục tìm kiếm trong hệ thống.
Sau đó.
Chờ sau khi tra kết quả xong.
Cậu ta nhíu mày một cái.
Nhìn Châu Trạch một chút.
Lại nhìn bác sĩ Lâm một chút.
Nói:
- Một năm rưỡi trước đã lấy ra, thực hiện phẫu thuật thụ tinh nhân tạo ở bệnh viện chúng tôi, hơn nữa, căn cứ vào ghi chép sau đó, hiển thị là thành công.
- Cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận