Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 740: Giết người diệt khẩu (1)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: TTTV
-------------------
Không biết vì sao, Hứa Thanh Lãng nghĩ tới người phụ nữ lưu luyến hai độ với mình lúc trước, cô ta là bao tay trắng được hải thần phái đến nhân gian.
Như vậy.
Luật sư An trong hiệu sách, hiện giờ đã biến thành nhân vật như vậy sao?
Ông chủ vẫn lười nhác, vẫn mười ngón tay không dính nước xuân.
Thủ đoạn gì không thể lộ ra ngoài ánh sáng và làm cho người ta khinh thường đều do luật sư An phụ trách đi làm?
Đốt một tờ tiền giấy cuối cùng trong tay.
Châu Trạch đứng lên.
Nói:
- Đi thôi.
- A, chờ chút, chờ một chút, ông chủ, trên mái nhà còn có một người sống bị tôi đánh ngất xỉu, tôi khiêng cô ta ra đi, đỡ khi cô ta tỉnh lại bị hù chết.
Luật sư An nói một tiếng rồi xoay người đi lên lầu.
Bé gái nằm trên mái nhà hồi lâu, đoán chừng đã bị gió lạnh thổi cảm.
Luật sư An liếc nhìn tiểu mỹ nữ bàn bạc giá cả với mình mấy lần, thật sự cảm thấy hơi đáng tiếc và tiếc nuối.
- Còn bàn giá cả với tôi, mạng của cô là do ông đây cứu, còn nói giá, tục tằng!
Nói xong.
Khi luật sư An bế cô bé lên chuẩn bị đi xuống lầu.
Động tác đột nhiên khựng lại.
Thả cô bé về.
Rồi sau đó xoay người.
Duỗi tay sờ dưới giá nướng thịt.
Lập tức.
Ánh mắt nheo lại.
Khi thu tay, trong tay đã nhiều hơn một lệnh bài bộ đầu!
- Hừ hừ.
Luật sư An cười lạnh:
- Tôi đã nói rồi, sao lại trùng hợp như thế.
Luật sư An cầm tấm lệnh bài vào trong tay, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve trên đó, lại quay đầu nhìn bé gái đáng yêu bên cạnh, cười cười, giơ tay nhẹ nhàng búng lên trên mặt cô bé.
Ngay sau đó, luật sự an lại ném tấm lệnh bài này vào dưới giá nướng thịt.
Đứng dậy, ôm bé gái lên, đi xuống lầu.
Châu Trạch, Oanh Oanh cùng với Hứa Thanh Lãng đã chờ dưới cửa, tiền giấy đã đốt xong, chuyện phát sinh trong homestay này đã không hề liên quan gì đến bọn họ.
Trên thực tế vốn không hề liên quan trực tiếp, bọn họ mới vừa bận rộn xong chuyện cố tình đến nơi này nghỉ ngơi hồi phục, ai biết sẽ đụng phải chuyện này.
Tất cả mọi người đều không phải người già mồm cãi láo, còn không đến mức cái nồi gì đều đội lên trên đầu mình.
Luật sư An mang bé gái đến góc thành cổ, lấy di động của bé gái bấm số cảnh sát, rất nhanh, cảnh sát của thành cổ đã chạy tới nơi này, sau khi bọn họ phát hiện ra bé gái rồi luật sư An mới trở về lên xe.
Trên xe việt dã, Châu Trạch Oanh Oanh cùng với Hứa Thanh Lãng đều ngồi ghế sau, người phụ nữ mặc trang phục cưỡi ngựa ngồi chỗ ghế lái phụ, cô chỉ đường, luật sư An lái xe.
Thật ra khoảng cách không phải rất xa, thậm chí còn gần hơn tưởng tượng của mọi người rất nhiều.
Ngay tại chỗ cách thành cổ không đến mười kilomet, nơi đó có một con sông, nghe nói nước sông này chảy từ trên ngọc long tuyết sơn xuống, là do tuyết tan trên núi mà thành.
- Cửa vào ở dưới đáy sông, có một khe hở, thân thể người trưởng thành chui không lọt.
Người phụ nữ kia đã tự giới thiệu ở trên xe, cô tên là Tần Hữu Lan, người Lệ Giang, nhưng mà không phải tộc Nạp Tây, là tộc Hán.
Dĩ nhiên, người chết đã thành quỷ sai, lại đi so đo tộc gì cũng không có ý tứ gì.
Được chứng kiến thân thể co duỗi sau khi Tần Hữu Lan miểu sát giáo viên yoga và huấn luyện viên múa.
Châu Trạch không hỏi vấn đề ngu ngốc như vì sao cô có thể đi vào.
Mà nhìn về phía Oanh Oanh.
- Thân thể khôi phục như thế nào?
- Không có việc gì, ông chủ.
Oanh Oanh hiểu ý, đi đến bờ sông cởi áo khoác ra, kêu Tần Hữu Lan lại chỉ vị trí đại khái rồi nhảy thẳng vào trong sông.
Trên mặt nước nhanh chóng nổi lên bọt khí, là Oanh Oanh mở rộng cửa vào ở phía dưới tạo ra.
Châu Trạch ngồi xổm bên bờ sông, hút thuốc.
Luật sư An và Châu Trạch ngồi dựa vào nhau, anh dùng khuỷu tay nhẹ nhàng đẩy Châu Trạch, Châu Trạch lảo đảo một cái, ngã ngồi trên mặt đất.
“... ...” Luật sư An.
Châu Trạch lại đứng lên, nhìn về phía luật sư An.
Luật sư An gật gật đầu, ánh mắt lóe lóe.
Châu Trạch cũng gật gật đầu.
Luật sư An lại ý vị sâu xa gật gật đầu.
Châu Trạch hít một hơi thật sâu, lộ ra vẻ mặt quả nhiên không ngoài dự đoán.
Luật sư An thở một hơi dài nhẹ nhõm, giống như rất hài lòng với kiểu ăn ý thầm hiểu này.
Giây lát.
Châu Trạch lấy di động ra.
Qua một lúc, luật sư An cảm thấy di động của mình rung lên, lấy ra thấy trên đó có tin nhắn Châu Trạch mới vừa gửi tới:
- Đánh thẳng chữ ra gửi qua đi.
Không ngờ mới vừa rồi là hai kẻ ngốc biểu diễn với nhau.
- Có người cố ý sai người đặt một lệnh bài bộ đầu ở trong homestay, Tần Hữu Lan định vị đến đây, không phải ngoài ý muốn.
Không phải ngoài ý muốn, vậy là đã thiết kế trước.
Sau khi nhìn một chuỗi chữ viết này.
Châu Trạch rốt cuộc xác định, nguyên nhân chuyện này không phải do mình không “Tắt máy” tạo thành, mà có người ở sau lưng bày mưu đặt kế.
Thậm chí.
Kể cả mấy người mình hiện giờ đi tới bên bờ sông này, chuẩn bị xuống mộ, đã trong bố trí trước của người kia.
Cảm giác bị người tính kế này, thật sự cực kỳ khó chịu, hơn nữa rất rõ ràng, vị kia coi nhóm người mình là mũi thương mà dùng.
Châu Trạch lại quay đầu lại, nhìn Tần Hữu Lan ngồi ở kia, hơi nhíu mày.
- Chắc bản thân cô ta cũng không rõ ràng.
Luật sư An gửi một tin nhắn tới.
Ngón tay Châu Trạch dừng lại một chút trên màn hình điện thoại, không đáp lại câu này.
Dường như luật sư An hiểu được ý của Châu Trạch, cũng cố ý quay đầu nhìn Tần Hữu Lan ngồi ở kia.
Trên thân người phụ nữ kia có cấm chế anh cố tình hạ, không có khả năng chơi đến HI như vậy đi?
Hai mươi phút sau, Oanh Oanh nổi lên trên mặt nước.
- Ông chủ, xử lý xong rồi, chỉ có lối vào hơi hẹp chút, bên trong không hẹp, tôi dựa theo căn dặn của anh, không đi sâu vào trong.
Châu Trạch gật đầu, không nói gì nữa.
Bởi vì không biết nên nói cái gì.
Tuy rằng Oanh Oanh mới vừa xuống nước bận rộn lâu như vậy trong nước sông lạnh như băng.
Nhưng cô dù sao không giống với phụ nữ bình thường.
Cả lời vô nghĩa như uống nhiều nước ấm chú ý giữ ấm đều không cần nói.
Ông chủ Châu muốn biểu hiện một chút, cũng không có cơ hội biểu hiện.
- Đi xuống chứ?
Luật sư An hỏi.
Châu Trạch lắc đầu.
Chưa giải quyết phiền phức phía sau, Châu Trạch tình nguyện không đi xuống.
Người chết vì tài chim chết vì ăn, nếu vì lấy đến được càng nhiều tảng đá màu xanh này, có thể tìm được phương pháp thức tỉnh tên ngu ngốc cứng đầu mà đi mạo hiểm, Châu Trạch cũng nhận.
Nhưng nếu như bị người tính kế đi xuống, làm áo cưới cho người khác, ông chủ Châu thật sự không có giác ngộ cao như vậy.
- Dù sao đồ trong mộ này cũng chạy không thoát, không vội
Nói xong, Châu Trạch đứng lên, nhìn về phía Tần Hữu Lan đang ngồi bên đó:
- Thừa dịp hiện tại, điều tra ra chuyện về bộ đầu Trần, tôi nhớ được trước kia khi ở Thông Thành, có một bộ đầu từng dùng lệnh bài bộ đầu triệu hồi quỷ sai gần đó, tôi đây cũng thử xem, xem có thể lại kêu vài quỷ sai của Lệ Giang Hoặc gần đây tới đây không, chúng ta lại cẩn thận gặng hỏi đường này.
- Anh lại đi chỗ Tần Hữu Lan trao đổi một chút, hỏi cụ thể chuyện đã xảy ra.
- Được.
Luật sư An đồng ý với lựa chọn của Châu Trạch, cẩn thận chạy được thuyền vạn năm.
- Không đi xuống sao?
Hứa Thanh Lãng đã đợi hồi lâu ở bên cạnh:
- Nếu không được, tôi chuyển đồ ăn trên xe xuống, coi như ăn cơm dã ngoại.
- Tôi không đói bụng.
Châu Trạch lắc đầu, cầm lấy lệnh bài của mình, lục lọi vài cái.
Luật sư An lại đứng dậy đi về phía Tần Hữu Lan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận