Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 909: Sự tận tâm (2)

Cả người cậu thanh niên giống như là bông vụ chuyển hướng sang một hướng khác, sau đó, vừa vặn một chiếc xe tải nhỏ lái tới.
- Bẹp!
Máu bắn tung tóe.
Thân thể tê liệt.
Nhân loại lại một lần nữa chứng minh cơ thể của chính mình ở trước mặt dụng cụ sắt thép mà bọn họ sáng tạo ra yếu ớt đến không chịu nổi.
Giống như trên nhạc hội nhiệt tình như lửa, loa bỗng nhiên bị tắt đi.
Tất cả mọi thứ vào lúc này đều lâm vào tịch mịch.
Lão đạo đang chạy về phía bên này chỉ nhìn thấy một cái bóng đen bay về hướng chính mình.
Lão đạo theo bản năng đưa tay đón lấy nó, là một cái đầu người, trên mặt còn đang treo nụ cười tham lam cùng khát vọng.
- Mẹ nó chứ!

Hiện trường bị phong tỏa, con đường bị ngăn cản, cảnh sát giao thông cùng cảnh sát trực tiếp bị điều động, rất nhiều cảnh sát trước đó đang ở trong trường liền chạy tới, bao gồm cả lãnh đạo giáo dục.
Lúc Châu Trạch chống ba tong ngồi ở cục đá hình tròn ở cổng trường, còn nhìn thấy bóng dáng vội vã của vị phó hiệu trưởng kia.
Tự sát.
Thật ra, thực sự sẽ lây lan.
Thật ra ở sâu trong nội tâm của phần lớn mọi người, trong một giai đoạn trong đầu đều từng hiện ra loại dao động “tôi muốn kết thúc”, nhưng người tự sát thường thường lác đác, bởi vì này loại xung động sẽ bị bản thân khắc chế rất nhanh.
Mà một khi bên cạnh mình hết hai rồi lại ba tin tức tự sát xuất hiện, lại còn là của “đồng loại” của mình, đồng loại ở đây có thể chỉ là cùng một tuổi trẻ, cùng một nghề nghiệp, như vậy loại xung động muốn chết ở trong nội tâm của chính mình giống như đã tìm được lối thoát thích hợp, bắt đầu từ đó mà tăng lên.
Đương nhiên rồi, lãnh đạo giáo dục giữ vững lập trường cho đây chỉ là một trường hợp ngoài ý muốn, mặc dù người chết là học sinh của trường chúng tôi, nhưng hẳn là cậu ta chết do tai nạn giao thông, tuyệt không phải cái gọi là tự sát!
Nực cười.
Trong thời gian ngắn ba học sinh tự sát ở trong trường học hoặc là cổng trường.
Cái nồi này làm sao còn bưng bít được nữa?
Còn ai dám đi bưng bít?
Giống như là ném một dây pháo vào bên dưới nắp giếng vậy, tiếp tục đứng ở trên nắp, không sợ bản thân bị nổ bay sao?
Nhưng rất nhanh.
Theo video giám sát trên đường cùng với video giám sát ở cổng trường đều được đưa ra.
Lãnh đạo giáo dục vốn giữ vững lập trường cho là ngoài ý muốn trực tiếp trầm mặc.
Cái này con mẹ nó.
Còn có thể là ngoài ý muốn?
Rõ ràng là muốn chết, muốn chết bằng được đó, bản thân cố ý đụng lên xe!
Đương nhiên, sóng gió ở dương gian không có quan hệ gì với Châu Trạch, luật sư An có chút chán nản đi tới bên cạnh Châu Trạch, cắn răng.
Anh ấy rất không cam tâm.
Chỉ thiếu một bước.
Thực sự chỉ thiếu một bước.
Kết quả, người kia chết rồi.
Sau đó bóng đen nhanh chóng biến mất.
Biến mất nhanh chóng.
Khiến người ta chậc lưỡi!
Thân là cựu Tuần Sứ kim bài, bị một con quỷ liên tiếp hại hai người ở ngay dưới mi mắt của mình, đương nhiên trên mặt luật sư An rất không sáng sủa.
Quan trọng nhất là, nếu như con quỷ này là tương tự với lão đầu sư phụ của Hứa Thanh Lãng lần trước thì cũng coi như xong đi.
Lão đầu đó thật sự mạnh.
Luật sư An cảm thấy ngoại trừ ông chủ nhà mình, ít nhất hiện nay nhìn trong địa giới Thông Thành không có ai có thể chế trụ ông ta.
Nhưng con quỷ này, rõ ràng không mạnh, chẳng qua là giống ác quỷ vậy thôi, nếu không mỗi lần cũng sẽ không đều đột nhiên tới lại đột nhiên rời đi.
Đã chết ba người rồi.
Đầu tiên là Tôn Thiết Thành, bởi vì chuyện đột nhiên xảy ra.
Như vậy.
Tiết Ngọc Anh cùng Vương Thân sau đó, người chết chính là chết trước mắt mọi người ở trong tiệm sách.
Bị một con quỷ, không nể mặt mũi mà đùa giỡn như vậy, dù là cá mặn như ông chủ Châu, trong lòng cũng thực sự dâng lên một luồng khí nóng.
Mọi người thường nói cần đổi vị trí để suy nghĩ, nhưng đây chẳng qua là mượn cớ thỏa hiệp, nếu như thực lực đủ, trả giá nhỏ, có ai lại không muốn tự do thoải mái đi làm bậy?
Lúc này lão Trương đi tới, cầm trong tay là điện thoại di động của Vương Thân, nói:
- Cậu ta cũng mượn rất nhiều vay trực tuyến.
Lại là vay trực tuyến.
Châu Trạch gật đầu một cái.
Nói:
- Có phát hiện cụ thể hay không?
Nếu như chỉ phòng ngự bị động như vậy, chưa nói tới hiệu quả rất kém và thuần túy là thử vận may, chỉ là loại phương thức di chuyển nhanh chóng này của đối phương, coi như bạn đang há miệng chờ sung rụng, cũng không kịp đi xử trí.
- Điện thoại di động của Vương Thân đã được đưa qua khoa kỹ thuật để mở khóa rồi, chẳng qua là trước đó tôi điều tra mấy cái app vay trực tuyến, vay trực tuyến mà hai người Tiết Ngọc Anh cùng Tôn Thiết Thành đồng thời vay có bốn nhà.
Tôi lấy bốn nhà này làm trọng điểm điều tra, phát hiện trong đó có một cái app đã phá sản được ba tháng.
Tên là 'Thiếu tiền thôi'.
- Vỡ nợ? - Luật sư An có chút ngoài ý muốn.
- Đúng, bởi vì một năm qua quốc gia ra sức đả kích mạnh và điều chỉnh thị trường vay trong khuôn viên trường, rất nhiều bên vay trực tuyến không hợp tiêu chuẩn đã bị cấm, nhà 'Thiếu tiền thôi' này ngược lại không bị cấm trực tiếp, giống như bởi vì buôn bán không khá lên, phá sản.
- Hai năm qua, phàm là có quan hệ dính dáng đến tài chính, đều không dễ làm nha. - Luật sư An cảm khái nói.
- P2P bùng nổ, rất nhiều sản nghiệp tài chính liên quan cũng đồng thời nổ.
- Tôi không có tâm tư đi tham khảo vấn đề nghiên cứu kinh tế của anh, trừ phi anh có bản lãnh khuyên địa ngục Âm Ti cũng triển khai nghiệp vụ ngân hàng thiên địa.
Châu Trạch đứng lên, tiếp tục nói:
- Trước bắt đầu từ chỗ của 'Thiếu tiền thôi' đi, vị trí của công ty đăng ký ở nơi nào?
- Chính là Thông Thành.
Châu Trạch nghe vậy, như có điều suy nghĩ.
Nói như vậy, quỷ cũng có tính phạm vi, nhìn như thần kỳ, nhìn như không suy nghĩ tới, nhưng một mình một con quỷ Thông Thành nhà bạn, muốn ngàn dặm xa xôi chạy đến Dung Thành gây chuyện, cũng tương đương với thiên phương dạ đàm. (chuyện ngàn lẻ một đêm: chuyện không thể xảy ra được)
Lúc này, điện thoại di động của lão Trương reo lên, lão nghe điện thoại, một lát sau, cúp điện thoại di động, nhìn Châu Trạch nói:
- Điện thoại di động của Vương Thân đã được phá khóa rồi, APP cuối cùng cậu ta sử dụng trước khi chết chính là 'Thiếu tiền thôi'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận