Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1645: Có phật, vượt biển tới (3)

Lại nghĩ tới sự lười biếng và tiêu cực lúc sau cùng của Doanh câu.
Vẫn lắc đầu nói:
- Được rồi, vẫn là giữ đi.
- Được, ông chủ, tôi đã nói rồi, ông chủ mãi mãi lương thiện như vậy, quá mềm lòng.
Châu Trạch từ chối cho ý kiến, ngược lại chỉ đưa tay chỉ vào Vương tọa bạch cốt này, nói:
- Tòa Vương tọa này, anh sắp xếp một chút đi, đưa đến Thông Thành đi.
- Yên tâm đi ông chủ, tôi đích thân phụ trách vận chuyển.
Hộ tống Vương tọa bạch cốt, luật sư An thật đúng sẽ không cảm thấy vất vả.
Nói không chừng trên đường mình cũng có thể tìm được một cơ hội dựa một chút này, cọ một chút này, sờ một chút này… liếm một chút?
Lúc này.
Hứa Thanh Lãng cũng đi ra khỏi khe nứt.
Tay trái của cậu ta ôm lấy tay phải của mình, vị trí đó đang có máu tươi chảy ra.
- Lão Hứa bị thương?
- Ừ, bị xích sắt quét một chút, có một bóng đen không mang mặt nạ đang giả vờ bình thường trong đám bóng đen, muốn giả heo ăn thịt cọp, thiếu chút nữa là đã để cho anh ta thành công.
Châu Trạch chủ động đi lên trước, hỗ trợ kiểm tra một chút, nói:
- Bị thương tới tận xương rồi.
- Chuyện nhỏ mà thôi.
Lão Hứa lơ đãng, còn cúi đầu nhìn vị trí vết thương cũ trên bộ ngực của mình một chút.
Cũng đúng.
Vị trí lồng ngực – nơi từng bị người ta mở ra một cái lỗ.
Bây giờ chút thương thế này, đúng thật là có chút không nhìn ra được.
- Trước tiên chúng ta cùng nhau quay trở về đi.
- Đúng vậy, lão Hứa, anh cùng ông chủ quay về trước đi, trước tiên xử lý vết thương một chút đã.
- Vấn đề của tôi không lớn. - Hứa Thanh Lãng bất đắc dĩ lắc đầu.
- Tình cảm kia tốt, sáng mai đi chợ mua chút hải sản gì đó, ngược lại thì ở trong khách sạn chúng ta vẫn có thể nấu được, đợi lúc trở về là chúng ta có thể ăn được.
- Thông Thành cũng nằm kế bên biển.
Hứa Thanh Lãng liếc mắt nhìn luật sư An.
- Tóm lại là hương vị của hải sản nhiệt đới vẫn không giống đi, ha ha.
Luật sư An vẫy vẫy đi tương cà chua ở trên người, rồi lại đi vào trong khe núi.
Cuối cùng lão Hứa vẫn ngồi lên trên xe, thật ra thì, cũng chỉ còn phần công việc kết thúc, lúc soát xác nhận từng hang núi một, cho dù có cá lọt lưới, cũng không gây ra được bọt sóng gì nữa.
- Trước để tôi tra thử một chút, xem thử lân cận đây có bệnh viện gì đó hay không, tôi đưa anh đến bệnh viện xử lý một chút trước, bị thương ngoài da không phải vấn đề nghiêm trọng, nhưng mấy thứ liên quan đến xương cốt, thì cứ chú ý một chút đi, tốt nhất là chụp cắt gì đó xem thử một chút.
- Không cần, tôi không sao. - Hứa Thanh Lãng cự tuyệt - Trở lại khách sạn, nghỉ ngơi một đêm là được rồi, nói cùng, vẫn là do bản thân tôi không cẩn thận.
- Xem lời anh nói kìa, để tôi tra tìm lân cận một chút đi, nếu đúng lúc lân cận có thì chúng ta tới xem thử, nếu lân cận không có mà nói, chúng ta quay trở về khách sạn.
Châu Trạch lấy điện thoại di động ra, mở trình duyệt tìm kiếm trong điện thoại di động, tìm kiếm bệnh viện.
Vừa đúng lúc.
Một bệnh viện chỉnh hình nằm ở ngay hàng đầu tiên, cũng nằm trong khu vực này, chắc chắn khoảng cách không xa.
Đầu ngón tay Châu Trạch hoạt động, nhấn vào.
Ai biết được, vừa mới nhấn vào, logo của bệnh viện chỉnh hình lúc trước đã trực tiếp biến thành:
“Đàn ông, phải học được cách đối xử với bản thân tốt một chút.
Bệnh viện nam khoa Mona Lisa, thực sự quan tâm đến sức khỏe của đàn ông!”
Châu Trạch lắc đầu một cái, dứt khoát thoát ra khỏi trình duyệt tìm kiếm, bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, vẫn là trở về khách sạn đi, lúc đến khách sạn, tôi sẽ kiểm tra cho anh một chút.
- Được.
Lần này, ngược lại thì lão Hứa không cự tuyệt nữa.
- Đúng rồi, lão Hứa, anh có biết thêu thùa may vá…
Lời của Châu Trạch còn chưa nói hết.
Điện thoại di động đã vang lên.
Thông báo cuộc gọi đến một dãy số xa lạ, dãy số này thuộc về Tam Á.
Châu Trạch hơi nghi hoặc một chút, nhưng vẫn nghe điện thoại:
- Xin hỏi là Từ Nhạc tiên sinh sao?
- Đúng vậy, cô là?
- Xin chào, Từ Nhạc tiên sinh, chúng tôi là bệnh viện nam khoa Mona Lisa, bệnh viện chúng tôi có bác sĩ ưu tú nhất cùng hệ thống thiết bị tốt nhất, hoàn toàn có năng lực có thể giải quyết được vấn đề của ngài.
- … - Châu Trạch.
- Từ tiên sinh, ngày mai ngài có thể đến bệnh viện của chúng tôi làm một buổi kiểm tra, bệnh viện chúng tôi sẽ đối xử với ngài ấm áp như người nhà, cung cấp cho ngài dịch vụ tốt nhất, giúp ngài giải quyết nỗi phiền muộn về nửa người dưới.
- Chăm sóc sức khỏe phái nam, xúc tiến đời sống hài hòa, vẫn là tôn chỉ cùng mục tiêu luôn cố gắng xây dựng của bệnh viện chúng tôi, chúng tôi…
- Rất tiếc, tôi không có vấn đề gì cả.
- Sao ngài có thể không có vấn đề gì được chứ?
- … - Châu Trạch.
- Từ Nhạc tiên sinh, các ngài sống ở Thông Thành đúng không, ngày hôm qua ngài mới vừa ngồi máy bay tới Tam Á, là tới để du lịch sao?
- Như thế này đi, để tranh thủ thời gian, bây giờ tôi có thể giúp ngài đặt trước thời gian chẩn đoán ngay ngày mai, ngài có thể đếm xem thử, chắc chắn bệnh viện chúng tôi sẽ không khiến cho ngài thất vọng.
- Ngoài ra, viện trưởng của chúng tôi cũng là một người yêu thích thực sự của cà phê đấy, ngày mai ngài có thể cùng trò chuyện với viện trưởng của chúng tôi một chút, ngài ấy sẽ tới tiếp đón ngài.
- Cạch.
Châu Trạch ngắt điện thoại.
- Thật là nhiệt tình. – Hứa Thanh Lãng ngồi ở phía sau hiển nhiên là đã nghe được nội dung trong điện thoại, trêu chọc nói.
Châu Trạch cầm lấy một chai nước suối ở bên cạnh, uống một ngụm, liếc nhìn qua lão Hứa đang có chút hả hê.
Tức giận nói:
- Nếu không phải xem ở việc anh đã bị thương, chai nước này của tôi đã tưới ở trên đầu anh rồi.
Chuyến đi an toàn, lúc đêm khuya, mọi người trở lại khách sạn.
Sau khi Châu Trạch trở lại phòng, Oanh Oanh rất tự nhiên muốn đi xả nước tắm, mặc dù ông chủ đã tắm trong hồ rồi, nhưng biết chắc là ông chủ cũng sẽ không quá thoải mái, vẫn là phải cẩn thận tắm rửa lại một phen đi.
- Ông chủ, nước đã chuẩn bị xong rồi.
- Vậy em tắm trước đi, tôi đi xem lão Hứa một chút, để tránh một mình cậu ta không thể băng bó được vết thương.
- Vâng, ông chủ.
Châu Trạch đi ra khỏi phòng, đi tới phòng của lão Hứa, nhấn chuông cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận