Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1031: Công chúa điện hạ (2)

Lúc luật sư An cõng người thứ mười một lên.
Sửng sốt một chút.
Từ cảm giác mà nói, đây cũng là một người phụ nữ.
Mặc đồ ngủ, hẳn là dân bản địa.
Nhưng dân bản địa ở nơi này, không thể nói là luật sư An đều biết hết, nhưng ít nhất cũng đều biết được tình trạng cơ thể của bọn họ, cơ bản đều là gầy như que củi, nói dễ nghe một chút thì chính là quỷ hút máu, khó mà nói nghe một chút thì chính là còn không bằng kẻ nghiện thời kì cuối.
Vị này.
Vẫn có thể thông qua cơ thể mà đoán được sao?
Luật sư An còn theo bản năng lắc mấy cái.
Lần nữa cảm nhận xúc cảm một chút.
Ngay sau đó.
Anh ấy nghiêng đầu qua, nhìn người phụ nữ trên lưng mình.
Tóc có chút loạn.
Trên mặt còn có chút nước bùn.
Luật sư An đưa tay lau lau trên mặt cô ấy.
Không còn là mặt mèo nữa.
Cũng lộ ra một gương mặt cực kì xinh đẹp!
Một cỗ khí lạnh.
Từ dưới lòng bàn chân của luật sư An trực tiếp vọt lên đến não bộ.
Loại cảm giác chiếm tiện nghi lúc trước, trong nháy mắt tiêu tan mất tăm!
Những người dân bản địa ở đây, anh ấy cũng không biết hết toàn bộ hay nhớ mặt hết toàn bộ, đây là chuyện bình thường đấy!
Nhưng trong hộ gia đình có một “quỷ hút máu” xinh đẹp như vậy, mà anh ấy lại không biết.
Làm sao có thể!
Một lão tài xế đã sắp trăm tuổi, làm sao có thể phạm phải loại sai lầm của tân thủ như thế này được!
Cho nên.
Cô nàng này.
Rốt cuộc là ai?
Cuối năm nên đám tiểu quỷ kia bán đại hạ giá, mua 10 tặng 1?
Mím môi một cái.
Trong mắt luật sư An lộ ra vẻ tàn nhẫn.
Anh ấy cơ bản chính là một người rất quả quyết.
Đi thẳng tới bên lề đường,
- Cô em, thật xin lỗi aish!
Nói xong.
Luật sư An nghiêng người một cái.
Muốn ném người phụ nữ xuống vách đá!
Nhưng mà.
Lại vào lúc này.
Khóe môi người phụ nữ cong lên thành một độ cong.
Giống như có một tiếng sét.
Trực tiếp nổ tung ở trong đầu của luật sư An!
- Càn rỡ!
Cơ thể luật sư An run lên.
Tai mắt mũi miệng trực tiếp tràn ra máu tươi.
“Phốc” một tiếng.
Cả người trực tiếp quỳ trên đất.
Người phụ nữ vẫn được anh ấy cõng sau lưng như cũ, không bị ném xuống.
Trong sơn cốc, gió đêm thổi lất phất.
Lay động hình ảnh đang gần như là bất động ở nơi này.
Trong mắt luật sư An, giống như chỉ còn lại mê mang vã hỗn độn, vào lúc này, dường như anh ấy đã hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ.
Rốt cuộc.
Sau khi đờ người ra một hồi lâu.
Luật sư An đưa tay của mình ra.
Lộ ra bạch cốt trảo.
Trực tiếp đâm xuống vị trí bụng của mình!
- Phốc!
Đôi mắt luật sư An bắt đầu tập trung lại một lần nữa, cơ thể cũng theo đó run lên.
Đồng thời, rất khó khăn mở miệng nói:
- Rốt cuộc thì cô là ai…
Người phụ nữ không lên tiếng.
Chỉ tiếp tục nằm ở sau lưng luật sư An.
Trong sơn cốc, không khí có chút yên tĩnh và tốt đẹp, đáng tiếc hai người, không phải là tình nhân đi dã ngoại.
Luật sư An mới vừa khôi phục được chút tỉnh táo, trong đôi mắt lộ ra vẻ giằng co.
Bạch cốt thủ của anh ấy cũng đang run rẩy.
- Muốn khống chế tôi… Nực cười, An Bất Khởi tôi, thế nhưng là ăn cơm bằng thôi miên ảo thuật đó!
- Lại có thể thôi miên tôi.
- Cô suy nghĩ nhiều rồi, đến đi, chúng ta so tài một chút, cô tiếp tôi thử xem nào, ngược lại tôi muốn xem thử một chút, làm sao cô lại thôi miên được tôi, tôi để cho cô xem thử một chút cái gì gọi là cao thủ thôi miên chân chính!
- Ha ha…
- Xin nghe phân phó của người, công chúa điện hạ!
...
Hô... Hô... Hô...
Tiếng hít thở, trở nên đặc biệt nặng nề.
Dường như mỗi lần phổi của mình giãn nở ra, đến mức mỗi một lỗ chân lông rất nhỏ, cũng đều có thể cảm giác được vô cùng rõ ràng.
Nhiệt độ trên da đã hạ xuống rất thấp.
Bắp thịt.
Tế bào.
Thậm chí là linh hồn.
Ở chỗ này.
Đều vô cùng bị đè nén.
Luật sư An mở mắt ra.
Phát hiện bản thân bị trói ở trên một cây cột màu trắng.
Dọc trên cây cột là rất nhiều gai xương.
Đâm vào khắp tứ chi bách hài của mình.
Giống như là một con rết, “dang rộng vòng tay” với bạn, ôm lấy bạn vào trong ngực vậy.
Hô... Hô... Hô...
Luật sư An theo bản năng muốn giãy giụa, muốn phản kháng, dĩ nhiên anh ấy biết rõ nơi này là đâu, đương nhiên cũng hiểu được tình cảnh hiện tại của mình, nhưng bất luận là phải đưa ra lựa chọn gì, cũng không thể cứ mơ mơ hồ hồ cam chịu ở nơi này như vậy được.
- Rắc rắc…
- Rắc rắc…
- Rắc rắc…
Cây cột gai xương đâm vào trong cơ thể anh ấy bị kéo ra.
Luật sư An cảm giác giống như là linh hồn của mình đã chọt thanh vô số lỗ hổng.
Chỉ còn thiếu trực tiếp hóa thành một cái sàng thôi.
Lảo đảo từ trên cây cột đi xuống.
Luật sư An ngẩng đầu lên.
Muốn rời khỏi huyễn cảnh này.
Nhưng rất nhanh.
Bên tai liền truyền đến từng đợt âm thanh sóng vỗ.
Sóng lớn vỗ vào bờ, nhưng lần này, lại là vỗ vào sâu bên trong linh hồn của anh ấy.
- Ông! Ông! Ông!
Trong đầu mê muội một trận, căn bản là không cách nào tập trung tinh thần được, luật sư An quỳ rạp trên mặt đất, ngẩng đầu lên.
Ở trước mặt anh ấy, là một mảng biển rộng màu đen, mà bản thân anh ấy, lại quỳ ở trên bãi cát bên bờ.
Nước biển lần lượt tạt đánh lên trên bờ, lại một lần nữa lần lui về.
Trên bờ cát, thứ lưu lại không phải là vỏ sò hải sâm, mà là từng cái từng cái tròng mắt, đang ở chỗ này chuyển động bốn phía, nhìn khắp chung quanh.
Trên vùng biển ở nơi này.
Treo ở trên bầu trời không phải là mặt trời cũng không phải là trăng sáng.
Mà là một cái tròng mắt màu đỏ ngòm.
- Này, tôi nói này, đây là đang làm gì vậy?
Luật sư An hét lớn về phía biển lớn.
Rõ ràng đã áp chế tuyệt đối trên phương diện tinh thần với anh ấy.
Nhưng lại thả anh ấy ở trong huyễn cảnh này.
Đây là đang làm cái gì?
Nước biển cuồn cuộn, giống như hoàn toàn không có nghe thấy than phiền của luật sư An.
- Này, xin chào!
Luật sư An tiếp tục gọi.
Sau đó.
Anh ấy len lén siết chặt đốt ngón tay, từ từ điểm lên trên đầu của mình.
- Ầm!
Một tiếng sấm nổ.
Trực tiếp vang lên.
Luật sư An ôm đầu ngã trên đất.
Không ngừng kêu rên.
Mỗi lần, nếu anh ấy muốn lén phá vỡ huyễn cảnh, lập tức sẽ phải gánh chịu loại cảnh tỉnh này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận