Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1519: Nguyên nhân (1)

Đồng thời, cô ta sẽ còn cố ý đi mua một ít nước khoáng, ừng ực ừng ực mà uống, nói là nguyên tố vi lượng ở bên trong có thể xúc tiến quá trình trao đổi chất của bản thân, từ đó gia tốc quá trình phân giải sắc tố đen của cơ thể mình.
Châu Trạch lắc đầu một cái, anh không quen anh thứ đồ chơi này, luôn có một loại cảm giác như bản thân đã thành dê vậy.
Có lúc, làm người cũng đã khó khăn như vậy rồi, sao lại còn làm khổ bản thân như vậy chứ?
Còn nữa, thân là bác sĩ, ông chủ Châu biết rõ những nguyên tố vi lượng gì gì đó mà trên quảng cáo nói là đã tăng thêm trong nước khoáng kia, có lẽ là thật đi, nhưng cho dù là thật, đoán chừng còn không nhiều bằng lượng nguyên tố vi lượng mà cơ thể bạn hấp thu khi bạn ăn thêm một miếng đồ ăn trong lúc ăn cơm đi.
- Đi qua chỗ tiệm sách lấy giúp tôi hai cái bánh bao hoặc là bánh quẩy, thêm một phần sữa đậu nành nữa.
- Được, ông chủ.
Cô gái da đen nghe lời rời đi.
Những tượng sáp vốn còn tồn lại bên trong viện bảo tàng tượng sáp, đều đã được dọn dẹp xong từ sớm, lúc này, viện bảo tàng tượng sáp lại càng giống như là một bảo tàng sinh thái nguyên thủy hơn, ở chính giữa khu vực này, còn có một cái ao nhỏ.
Thật ra thì, gọi hồ nước cũng được, bởi vì nơi này nhiều lắm thì được tính là diện tích của một hồ phun nước đi, nhưng nước ở bên trong lại rất sâu, phù sa ở dưới nước càng nhiều hơn, dưới điều kiện tiên quyết là diện tích có hạn, dẫn đến khai thác độ sâu xuống dưới hết mức có thể, cũng có thể được coi là một biện pháp đi.
Đạo lý giống như các khu chung cư càng xây càng cao hiện tại vậy.
Đương nhiên, ở trong phố thương mại nơi trung tâm thành phố tấc đất tấc vàng như thế này, loại bố trí như thế này, thật sự có thể nói là xa xỉ tới cực điểm đi.
Hôm nay, ông chủ Châu không đến để xem đậu phộng của Doanh câu.
Tối hôm qua, sau khi anh và Doanh câu ở trên sân thượng trò chuyện xong, đã quyết định thử một phen xem thử có khiến cho nửa gương mặt sống lại hay không.
Đối với chuyện này, ngược lại Doanh câu biểu hiện rất rộng lượng, không mở miệng phản đối gì cả.
Trên thực tế, ban đầu khi gặp mặt ở núi Thanh Thành, bất luận thái độ của nửa gương mặt với Doanh câu có kiêng kỵ và căm hận như thế nào, có điên cuồng đến như thế nào, thái độ của Doanh câu đối với anh ta, cảm giác cũng đều rất bình thản.
Thật sự khó nhìn ra được loại phẫn hận khi tích lũy suốt ba nghìn năm của mình đã bị cuốn đi, đây cũng là một điểm ở Doanh câu mà Châu Trạch vẫn luôn rất bội phục, quả thật là người này chết vì sĩ diện, nhưng có lúc, khí phách này, lòng dạ này, quả thật không phải là thổi phồng.
Deadpool đứng ở bên cạnh Châu Trạch, cùng Châu Trạch đồng thời nhìn chằm chằm vào thứ ở trong mương —— củ sen.
Củ sen là nguyên liệu nấu ăn không thể nào thiếu vào mùa hè, chưa nói tới tính giòn vị mát ngon miệng, lại còn mang theo hiệu quả thanh nhiệt, trong viện bảo tàng tượng sáp hiện tại, ngoại trừ hệ thống về một số thịt gia cầm còn chưa được thành lập ra, thông thường, bình thường, nguyên liệu nấu ăn chay tiêu hao trong tiệm sách, trên cơ bản đều được bên này cung cấp.
Muốn giúp người ta sống lại, dù sao cũng phải tìm cho người ta một cơ thể.
Thứ đầu tiên mà ông chủ Châu nghĩ tới, chính là củ sen.
Đừng hỏi tại sao lại chọn củ sen, hỏi thì chính là không tuổi thơ.
Thử trao đổi ý tưởng của mình với Deadpool một phen.
Ngay từ đầu, Deadpool chỉ khiếp sợ.
Quả nhiên.
Linh mục Nhật Bản không có tuổi thơ.
Sau đó, rất nhanh, ánh mắt của Deadpool đã từ trong khiếp sợ chuyển thành một loại khiếp sợ khác, giống như đang nhìn thấy linh cảm cùng sự sáng tạo lóe lên từ trong đầu một nhân vật thiên tài vậy.
Nhìn thế là đủ rồi.
Cao sơn ngưỡng chỉ*!
(*chỉ hành động ngưỡng mộ phẩm đức cao quý, thanh cao)
Châu Trạch lắc đầu một cái, có thể thấy được, trên phương diện này, cô gái da đen đã bỏ không ít công sức huấn luyện cho Deadpool, Deadpool cũng học đến rất nghiêm túc, chỉ là nghiêm túc quá độ lại lộ ra chút miễn cưỡng rồi.
Loại chuyện nịnh hót kiểu này, phải là kiểu dưỡng ẩm trong âm thầm, hoặc là, khi nên mưa rơi lá chuối tây thì phải là mưa rơi trên lá chuối tây, lúc nên là suối nhỏ qua cầu nhỏ thì phải là suối nhỏ qua cầu nhỏ, về điểm này, luật sư An được tính là bậc thầy đi.
- Lấy một chút lên đây đi.
Deadpool điều khiển sợi cây dây leo chìm vào trong mương nước, rất nhanh, hai gốc củ sen được đào lên.
Đúng lúc này, cô gái da đen từ trước mặt đi tới, mang theo hai cái bánh bao củ cải sợi.
Ông chủ Châu vừa gặm bánh bao vừa ra hiệu cho cô gái da đen dùng dao bầu chia củ sen thành từng đoạn, hơn nữa, còn sắp xếp thành hình tượng người củ sen tương tự với hình người que.
Cô gái da đen vừa cắt còn vừa ngâm nga “Là anh ta, là anh ta, chính là anh ta, người bạn của chúng ta…”
Chờ ông chủ Châu gặm bánh bao xong rồi, bên phía cô gái da đen cũng làm xong.
Trước tiên, Châu Trạch rửa tay ở bên hồ một chút, sau đó đứng ở bên cạnh ngắm nhìn “người củ sen” ở trên đất.
Thành thật mà nói.
Nhìn có chút mộc mạc.
Đột nhiên Châu Trạch cảm thấy có lẽ truyền thuyết thần thoại cũng không đáng tin như vậy, nếu như anh thật sự khiến cho nửa gương mặt sống lại ở trên người của người củ sen, kết quả lúc đi bộ con hàng này vừa đi một chút thì đã gãy xương, làm sao còn để cho anh ta đi đánh nhau làm bảo kê cho mình được chứ?
Nhưng nghĩ lại, dù sao nửa gương mặt cũng là nhân vật cấp độ thần tượng của làng chó nhà mình, ban đầu, khi ở dưới núi Thanh Thành, thực sự chỉ còn lại nửa gương mặt - người vẫn đang bị phong ấn, thế mà cũng gây ra được nhiều chuyện như vậy, bộ thân thể người củ sen này, chắc là cũng không thành vấn đề đi?
Đương nhiên, muốn tái sinh một người, cứ loay hoay với một “người que” như vậy thì chắc chắn không được rồi.
Rất nhanh.
Hứa Thanh Lãng ăn xong bữa sáng cũng theo hẹn mà tới.
Còn mang theo một cái hòm công cụ thường dùng của mình.
Từ sau khi sư phụ của lão Hứa bị giải quyết triệt để, lão Hứa đã không còn sự điên cuồng như trước nữa, quả thật đã lười biếng hơn nhiều, cũng không bỏ công sức như trước, không khắc khổ như trước nữa, cậu ta đã khôi phục lại tiết tấu cuộc sống trước kia, bắt đầu tập trung làm đẹp dưỡng da, spa quên lối về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận