Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 478: Mãnh quỷ dâng lên!

Lúc này, màn đêm đã buông xuống, nhưng mùa hè nóng bức còn chưa rút đi, khí trời liên tục mưa hơn mười ngày đã kết thúc, dẫn đến mặc dù hiện tại đã chạng vạng tối nhưng bên ngoài vẫn rất oi bức.
Châu Trạch ngồi trong xe của luật sư An, hai người đã vòng vo ở chỗ này nửa xế chiều.
Nhưng vẫn không thể gọi điện thoại cho tiểu loli được, hoàn toàn không biết rốt cuộc các cô ấy đã đi tới nơi nào.
Cũng may, Châu Trạch không lo lắng chuyện tiểu loli bị bọn buôn người lừa bán.
Nếu đám buôn người nào dám có ý đồ với tiểu loli,
Châu Trạch sẽ thật sự nằm trên ghế sofa trong phòng đọc sách vỗ tay, hoan hô vì bọn buôn người này thật tinh mắt.
Nhưng bé gái này.
Tuyệt đối có dị dạng!
Đối với quan địa phương, có chính tích chỉ là dệt hoa trên gấm, là đám người có tâm phấn đấu.
Mà nhiệm vụ thiết yếu chân chính là duy trì bình ổn!
Chính tích quyết định hạn mức cao nhất của bạn, nhưng duy trì bình ổn lại quyết định hạn cuối của bạn.
Châu Trạch là đầu lĩnh quỷ sai Thông Thành, không bao lâu nữa sẽ trở thành bộ đầu, trên cơ bản, sự vật âm ty ở địa giới Thông Thành đều nằm trong phạm vi quản hạt của Châu Trạch anh.
Hiện tại đã xuất hiện vụ án một nhà ba người bị giết, nếu lại có rối loạn gì nữa, ông chủ Châu sẽ bị liên lụy theo.
Khi luật sư An gọi điện thoại nói cho anh biết tiểu loli và bé gái tên Chu Thắng Nam kia đều không thấy, Châu Trạch lập tức rời khỏi hiện trường phát hiện án, bắt đầu đi tìm hai người với luật sư An.
Vậy mà, tuy Thông Thành chỉ là thành thị hạng hai, nhưng thuyền hỏng còn có ba cái đinh, trong khoảng thời gian ngắn muốn tìm ra hai bé gái trong phạm vi một phố sáu huyện như Thông Thành này, thật sự rất khó khăn.
- Ông chủ, sẽ không có chuyện gì đâu, dù gì Lâm Khả cũng đi theo cô bé.
Lúc này, luật sư An chỉ có thể an ủi Châu Trạch.
- Bé gái kia… tôi đã làm giải phẫu cho cô bé.
- Ông chủ, ông chủ không cần phải áy náy vì điều đó. Cứu sống cô bé là vì thiên chức và bản năng do đời trước anh làm bác sĩ để lại, lựa chọn của anh lúc đó là đúng.
- Cho dù vì anh làm vậy mà tạo thành nhiễu loạn về sau.
- Cũng không liên quan gì tới anh.
Luật sư An nhớ tới trước đây bản thân đã từng xem qua một quyển nhật ký của cựu chiến binh trong chiến tranh thế giới thứ nhất. Trong chiến tranh thế giới thứ nhất, vị cựu chiến binh kia đã bắt một binh sĩ Đức làm tù binh, người bị bắt chính là Adolf Hitler.
Nếu lúc đó cựu chiến binh trong chiến tranh thế giới thứ nhất kia trực tiếp nổ súng, giết tù binh này, có lẽ chiến tranh thế giới lần thứ hai đã không xuất hiện.
Hơn nữa, cho dù ở Châu Âu – nơi tự xưng là vùng đất văn minh, giết tù binh cũng không phải chuyện hiếm thấy gì.
- Cô bé là cô gái tốt, cô bé không hư.
Châu Trạch cau mày nói.
Trong khoảng thời gian giao lưu ngắn ngủi khi phẫu thuật cho cô bé, Châu Trạch có thể cảm thụ được, trong lòng Chu Thắng Nam không có ác ý, cô bé là một cô gái nhỏ rất trong trẻo, rõ ràng.
Sạch sẽ.
Như một tờ giấy trắng.
- Ông chủ không thể nói như thế, chúng ta không thể xử trí theo cảm tính... ...
- Không phải, lão An, ông hiểu lầm ý của tôi, cô ấy rất thuần khiết thật, rất sạch sẽ.
- Nhưng càng là người giống kiểu vậy.
- Nếu cho cô bé cơ hội, cho cô bé cơ hội.
- Cô bé có khả năng tạo thành thương tổn càng thêm đáng sợ!
- A... ... - Luật sư An gật đầu: - Ông chủ, tôi hiểu ý của ông chủ.
Chuyện này cũng giống như một người xấu tội ác tày trời, vắt hết óc hao tốn thời gian rất lâu mới có thể mưu đồ giết chết vợ mình, lừa gạt tiền bồi thường bảo hiểm.
Một đứa bé thiên chân vô tà, ngay trước khi máy bay cất cánh, cô bé ném một món đồ chơi cầu nguyện vào trong cánh quạt máy bay.
Bên nào sẽ tạo thành thương tổn kinh khủng hơn?
Đúng lúc này.
Sắc mặt Châu Trạch và luật sư An đồng thời biến đổi!
Bọn họ cảm ứng được.
Quỷ khí cực kì khủng bố!
Khoảng cách hơi xa, nhưng rất rõ ràng, điều này đủ để chứng minh lúc này, nơi bộc phát quỷ khí rất kinh người!
- Ở phía tây!
Luật sư An cắn răng, lập tức quẹo vào, vượt đèn đỏ lái với tốc độ cực nhanh.
... ... ... ...
- Đừng khóc, tôi nói cô đừng khóc nữa! ! !
Tiểu loli hô lớn.
Nhưng Chu Thắng Nam cứ ôm đầu gối ngồi ở chỗ đó, vẫn đang không ngừng khóc như trước, như một đứa bé không người thương cảm.
Mà trên thực tế, cô bé cũng lâm vào tình huống này thật.
Tuổi thơ của cô bé đã bị bịt kín trong bóng ma dày đặc.
Nhân sinh của cô bé, từ lúc mới bắt đầu đã dị dạng.
Gia đình của cô bé chỉ có thể mang tới sự lạnh lẽo cho cô bé.
Cô bé rất kiên cường.
Khổ nạn sẽ khiến bạn trở nên mạnh mẽ.
Đây là câu nói chó má không có chút ý nghĩa nào.
Nhưng khổ nạn có thể khiến bạn trở nên chết lặng, chuyện này lại là thật.
Không biết vì sao.
Cô bé vốn đã chết lặng.
Dường như ở chỗ này, khi tới với "tiểu đồng bọn" của mình.
Thời gian dần qua, lớp phòng bị của quá khứ kia.
Vết thương thậm chí là vết chai đã sớm kết vảy của mình bị xé mở.
Lộ ra nội tâm chân thật nhất của mình.
Cô bé ủy khuất.
Cô bé cơ khổ.
Cô bé khó chịu.
Cô bé muốn khóc.
Cô bé không nhịn được.
Cho dù cô bé có cắn chặt môi, nhưng nước mắt trong mắt vẫn không ngăn được, vẫn không ngừng nhỏ xuống như cũ.
Nhưng không biết vì sao.
Tâm tình của cô bé lại có thể kéo theo cảm xúc của những "huyễn ảnh" chung quanh.
Những tồn tại căn bản không phải vong hồn này.
Các cô bé đã chết từ lâu, vong hồn cũng đã xuống địa ngục.
Đây là oán niệm hoặc lo lắng các cô bé lưu lại.
Vậy mà.
Hiện tại những huyễn ảnh được lưu lại này lại bắt đầu từ từ phong phú lên.
Như bị quán thâu thêm tâm tình.
Bị ảnh hưởng cực kỳ mãnh liệt.
Các cô bé không phải vong hồn.
Lại bắt đầu không ngừng mở rộng, sát khí trên người cũng bắt đầu càng ngày càng đậm đặc.
Đây là dấu hiệu hóa thành lệ quỷ!
Đây là tràng diện tiểu loli chưa từng thấy qua.
Một tình cảnh lật đổ tất cả nhận tri của cô ấy trước đó.
Tiểu loli cắn răng, thân hình ngửa về phía sau, hai tay chống mở ra, hé miệng.
Đầu lưỡi thật dài đưa ra ngoài.
Như tạo thành một cổ đạo thông hướng địa ngục.
Cho dù như thế nào đi nữa.
Cô ấy cũng không thể ngồi xem trên trăm lệ quỷ ở đây thực sự biến hóa thành công.
Đến lúc đó, đừng nói chính cô ấy không có biện pháp xử lý.
Cho dù mọi người trong phòng sách ở chỗ này.
Lập tức đối mặt với trên trăm đầu lệ quỷ xổng chuồng.
Cũng phải luống cuống!
- Âm ti hữu tự, hoàng tuyền khả độ! ! ! !
Tiếng ngâm xướng vang lên.
Cửa Địa Ngục mở.
Tiểu loli muốn thừa dịp những huyễn ảnh này còn chưa kịp biến hóa toàn bộ, đưa các cô bé xuống địa ngục!
Một trăm đầu lệ quỷ lập tức xông tới, sẽ mang tới sự nguy hại khủng bố cho dương gian!
Phụ cận, rất nhiều bé gái bị dính líu, đi tới.
Lập tức, bảy tám bé gái bị tiểu loli thu vào trong Cửa Địa Ngục.
Những bé gái khác bắt đầu khóc càng thêm lớn hơn.
Sau khi Chu Thắng Nam cảm nhận được một màn này.
Trong đôi mắt cô bé bắt đầu nổi lên trận trận màu trắng.
Cô bé có vẻ rất mê man.
Có vẻ rất bất lực.
Thậm chí là.
Có vẻ rất thương tâm.
- Vì sao... ... Vì sao... ... Vì sao... ...
- Vì sao ngay cả dì cũng có từng trải giống chúng cháu.
- Cũng muốn vứt bỏ chúng cháu?
- Các cô ấy.
- Các cô ấy đều là người giống như chúng ta.
- Chúng ta và các cô ấy đều là người giống nhau, các cô ấy đã thảm thương như thế, vì sao dì còn muốn đối xử với các cô ấy như vậy?
- Lúc đầu, các cô ấy vốn có thể ra đời, lúc đầu, các cô ấy có thể hạnh phúc vui sướng mà tới thế giới này.
- Lúc đầu, các cô ấy vốn có thể đạt tới tuổi tác giống như cháu, hoặc là lớn hơn cháu cũng có thể là nhỏ hơn cháu một chút.
- Nhưng các cô ấy vốn nên có được gia đình ấm áp của bản thân mình, có được tình thương của cha, có được tình thương của mẹ, được người thân quan tâm, được mọi người che chở... ...
- Vì sao!
- Vì sao!
- Vì sao chỉ vì thích bé trai.
- Mà muốn bóp chết chúng cháu!
- Vì sao?
- Chỉ vì chúng cháu là con gái.
- Nên ngay cả quyền được sinh ra, được đối xử bình thường cũng không có sao?
- Vì sao!
- Vì sao! ! !
Chu Thắng Nam bắt đầu cuồng loạn hô lên.
Trong lúc nhất thời.
Những bé gái vốn quay chung quanh bên người cô bé khóc lóc cũng cùng lên tiếng kêu to!
Các cô bé thống khổ, các cô bé không cam lòng, nhưng có bao nhiêu người có thể biết được đây?
Trước khi rời khỏi thế giới này, khi ở trong bụng mẹ, các cô bé đã từng có ước mơ với thế giới này, từng có kỳ vọng với thế giới này, từng không muốn xa rời thế giới này, từng quanh quẩn...
Nhưng khi cái kìm lạnh như băng kia bỗng đâm vào.
Trực tiếp lôi thân thể còn chưa hoàn toàn thành hình của các cô bé ra ngoài, ném vào trong chậu kim loại.
Có ai để ý tới cảm thụ của các cô bé?
Nếu là không muốn, nếu là không tiện, nếu vì đủ loại nguyên nhân khác, khiến cha mẹ bọn họ không cách nào cũng không có biện pháp nào sinh các cô bé ra, nuôi nấng thật tốt, vậy cũng thôi đi.
Nhưng vì sao cha mẹ lại lập tức nghĩ biện pháp sinh đứa con thứ hai, muốn sinh em trai?
Đây là vì sao!
- A a a a a a! ! ! ! ! ! ! !
- A a a a a a! ! ! ! ! ! ! !
Trăm tên bé gái kêu to.
Hội tụ thành toàn oa khủng bố.
Từng cái bóng đen nhánh vọt ra từ trên người các cô bé.
Giống như Tu La tới từ địa ngục.
Được trao cho định nghĩa mới.
- Đừng khóc, đừng khóc! Đừng hô, đừng hô!
Tiểu loli bắt đầu luống cuống tay chân.
Lệ quỷ.
Tốc độ biến hóa của các cô bé trở nên nhanh hơn.
Sắp tới mức độ căn bản mà mình không kịp thu các cô bé!
Lần này xong rồi.
Lần này thực sự xong rồi!
Tiểu loli rõ ràng, hết thảy nguyên nhân bắt nguồn từ Chu Thắng Nam!
Là cô bé.
Không biết đã trải qua chuyện gì.
Dẫn đến dường như cô bé có được năng lực trực tiếp câu thông, đối thoại với vong hồn.
Thậm chí tâm tình của cô bé, suy nghĩ của cô bé.
Còn có thể thao túng và khiến những vong hồn kia trở nên gay gắt!
Chu Thắng Nam và các cô bé này là một thể!
Cô bé khóc, mọi người cùng khóc!
Cô bé hận, mọi người cùng hận!
Cô bé hô, mọi người cùng hô!
- Ông!
Chợt.
Chu Thắng Nam đứng bật dậy.
Cô bé vẫn mờ mịt nhìn chằm chằm tiểu loli như cũ.
- Cháu đã hỏi cha mẹ và bà nội của cháu.
- Hiện tại.
- Cháu muốn từng bước từng bước mà dẫn theo các cô ấy.
- Đi tìm cha mẹ, ông bà nội của các cô ấy.
- Đi.
- Hỏi rõ ràng.
- Oanh! ! !
Sát khí khủng bố gần như thành thực chất.
- Bốp!
Tiểu loli phải thu hồi đầu lưỡi của mình, đồng thời cả người bị quét bay ra ngoài, nặng nề mà nện xuống đất.
- Không nên đi, không nên đi, không thể rời khỏi nơi này!
Tiểu loli hô lên.
Nhưng Chu Thắng Nam đã chết lặng xoay người.
Ở bên người cô bé.
Có trên trăm bé gái đã hóa thành lệ quỷ.
Đám bé gái âm trầm khủng bố.
... ... ...
- Sắp tới, ở ngay phía trước, hình như là bệnh viện kia. - Luật sư An vừa lái xe vừa hô lên.
- Bệnh viện kia là bệnh viện huyện X X đúng không?
- Làm sao vậy?
- Tôi nhớ được hơn một năm trước, chính là mấy tháng trước khi dính tai nạn xe, viện trưởng còn có mấy chủ nhiệm bệnh viện này đều bị cách chức.
- Vì sao?
- Bởi vì điều kiện của bệnh viện này không tốt, vì hiệu quả và lợi ích, bệnh viện trực tiếp giúp cha mẹ kiểm tra giới tính của đám nhỏ chưa ra đời, lại vô điều kiện mà giúp bọn họ phá thai. Điều này dẫn đến toàn bộ Thông Thành, thậm chí là mấy thành phố phụ cận có rất nhiều người cố ý đến bệnh viện này kiểm tra.
- Và.
- Phá thai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận