Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1084: Liều mạng thôi (2)

Thằng bé trai ngẩng đầu lên.
Móng tay dài ra.
Giống như là Spider Man vậy.
Trực tiếp bắt đầu leo vách tường lên.
Anh ta không nhắn tin thông báo cho mọi người trong tiệm sách.
Thậm chí ngay cả một cú điện thoại cũng không gọi về.
Bao gồm cả phía bên tiểu loli cũng vậy.
Bởi vì anh ta thấy không cần phải vậy, anh ta cho là bản thân có thể giải quyết chuyện trước mắt.
Anh ta có chút đơn độc.
Nhưng bạn không thể nói anh ta đang hố đồng đội được.
Muốn trách, chỉ có thể trách đối thủ quá củ cải, khiến cho đồng đội ngay cả một người cũng không vớt được, không thu được chút kinh nghiệm nào cả.
Trên thực tế, cũng là bản thân đám quan sai từ trung ương tới này con mắt cao hơn cái đầu quá mức, chỉ cần bọn họ dành chút thời gian đi hỏi thăm một chút, là có thể biết được danh tiếng của quỷ sai Thông Thành trong vòng quỷ sai ở Giang Chiết Hải rồi. (Giang Tô, Chiết Giang, Thượng Hải)
Trên thực tế.
Từ sau chuyến đi đến Từ Châu lần trước.
Phòng sách cũng chưa bị đồng nghiệp quấy rầy lần nào nữa.
Nhưng bọn họ không giống vậy, lúc thằng bé trai đến gần căn phòng kia, còn có thể nghe được tiếng nói chuyện ở bên trong.
Chẳng qua là, rất nhanh, bầu không khí bên trong đột nhiên thay đổi, giống như là bọn họ đã phát hiện linh hồn của một người bạn đồng hành của mình đã biến mất rồi vậy.
Có thể là có thứ gì đó đánh dấu linh hồn đi, một khi thật sự đã chết rồi, nơi đó sẽ có phản ứng.
Thằng bé trai khẽ mỉm cười.
Xem ra trước đó chính mình khiêng tên đó đi xa như vậy, cũng không phải là đang lãng phí thời gian.
Chẳng qua là, đám người này thật đúng là trắng trợn rất nha, rõ ràng là phản bội trốn ra ngoài, nhưng ngay cả khí tức bọn họ cũng không ẩn giấu, cứ như vậy mà công khai tụ tập ở nơi này.
Đây có lẽ là.
Trong mắt không có ai sao?
Có lẽ, trong mắt của bọn họ, đây chẳng qua cũng chỉ là một trận hành động rất đơn giản, bọn họ cũng dám phản bối trốn khỏi âm ti, lúc đối mặt với quỷ sai tầng chót nhất ở dương gian, dĩ nhiên là tràn đầy cảm giác ưu việt.
Chỉ tiếc.
Tiệm sách ở Thông Thành cũng không phải là đồn cảnh sát nhỏ ở địa phương.
Ở đây.
Tùy tiện rút ra một người yếu nhất.
Cũng dám trực tiếp giết tới cửa của bọn họ.
Lười phải tiếp tục nghe trộm gì đó, nếu yêu cầu của ông chủ đã là, có thể diệt cỏ tận gốc thì cứ diệt cỏ tận gốc, vậy cũng không cần do dự thêm nữa rồi.
Bên trong có ba hơi thở, giết hai, lưu một cái lưỡi, hoàn mỹ.
Thằng bé trai lấy lá bài ở trong túi tiền của mình – mấy lá bài mà luật sư An đã chết tạo, tiện tay ném ở trên mặt đất.
Mà lúc này.
Đúng lúc cửa phòng cũng bị mở ra.
Một người phụ nữ mặt đầy nghiêm túc đứng ở cửa.
Giống như là đang chuẩn bị đi ra ngoài.
Vừa vặn đối mặt với thằng bé trai đang đứng ở cửa.
Một lớn một nhỏ.
Ánh mắt hai người nhìn nhau.
Sau một khắc.
Con ngươi của người phụ nữ co lại, hai tay theo bản năng bắt đầu kết ấn!
Tốc độ của thằng bé trai nhanh hơn, duỗi tay bắt lấy cổ tay của cô ta, trực tiếp cắt đứt quá trình kết ấn của cô ta!
Để cho một con cương thi tiếp cận và đến gần một cách bất thường như vậy, tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, lập tức sẽ rõ.
Tay trái của thằng bé trai đóng cửa.
Đồng thời, tay phải – tay đã bắt lấy cổ tay của người phụ nữ ra sức,
- Ầm!
Chuyện có thể trực tiếp giải quyết, tốt nhất là dứt khoát được bao nhiêu thì cứ dứt khoát bấy nhiêu.
Cơ thể người phụ nữ hung hăng đập xuống nền nhà.
Trong lúc nhất thời.
Âm thanh của xương khớp vụn vỡ vang lên.
Người phụ nữ đó đã xong đời.
Nhục thân của quỷ sai, mặc dù không phải là toàn bộ sinh mạng, nhưng cũng là chỗ dựa lớn nhất trong lúc ở dương gian, chỉ cần có thể đem thân thể của bọn họ đập bể, bọn họ sẽ không trực tiếp chết đi, nhưng cũng trở nên không khác gì người không còn tri giác rồi.
Trên ghế sô pha trong phòng, có hai người đàn ông đang ngồi, một tên còn cầm điếu thuốc, hai người đều trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm về phía bên này, dường như cái biến cố bỗng nhiên xuất hiện này, đã vượt ra ngoài tưởng tượng của bọn họ.
Thằng bé trai hơi dừng lại một chút.
Anh ta đang suy tư.
Suy nghĩ nếu như ông chủ ở chỗ này.
Đối mặt tình cảnh lúc này, anh sẽ đi nói cái gì.
Không thể quá đề cao được, nếu làm cao quá thì sẽ dễ bị đánh dấu.
Nhưng lại không thể quá vô danh tiểu tốt được, nếu quá tầm thường thì bản thân không cách nào có đủ cảm giác sảng khoái được.
Thằng bé trai nghĩ một hồi.
Rốt cuộc nghĩ được ông chủ sẽ nói gì nếu ở vào tình huống đặc biệt như thế này.
Anh ta hắng giọng một chút.
Nói:
- Xin chào, dọn phòng đây.
...
Một người đàn ông đứng lên, hai tay kết ấn, đồng thời, từng cái bóng màu đen bắt đầu từ trên người anh ta khuếch tán ra, trực tiếp xông về phía thằng bé trai.
Những cái bóng này, có cái cầm đao, có cái múa rìu, giống như từng con từng con ác quỷ rong ruổi trong hắc ám đã được phóng thích ra ngoài.
Ánh mắt thằng bé trai đông lại một phen, thế nhưng cũng không có động tác gì khác.
Lúc này, Hoa Hồ Điêu trên cổ anh ta mới nhảy phốc ra ngoài.
Một tia chớp màu vàng xẹt qua trong chớp mắt.
Sau đó lại trở về vị trí bả vai của thằng bé trai.
Giống như là để phối hợp với hiệu ứng mà thằng bé trai tạo ra trước đó.
Nó cũng không quá mệt, còn cố ý ngáp một cái:
Ưmm.
Ngay sau đó.
Những bóng đen còn chưa đến gần thằng bé trai, lúc này đều tạm dừng.
Bởi vì, người đàn ông thả bóng đen ra kia.
Trên cổ xuất hiện một đường máu.
Sau đó.
Bắt đầu phun máu…
Người đàn ông quỳ trên đất.
Hai tay theo bản năng đi bịt lấy vết thương đang phun máu của mình.
Nhưng dường như bởi vì tác dụng của sức lực trên tay.
Chỉ nghe:
“Ọc ọc”
Đầu của người đàn ông.
Từ trên cổ của anh ta lăn xuống.
Sau khi đầu rơi xuống đất, còn trừng mắt nhìn, lộ ra vẻ mặt không thể tin được.
Sau đó.
Một làn sương mù màu đen từ trên thân thể đã không còn đầu của anh ta phiêu tán đi.
Lòng bàn tay thằng bé trai lộ ra, sát khí toát ra, trực tiếp xoắn nát linh hồn này.
Không có chút nương tay này, cũng không cần phải nương tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận